Hàn Cung Thần đi đến bóp cổ cô:
- Tôi nói cho cô biết/- Cô chỉ là người phụ nữ làm ấm giường của tôi thôi. Tôi cảnh cáo cô đừng có đi quá giới hạn của tôi
- B…buông…r…aaaaa!
Nước mắt cô cứ thế mà rơi xuống:
- Hức….khụ….k…khụ
Anh vung tay ra làm cho đầu của Nhã Y đập vào cánh cửa và bị chảy máu
Hàn Cung Thần cũng chả thèm quan tâm cô bị làm sao, mà cứ thế chà đạp lên tôn nghiêm của cô.
- Hức….h…hức tôi đã làm sai điều gì mà anh phải sỉ nhục tôi tới vậy. Nếu chúng ta không yêu nhau thì li hôn đi
Anh cau có lạnh lùng nói:
- Cô vừa nói cái gì?
- Tôi nói li hôn đi
- Ha! Li hôn? Không bao giờ/- Cô không có quyền gì mà đề nghị li hôn cả./- Nếu li hôn thì tôi mới là người có cái quyền đó. Từ trước đến nay không ai dám ra lệnh cho tôi phải làm gì thì tôi phải làm cái đó cả.
- Tạo sao? Tại…..s…ao. Anh hành hạ tôi như vậy còn chưa đủ sao.
- Tại sao ư…..tại vì tôi chưa chơi chán cô. Khi nào chán rồi thì li hôn với cô tôi có thể xem xét
Anh nói xong liền bỏ lên phòng
- Ha anh ta xem mình như 1 món đồ chơi mà dày vò mình.
Cô đứng dậy bước lên phòng vết thương trên đầu vẫn đang còn chảy máu nhưng Nhã Y lại không thấy đau. Nơi đau nhất của cô chính là trái tim nó thắt lại làm cho nhịp thở của cô có chút thay đổi
Nhã Y nhốt mình trong phòng mà khóc lóc chỉ có khi nào khóc không còn giọt nước mắt đau khổ đó nữa thì cô mới quên hết đi
- Hu…hu…hu
Khóc 1 hồi thì mệt mỏi quá làm cô ngủ thiếp đi
Trưa hôm sau thấy Nhã Y vẫn chưa dậy người làm lên lầu gọi cô. Vì bình thường cô dậy rất sớm nếu muộn nhất cũng 8-9h là cô xuống nhà rồi, nhưng hôm nay gần 12h mà vẫn chưa thấy bóng dáng đâu, nên mọi người rất lo lắng
* cốc cốc *
- Nhã Y cô dậy chưa tôi nấu cho cô ít cháo này
Bên trong vẫn chưa thấy có tiếng động gì
- * cốc cốc * Nhã Y….Nhã Y cô dậy chưa
Cửa phòng cô lại còn khoá trái nữa.
Vì quá lo lắng nên cô người hầu chạy đi tìm quản gia
- Quản gia….quản gia! / cô thở dốc nói/
- Có chuyện gì vậy từ từ mà nói
- Hộc….hộc…..sáng….sáng nay không thấy Nhã Y tiểu thư xuống ăn sáng đến gần trưa tôi lên xem gọi cô ấy thì bên trong không có tiếng động gì mà cửa phòng cô ấy lại khoá nữa
Quản gia cùng cô chạy lên phòng cô lấy chìa khoá dự phòng mở cửa
- * cạch *
- Nhã Y tiểu thư cô có làm sao không tỉnh dậy đi
- Nhã Y yếu ớt: Um tôi… t..ôi không sao
- Trời ơi! Sao trán cô nóng vậy cô bị sốt rồi
- Em đừng quá lo lắng ta không sao mà chỉ sốt chút thôi, nghỉ ngơi một chút là sẽ khỏi * giọng cô yếu ớt nói *
- Quản gia cô ấy bị sốt rồi mau gọi bác sĩ đến đi
- Được rồi để tôi gọi cô đừng lo lắng quá
1 lúc sau bác sĩ riêng của Hàn gia đến khám cho Nhã Y
- Cô ấy có sao không bác sĩ
- Thiếu phu nhân không sao chỉ là do mệt mỏi quá sức nên mới bị sốt thôi. Tôi kê thuốc cho rồi để cô ấy nghỉ ngơi 1 đến 2 hôm là khoẻ
- Vâng cảm ơn bác sĩ
- Không có gì đây là nhiệm vụ của tôi mà
Từ lúc cãi nhau với Nhã Y, Hàn Cung Thần không về nhà. Nghe nói anh ta đi công tác một tháng ở London nên tâm trạng của cô cũng dần tốt lên
______ ______
Hôm nay tình cờ Thanh Hi lại gặp được người đàn ông lần trước giúp đỡ mình ở phòng tập gym
Thanh Hi chạy đến chào hỏi
- Chào anh, anh còn nhớ tôi không
- Xin lỗi cô là ai?
- Lần trước tôi bị giật ví tiền là anh đã giúp tôi đó
- À tôi nhớ ra rồi mà có chuyện gì sao?
- Cũng không có gì tôi chỉ muốn mời anh bữa cơm coi như lời cảm ơn thôi
- Không cần phiền vậy đâu chỉ là đi qua thấy chuyện bất bình nên giúp thôi
Thanh Hi buồn khi bị từ chối nhưng cô nhất quyết phải làm cho tên này trở thành bạn trai mình
- Vậy anh cho tôi biết tên của anh được không/- Tôi là Thanh Hi còn anh
- Lâm Vũ Thành
Nói xong anh rời đi
- Ê chờ đã tôi chưa nói xong mà
- Anh có bạn gái chưa? Tôi rất thích anh, anh cho tôi sđt được không?
- Này Lâm Vũ Thành
Anh không nói gì liền lái xe rời đi
Thanh Hi buồn bã về nhà lên mạng tra xem rốt cuộc anh là người như thế nào
- Lâm Vũ Thành là tổng giám đốc của công ty Lâm thị sao? Thể nào anh ta lại lạnh lùng vậy
Thanh Hi loay hoay không biết làm sao mới có thể gặp lại Lâm Vũ Thành.
- À đúng rồi, cha mình có 1 dự án hợp tác với Lâm thị mà mình sẽ xin phép cha cho mình tham gia
Cô xuống nhà làm inh ỏi cả lên
- Cha cha ơi
Ba của Thanh Hi là chủ tịch của Hà thị người đứng đầu Hà gia Hà Chí Khiêm
- Sao vậy con gái
- Có phải công ty của ba có một dự án với bên Lâm thị phải không ạ
- Ùm! Con hỏi để làm gì?
- Ba… ba cho con tham gia được không ạ?
- Con ăn trúng cái gì sao? Mọi lần cha nói mỏi cổ muốn con tham gia nhưng con không chịu sao bây giờ lại muốn làm