“Nói với quản lí của các người, lập tức đổi hoa hậu chuyển giới lên biểu diễn, cứ nói là Dạ Thân Sinh tôi bảo.”
Dạ Thân Sinh lạnh lùng liếc nhìn phục vụ, hắn cũng không đợi được nữa rồi, mà với thân phận của hắn để mà giải quyết việc này thì tất nhiên sẽ không chút khách khí.
Phục vụ tất nhiên biết rõ thân phận Dạ Thân Sinh, bị dọa đến nỗi mặt tái mét, đến thở cũng không dám thở mạnh, hai vệ sĩ ấy vừa thả anh ta ra, anh ta liền chạy như chạy thoát thân vậy, lập tức chạy đi báo cáo.
Kết quả, hai phút sau, Phiên Nhàn đẹp đến mê hồn đã bước lên sân khấu.
Mạc Tiên Lầu thấy vậy không ngăn nổi tức giận nghiến răng, thời đại này, vẫn là ai hung tàn nhất thì lời nói của người đó có trọng lực nhất.
Phiên Nhàn không hổ danh là hoa hậu chuyển giới, anh ấy biểu diễn quả thật đã đạt đến trình độ cao nhất điêu luyện nhất, màn múa quạt chỉ dài có 8 phút thôi, chân tay động tác uyển chuyển, vô cùng đẹp và dịu dàng, đẹp đến nỗi tiếng hò reo rung động cả khan đài.
Tiếp đó, anh ấy lại tiếp tục hát hai ca khúc, một bài tiếng Thái, một bài tiếng Trung Quốc, tiếng hát của anh cũng giống như giọng nói của anh vậy, đó là âm thanh trung tính khó phân biệt âm trầm bổng, vừa có khí chất trẻ trung của một người con trai vừa có cả sự dễ thương của người con gái, khiến cả khán phòng phải hò reo.
Biểu diễn xong xuôi, Phiên Nhàn bèn lui về phía hậu trường, sau đó bắt đầu tháo trang sức, thay đồ.
Màn trình diễn của anh ấy đêm nay đã kết thúc rồi.
Thế nhưng phía bên ngoài không ngừng la hét “Thêm một ca khúc nữa đi, một ca khúc nữa đi, nữa đi…”
Sự phấn khích trong lòng tất cả mọi người đều đang dâng cao, kịch liệt yêu cầu.
Vừa mới đổi người khác lên trình diễn lập tức đã vấp phải sự phản đối kịch liệt của mọi người, đập chén rượu, mà không thể không lui xuống.
Tên béo quản lí của Aisne thấy vậy, thì hốt hoảng toát hết cả mồ hồi.
Hôm nay là kỉ niệm tròn 10 năm ngày thành lập câu lạc bộ Aisne, vậy nên mới chi hẳn một khoản tiền lớn để mời hoa hậu chuyển giới, nếu nhưng vì điều này mà phá hỏng ngày kỉ niệm, thì tên quản lí kia cũng có khả năng phải cuốn gói ra đi.
Thế là, tên béo đang vã đầy mồ hôi hốt hoảng khẩn cầu Phiên Nhàn đang tẩy trang tiếp tục lên biểu diễn lần nữa.
Phiên Nhàn vừa tháo trang sức lung linh trên tóc xuống, vừa lạnh nhạt từ chối “Trước khi đến đã nói rõ rồi, tôi chỉ nhảy một bài và hát hai bài thôi.”
“Chúng tôi trả thêm tiền cho cô, gấp đôi, gấp ba cũng được.”
Tên béo vẫn không chịu từ bỏ.
Phiên Nhàn quay đầu lại nhìn tên béo, nụ cười xinh đẹp đáp: “Quản lí à, đây không phải vấn đề tiền bạc, mà đó là nguyên tắc của tôi.”
Biểu diễn quá nhiều sẽ hạ thấp giá trị bản thân, đời người ngắn ngủ lắm, cuộc đời biểu diễn nghệ thuật của người chuyển giới càng ngắn ngủi hơn, Phiên Nhàn hiểu rõ hơn bất kì người con gái nào, thủ đoạn khôn ngoan nhất sẽ tạo ra thành công lớn nhất cho bản thân.
Lúc này, mấy chục phục vụ cứ lần lượt chạy vào hậu trường, báo với tên béo quản lí về tình hình ở phía khán đài.
Thông báo nhiều nhất chính là người nào đó yêu cầu mời Phiên Nhàn uống với họ một ly, mà những yêu cầu này đều của những nhân vật có máu mặt.
Tên béo quản lí vừa nghe lập tức càng lo lắng hơn, quay đầu khẩn cầu nhìn Phiên Nhàn.
Thế nhưng không đợi đến khi hắn nói, Phiên Nhàn đã lạnh lùng nói: “Đừng có mơ mà gọi tôi ra ngoài tiếp rượu, tôi, không lên sân khấu, kể cả các người trả giá gấp 10 lần, thì cũng không có gì để thương lượng”
Tên béo sốt ruột đến nỗi mồ hồi ướt sũng lưng, mặt dày nói: “Tình cảm của người khác cô có thể không để tâm tới cũng không sao, nhưng lời mời của Dạ Thân Sinh cô phải suy nghĩ cho kĩ, nếu không, không chỉ câu lạc bộ Aisne của chúng tôi phải hứng chịu cơn thịnh nộ của ông ta, chỉ sợ rằng ngay cả cô muốn an toàn trở về Thái Lan cũng là vấn đề đấy.”
Phiên Nhàn không quan tâm ồ nhẹ một tiếng, “Anh đang hù dọa tôi sao?”
Tên béo vội vàng lắc đầu, sau đó kể tỉ mỉ chi tiết thân phận của Dạ Thân Sinh cho Phiên Nhàn nghe.
Phiên Nhàn nghe xong, như đang suy tính gì đó, một hồi lâu mới hơi nhíu mày đáp: “Thôi được, tôi đi gặp hắn.”
Tên béo lập tức vui mừng, vội vàng cho người đi trả lời Dạ Thân Sinh, rồi lập tức ra ngoài để điều tiết sự kích động ở trước khán đài.
Phiên Nhàn thay một chiếc váy màu đỏ thanh lịch, dưới sự bảo vệ của mấy người phục vụ dẫn đường, ra khỏi hậu trường, đi về khu VIP.
“Mọi người nhìn kìa, Phiên Nhàn đến rồi”
Lâm Phiên Phiên vừa nhìn thấy Phiên Nhàn, liền vẫy tay gọi.
Mạc Tiên Lầu kiêu ngạo vuốt tóc, nhướn mày nói “Xem đi, nhất định là đến theo lời mời của tôi...”
Ai ngờ anh ta vẫn chưa kịp nói xong, thì Phiên Nhàn đã nhã nhặn ngồi vào bàn của Dạ Thân Sinh.
Biểu cảm của Mạc Tiên Lầu lúc đó giống hệt như vừa ăn phải một con ruồi vậy, khó coi biết nhường nào.
Lâm Phiên Phiên cũng kinh ngạc lộ rõ nét mặt lo lắng, cô còn tưởng rằng Phiên Nhàn nhất định sẽ đến bàn cô cơ.
Lúc này Hứa Thịnh cũng cười lạnh lùng, nói với Lâm Phiên Phiên “Xem ra, người bạn này của cô, gan cũng không nhỏ đâu, dám nhận lời mời của Dạ Thân Sinh, đêm nay sợ rằng…”