Lương Thành tuy rất giỏi trong công việc, nhưng về những chuyện khác đối với anh hầu như đều là một con số 0. Cho nên Lương Thành càng không hiểu tâm tư của phụ nữ, nhất là Phương Hân. Thấy Phương Hân im lặng không nói gì thêm, anh tưởng cô mệt quá nên muốn ngủ tiếp nên đành đi ra ngoài chờ. Trong thời gian chờ, anh tiện thể đi hâm nóng đồ ăn để lát nữa cô còn dậy ăn.
Thật ra Lương Thành cũng muốn gọi điện báo cho Phong Duật Thần biết chuyện Phương Hân đổ bệnh, nhưng nghe Tống Ôn nói Phong Duật Thần rất bận rộn nên anh lại thôi. Dù sao mấy hôm nữa anh cũng về Mỹ, chờ tới Phương Hân khỏi bệnh thì đưa cô đi theo luôn. Chắc lúc đó Phong Duật Thần sẽ rất bất ngờ đây.
Lương Thành có thể nhìn ra được Phong Duật Thần là thật lòng với Phương Hân, chắc chuyện cô tự xuất hiện ở Mỹ anh sẽ không tức giận đâu nhỉ? Chỉ cần bảo vệ Phương Hân khỏi tai mắt của Phong gia là được mà.
...
Buổi tối, Tần Khiêm đã có mặt tại nhà của Phương Hân. Hồi chiều anh anh có gọi điện cho cô, mãi không thấy ai nghe máy. Vì lo lắng cô đã xảy ra chuyện nên anh thử tới nhà cô tìm người xem sao. Không ngờ người bước ra mở cửa là một người đàn ông, Tần Khiêm lập tức chất vấn hắn ta:
- Anh là ai, tại sao lại ở nhà Phương Hân?
Lương Thành vừa nhìn đã biết đây chính là Tần Khiêm, tổng giám đốc của tập đoàn Tần thị. Vào một ngày mưa của hơn một tháng trước, lúc đó Lương Thành là người lái xe cho Phong Duật Thần cũng có nhìn thấy Tần Khiêm. Hôm đó Tần Khiêm đã nhanh hơn Phong Duật Thần một bước, đưa ô cho Phương Hân trước. Cho nên ấn tượng của Lương Thành đối với Tần Khiêm không tốt cho lắm. Mà Phong Duật Thần cũng luôn coi Tần Khiêm là chướng ngại vật ngăn cản mà, nếu không sao anh lại ép Thịnh Nhã Kỳ kết hôn với Tần Khiêm để giữ chân anh ta lại chứ?
- Tôi là trợ lí của Phong tổng, người không nên xuất hiện ở đây là anh mới đúng.
Lương Thành cũng không muốn vòng vo nhiều chuyện, thẳng thừng muốn tiễn khách. Phong Duật Thần mà biết người đàn ông tên Tần Khiêm này từng xuất hiện ở nhà Phương Hân, nhất định sẽ không vui đâu.
Nhưng Tần Khiêm hôm nay đã tới đây rồi, sao có thể dễ dàng bỏ đi được chứ? Đến cả trợ lí của Phong Duật Thần còn ở đây, chẳng nhẽ Phương Hân thực sự xảy ra chuyện rồi sao? Tần Khiêm bất chấp sự ngăn cản của Lương Thành, lập tức xông vào bên trong. Nhà của Phương Hân không quá rộng lớn nên Tần Khiêm cũng có thể dễ dàng xác định được phòng của cô, khi anh mở của bước vào thì nhìn thấy cô đang nằm bất động trên giường.
Tần Khiêm hốt hoảng vô cùng, nhưng anh buộc phải kìm nén sự tức giận vào trong lòng, nhẹ nhàng gọi tên cô:
- Phương Hân, Phương Hân, em mau tỉnh lại đi...
Đến cả Lương Thành cũng không ngờ Phương Hân đã ngất đi, khi nãy anh ta chỉ nghĩ cô mệt quá nên đi ngủ thôi. Tất cả là do lỗi của anh, lẽ ra khi nãy phải kiên quyết bắt cô uống thuốc mới đúng.
Tần Khiêm không có nhiều thời gian chần chừ, lập tức bế Phương Hân tới bệnh viện, Lương Thành cũng hớt hải theo sau, vừa gọi điện cho Tống Ôn ở bên kia:
- Tống Ôn, Phương tiểu thư thật sự không ổn chút nào, anh có thể giúp tôi chuyển lời tới Phong tổng được không?
Tống Ôn ở đầu dây bên kia cũng không khá hơn là mấy, anh ta hình như cũng đang có chuyện giấu giếm Lương Thành:
- Phong tổng bây giờ đang rất bận, e là...
Tống Ôn cũng không biết nên làm sao cho phải, nhưng tình tình này anh ta làm sao dám xông vào phòng làm việc của Phong Duật Thần chứ?
- Phương tiểu thư thế nào rồi?
Lương Thành liền thở dài đáp:
- Tôi nghĩ là do áp lực công việc quá lớn khiến cho cô ấy không chịu được, bây giờ cô ấy đổ bệnh rồi. Còn có...Tần Khiêm cũng ở đây nữa. Tôi thật không biết nên làm sao luôn.
Nghe thấy tên của Tần Khiêm, Tống Ôn cũng chẳng mấy vui vẻ gì. Người mà Phong Duật Thần coi là tình địch thì bọn họ làm sao có thể có thiện cảm tốt với người đó được chứ?
- Được rồi, tôi nhất định sẽ chuyển lời tới Phong tổng, anh yên tâm.
Cuộc gọi kết thúc, Tống Ôn khó hiểu nhìn về phía cửa phòng làm việc của Phong Duật Thần. Hôm nay Vương San đột nhiên xuất hiện trước mặt anh, khóc lóc kể khổ rồi còn đòi tự sát. Chuyện này khiến cho tất cả nhân viên đều xúm lại hóng chuyện rồi bàn tán này nọ, Phong Duật Thần đành bất đắc dĩ đưa cô ta vào trong phòng làm việc trước. Chỉ sợ sau vụ việc này sẽ có nhiều lời ra tiếng vào không hay về anh mà thôi.
Tới giờ cũng đã hơn 30 phút rồi, Tống Ôn cũng không biết Phong Duật Thần đang nói gì với Vương San. Nhưng người phụ nữ hám lợi trước đây đã từng bỏ rơi anh bây giờ còn dám quay lại, cô ta nghĩ anh là đồ ngốc sao?
Thật không biết tự lượng sức mình, bây giờ Phong Duật Thần đã có Phương Hân rồi, làm sao còn tâm tư để ý tới cô ta chứ?