“Cậu ta sao có thể như thế chứ? 30 tỷ, phải, tớ cho anh ta trăm tỷ anh ta cũng không cần huống chi là 30 tỷ này chứ, ở trong lòng anh ta, có khi tiền thật sự không bằng một tờ giấy.” Lý Vũ Hân nghe thấy lời của Hứa Hiểu Tinh thì chua xót trong lòng, không khỏi cảm thán nói.
“Hiểu Tinh, cậu có phát hiện hay không, bây giờ chủ đề khi hai chúng tớ ở cùng nhau thế nào cũng liên quan tới Diệp Lăng Thiên, mặc dù cậu tớ đều tránh nói đến Diệp Lăng Thiên, nhưng nói thế nào, cuối cùng dường như đều phải nói đến anh ta.” Lý Vũ Hân đột nhiên nhìn Hứa Hiểu Tinh nói.
“Vậy… vậy sao?” Hứa Hiểu Tinh có hơi ngại ngùng nói, cô ta thật ra cũng ý thức đến điểm này.
“Có lẽ đây chính là số mệnh.” Lý Vũ Hân cuối cùng cảm thán.
“Tớ sau này sẽ cách anh ấy xa một chút, lần này… lần này chỉ là một ngoại lệ.” Hứa Hiểu Tinh rất lâu sau mới nói.
“Cậu hà tất gì phải vậy? Hà tất gì phải dày vò bản thân như thế, cậu biết rõ, tớ không thể ở bên anh ta được, tớ cũng không muốn ở bên anh ta.”
“Đó là chuyện giữa hai người, không liên quan đến tớ.” Hứa Hiểu Tinh lạnh lùng trả lời.
Lý Vũ Hân sau khi nghe thấy thì chỉ có thể thở dài, nói: “Có lẽ anh ta thật sự là một chướng ngại mãi mãi không thể vượt qua của hai chúng ta.”
Diệp Lăng Thiên chưa có trở về phòng bệnh, đều luôn ngồi ở dưới tầng của bệnh viện, anh không muốn vào, anh biết rõ, tình trạng đó không thích hợp có anh.
Đợi rất lâu mới thấy Lý Vũ Hân đi xuống, Lý Vũ Hân đi xuống tầng thì nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đang ngồi ở đại sảnh, đi tới nói với Diệp Lăng Thiên: “Tôi đi đây, anh lên trên chăm sóc cô ấy đi.” Nói xong thì đầu cũng không ngoảnh lại mà đi thẳng, không có nói nhiều thêm một câu với Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không có nói nhiều, trong lòng anh đang nghĩ cái gì không ai biết được.
Diệp Lăng Thiên cứ ngây ngốc ở trong bệnh viện một tuần, mãi đến khi Hứa Hiểu Tinh cuối cùng cũng xuất hiện về nhà, anh đều chưa từng rời khỏi một bước.
Diệp Lăng Thiên hôm đó từ bệnh viện đưa Hứa Hiểu Tinh trở về, xe vừa lái đến dưới tòa nhà của Hứa Hiểu Tinh thì nhận được điện thoại của Vương Lực.
“Có chuyện gì?”
“Anh Diệp, người của Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm vừa đến kiểm tra, trực tiếp thông báo tạm dừng kinh doanh của chúng ta, ngoài ra, phạt 60 triệu, nên làm sao đây?” Vương Lực có hơi khẩn trương hỏi.
“Có chuyện gì? Tại sao? Bọn họ nói thế nào?” Diệp Lăng Thiên cũng ngây ra, vội hỏi.
“Nói điều kiện vệ sinh của quán chúng ta không đủ tiêu chuẩn, ngoài ra, nhân viên của chúng ta không có giấy khám sức khỏe. Kêu chúng tôi chỉnh đốn tất cả, khi nào điều chỉnh xong cần bọn họ đến kiểm tra lần nữa, sau khi kiểm tra hoàn tất mới có thể kinh doanh lại.”
“Chúng ta không phải có mấy nhân viên cũ có giấy khám sức khỏe rồi hay sao?”
“Phải, nhưng bọn họ nói phải toàn bộ, tất cả những nhân viên đều bắt buộc phải có giấy khám sức khỏe.” Vương Lực nói.
Diệp Lăng Thiên nhíu mày, nói: “Như thế rồi thì tạm ngừng kinh doanh lại trước đi, nói bên ngoài là quán cần tu sửa, tạm ngừng kinh doanh, để cái biển gõ ở cửa, cậu đến công ty, tôi bây giờ lập tức quay về công ty, quay về công ty chúng ta từ từ nói.”
Vừa cúp điện thoại của Vương Lực, không bao lâu lại nhận được điện thoại của Chu Ngọc Lâm, tình trạng cơ bản là vậy, bị Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm kiểm tra, tạm ngừng kinh doanh, phạt 60 triệu.
Diệp Lăng Thiên lần này thật sự nhíu mày.
“Sao thế?” Hứa Hiểu Tinh nhìn thấy bộ dạng của Diệp Lăng Thiên dường như có hơi không đúng.
