Tất cả tội ác của Lưu Từ Nhi và Lưu Đà Hàn đều diễn ra trong rừng rậm không ai biết đến, thôn Ôn Ôn lúc nào cũng yên tĩnh, chỉ có Hắc Tiêu ngày nào cũn như ngày nào, cả ngày gần như dành hết thời gian vào việc ngồi buồn xo trên tảng đá to ở cổng làng, trông về hướng thành phố B xa xôi, nhớ Sương Sương sâu sắc.
Nếu như không phải trong nhà vẫn còn người bà lớn tuổi mắt mù lòa, Hắc Tiêu sớm đã ra khỏi thôn Ôn Ôn để đến thành phố B tìm Lâm Sương Sương rồi.
Đổi cảnh.
Thôn Gia Lâm!
Sau khi xảy ra bi kịch Ninh Đà Đức và chị Tiếu hai người cùng lìa đời, ngày hôm đó, Lâm Phiên Phiên và Sở Tường Hùng cũng không về thành phố ngay, mà quay về nhà đợi ba ngày, sau khi đưa Ninh Á Nguyên và chị Tiêu lên núi hợp táng, hai người mới nặng nề bước lên xe lửa.
Xin nghỉ một mạch tận mười mấy ngày, Lâm Phiên Phiên lại quay lại công ty, ngay lập tức ngập đầu trong đống công việc nặng nề, bận đến chóng mặt.
Thời gian đó, Hàn Phiêu có mượn lí do công việc, đến tìm Lâm Phiên Phiên hai lần, kết quả đều bị Lâm Phiên Phiên từ chối không gặp, nếu đã không thể cho Hàn Phiêu tương lai mà anh mong muốn, Lâm Phiên Phiên tự khắc sẽ không thể mềm lòng mà cho Hàn Phiêu dù chỉ là một tia hy vọng.
Hàn Phiêu biết Lâm Phiên Phiên đang tránh mặt mình, sau hai lần đến đều không gặp được Lâm Phiên Phiên, Hàn Phiêu cũng không còn đến tìm Lâm Phiên Phiên nữa, Lâm Phiên Phiên chỉ biết Hàn Phiêu có khả năng đã quay về Hàn Quốc, nhưng không hề để trong lòng.
Cho đến tiệc sinh nhật long trọng một vài ngày sau đó.
Bữa tiệc sinh nhật long trọng này là do Sở Lý đặc biệt tổ chức cho Mộng.
Mời toàn những người nổi tiếng trong giới thượng lưu, tổ chức tương đối xa hoa cao điệu.
Mà Lâm Phiên Phiên lại là bạn gái Sở Tường Hùng, cùng xuất hiện trong tiệc sinh nhật này, theo yêu cầu của Sở Tường Hùng, cô đặc biệt đến tiệm làm đẹp cao cấp, trang điểm lộng lẫy, mặc trên người bộ váy trắng như tuyết, có cảm giác giống một đóa hoa bách hợp trắng nở rộ, thuần khiết, xinh đẹp.
Mộng, là người được chúc sinh nhật của tối nay, mặc trên mình váy lụa trắng gợi cảm, vô cùng nóng bỏng, hơn nữa bên cạnh cô ấy, luôn có một chàng trai khôi ngô tuấn tú tay trong tay, chính là——Hàn Phiêu.
Khi Sở Tường Hùng dẫn Lâm Phiên Phiên đi đến phía Mộng và Hàn Phiêu, Mộng tay nâng ly rượu, cười nhã nhặn nói: “Quên giưới thiệu với mọi người, Hàn Phiêu, bạn trai tôi.”
Nghe vậy, Lâm Phiên Phiên hết sức kinh ngạc.
Sở Tường Hùng cũng chau mày nhẹ một cái, nhưng rất nhanh anh không cho là đúng mà hất hất lông mày, sau đó dửng dưng gật đầu một cái, coi như đáp lại.
Còn Hàn Phiêu, từ đầu đến cuối vô cùng ung dung với ly rượu trên tay, mặt nở nụ cười, chỉ là khi ánh mắt bắt gặp Lâm Phiên Phiên, tận sâu trong ánh mắt vẫn xoẹt qua vài tia bi thương.
Cho đến khi Mộng khoác tay Hàn Phiêu bước về phía những vị khách khác, cả người Lâm Phiên Phiên vẫn trong trạng thái ngơ ngác cực độ.
“Em yêu!”
Sở Tường Hùng có chút không vui, chau chau mày, phản ứng của Lâm Phiên Phiên khiến anh ghen rồi.
Lâm Phiên Phiên khẽ a một tiếng, lúc này mới hoàn hồn, lập tức lo lắng nói: “Tường Hùng, cô Mộng này rõ ràng là Les mà, Hàn Phiêu sao có thể trở thành bạn trai cô ấy được?”
Mặc dù thời gian trước, vì lí do công việc Lâm Phiên Phiên và Mộng có chung sống với nhau một thời gian, cũng coi như hòa thuận, nhưng hai chuyện gây ấn tượng sâu sắc nhất của Lâm Phiên Phiên đối với Mộng là ở câu lạc bộ Aisne, Mộng dụ dỗ trêu ghẹo cô và muốn cướp Sương Sương đang say rượu đi.
Vì vậy, xét tổng thể Lâm Phiên Phiên không hề có chút thiện cảm nào với Mộng, trong mắt Lâm Phiên Phiên, Mộng thực sự to gan, cởi mở vượt xa tưởng tượng của cô.
Sở Tường Hùng hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm vào con mắt ngơ ngác của Lâm Phiên Phiên, đáp: “Em đang lo cho Hàn Phiêu đấy à? Yên tâm đi, tiểu Mộng không hề xấu xa như trong tưởng tưởng của em đâu, cô ấy chỉ là... ai, thực ra có nỗi khổ trong lòng, khổ đến nỗi không nói ra được.”
“Ơ...”
Lời cảm thán này của Sở Tường Hùng lập tức khiến Lâm Phiên Phiên tò mò hơn, “Tiểu Mộng, anh gọi cô ấy là tiểu Mộng? Hai người rốt cuộ có quan hệ gì?”
Bạn bè?
Hay là.... người yêu cũ?
Nghĩ đến đây, Lâm Phiên Phiên đánh mạnh Sở Tường Hùng một cái.
Sở Tường Hùng từng kể với cô, anh ấy từng có một cô bạn gái lưỡng tính, mà hôm gặp Mộng, Mộng cũng từng nói: Cô ấy cũng thích đàn ông, chỉ là thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị, mới thích phụ nữ, nói như vậy, cái đằng sau có khả năng rất cao.
“Cô ấy là… của anh.”
Sở Tường Hùng đâu biết rằng trong lòng Lâm Phiên Phiên đã nghĩ lệch hướng lời của anh rồi đâu, đang định nói ra quan hệ giữa anh và Mộng thì ngẩng đầu trông thấy đôi một vợ chồng trung tuổi mặc trang phục đẹp đẽ, gọn gàng đang từ cửa đi vào, anh đột nhiên nắm lấy tay Lâm Phiên Phiên, xúc động nói: “Em yêu, anh dẫn em đến gặp bố mẹ anh, được không?”