“Quán bị người của Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm kiểm tra, nói là điều kiện vệ sinh không đủ tiêu chuẩn, không có giấy khám sức khỏe. Tạm ngừng kinh doanh, còn bị phạt. Tôi trước tiên đưa cô lên, tôi phải lập tức về công ty một chuyến.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói.
“Sao lại như thế? Chắc chắn là trò quỷ của Văn Vũ.” Hứa Hiểu Tinh lập tức nghĩ đến Văn Vũ.
“Không biết, mặc kệ có phải anh ta giở trò hay không, tôi đều phải xử lý chuyện này xong rồi nói, cô không cần lo lắng, không sao.” Diệp Lăng Thiên nói rồi giúp Hứa Hiểu Tinh xách đồ đạc lên lầu.
“Tôi đi cùng anh đến đó xem thử, nói không chừng có thể giúp đỡ.” Hứa Hiểu Tinh kiên định cho rằng chuyện này là do Văn Vũ làm.
“Sức khỏe của cô vừa mới khỏe, không nên ra ngoài, ở nhà nghỉ ngơi, còn cả thuốc phải kiên trì uống. Tôi làm xong chuyện này sẽ đến thăm cô, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.” Diệp Lăng Thiên sau khi nói xong trực tiếp đi ra ngoài, sau đó xuống tầng lái xe đến thẳng công ty.
Diệp Lăng Thiên vừa mới đến công ty không lâu, Vương Lực đến rồi, còn Chu Ngọc Lâu đến tương đối muộn, hết cách, chỗ anh ta cách công ty tương đối xa.
“Nói tình hình cụ thể đi.” Diệp Lăng Thiên ngồi ở ghế trước bàn làm việc của mình mà hỏi hai người trước mặt.
Vương Lực cùng Chu Ngọc Lâm lần lượt nói tình hình của mình, nghe nói thái độ của người của Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm rất rõ ràng, nhất định phải đóng cửa, Diệp Lăng Thiên cũng nhìn ra trong biên bản, bên trên nói rất nhiều, nhưng người cẩn thận liếc mắt thì có thể nhìn ra được, đây đều là bới lông tìm vết, đều là những điều mơ hồ, bạn muốn nói anh ta vi phạm, đó cũng hết cách, dù sao có một vài chuyện, bạn không thể dùng dùng một tiêu chuẩn chắc chắn 100% để đo lường.
**********
“Mẹ nó, con mẹ nó chính là cố tình tìm lỗi.” Chu Ngọc Lâm bực bội nói.
“Trước tiên không quan tâm nhiều như vậy, dù sao bọn họ là đơn vị chính phủ, chúng ta không thể làm gì với bọn họ, việc đến nước này chúng ta chỉ có thể dựa theo những gì bọn họ nói mà thay đổi. Như thế này đi, sau khi hai cậu trở về, dựa vào trên này mà nói, nghiêm khắc tiến hành điều chỉnh, nhất định phải chắc chắn không có vấn đề gì nữa, ngoài ra, cho tất cả nhân viên đều đi khám sức khỏe, người trong quán các cậu cậu tự mình phụ trách tổ chức, bên này tôi kêu Tiểu Ninh báo danh cho các cậu, chi tiết các cậu liên lạc với Tiểu Ninh. Mấy ngày này dừng kinh doanh trước đã, bên ngoài treo biển, nói quán tu sửa, trước tiên tạm ngừng kinh doanh.”
“Còn nữa, chuyện này tuyệt đối dừng truyền ra ngoài, mặc dù chúng ta có thể chắc chắn nói rằng vệ sinh của quán chúng ta tuyệt đối không có vấn đề, nhưng một khi vài thứ truyền ra, không phải cũng thành phải rồi, ảnh hưởng đối với công ty chúng ta sẽ rất lớn, chuyện này nhất định phải giữ bí mật. Còn nữa, công ty sẽ chi trả chi phí khám sức khỏe, ngoài ra, an ủi nhân viên, nghỉ ngơi mấy ngày, tiền lương vẫn phát, kêu mọi người cứ bình thường, không cần phải lo lắng gì cả.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
“Nhưng đây phải nghỉ kinh doanh mấy ngày? Bọn họ cũng không cho lý do chính xác.”
“Chỉnh đốn trước đi, xử lý xong tôi đến Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm tìm bọn họ, bảo bọn họ đến kiểm tra.” Diệp Lăng Thiên thả dài.
“Cũng chỉ có thể là như vậy, hôm nay là thứ 6, vốn dĩ mấy ngày này là lúc kinh doanh tốt nhất.” Vương Lực có hơi bực bội nói.
“Chuyện này cũng nhắc nhở tôi, sau này mảng vệ sinh phục vụ nhất định phải chú ý, nhất định phải làm tốt hơn trước. Không thể vì nhỏ mà mất lớn, nếu như vì một điểm tình trạng vệ sinh nhỏ bé này dẫn đến dừng kinh doanh mấy ngày, tổn thất của chúng ta quá lớn rồi.” Diệp Lăng Thiên châm điếu thuốc chậm rãi nói, sắc mặt của anh luôn rất khó coi, mặc dù nói rất nhẹ nhàng nhưng ở trong lòng thật sự rất không bình tĩnh.