Chương 872
Thanh danh ở ngoài của Hạ Đông Quân vấn luôn tốt, tưởng rằng anh ấy không phải loại đàn ông như thế, nhưng ai ngờ vừa mới thương lượng thì đã xuất hiện một người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp tới gây sự.
Ngón tay của người đàn ông chỉ vào Hạ Tư Duệ đứng bên cửa, bất mãn hỏi: “Chủ tịch Hạ, người phụ nữ này có chuyện gì đây?”
“Thật ngại quá, chủ tịch Lý, đây là em gái của tôi, Hạ Tư Duệ:”
Hạ Đông Quân biết người đàn ông kia đã hiểu lầm, bằng vài ba câu đã đem quan hệ của anh và Hạ Tư Duệ nói rõ đến sạch sẽ, may mắn là gia tộc họ Lý không phải người ở thành phố Hà Nội, không biết rằng anh ấy và Hạ Tư Duệ từng có một trò khôi hài trong quá khứ.
Người đàn ông nghỉ ngờ liếc Hạ Tư Duệ một cái, thấy cô ta không phản bác, cũng gật gật đầu, một lần nữa ngồi xuống “Chuyện chủ tịch Hạ muốn kết hôn chẳng lẽ không có nói cho người trong nhà biết sao?”
“Tôi đương nhiên muốn nói chuyện hôn nhân đại sự cho cha mẹ, nhưng cha đã qua đời, mẹ và em gái đều cần tôi chăm sóc, tự nhiên sẽ làm chủ việc này”
Hạ Đông Quân ở trên thương trường lăn lộn nhiều năm, đối phó với một người lọc lõi cũng không quá khó.
Người đàn ông kia nghe thấy vậy, sảc mặt dịu đi rất nhiều, nhưng ông ta vẫn phải làm cho đủ thể diện: “Một khi đã như vậy, chủ tịch Hạ hãy lo liệu việc nhà cho tốt trước đã, ngày khác chúng ta lại nói chuyện”
“Không cần” Hạ Đông Quân nở nụ cười quyến rũ: “Người hiện đại đều là tự do yêu đương, nếu chủ tịch Lý và cô Lý không chê, thì buối tôi để tôi làm chủ, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm.”
“Hạ Đông Quân!” Hạ Tư Duệ bất mấn gọi, dựa vào cái gì? Anh liền đem cô ta trở thành loại gì? Người vô hình sao?
“Tư Duệ!” Hạ Đông Quân nghiêm mặt nhì cô: “Là em đã quyết định, hối hận cũng muộn rồi.
Mặt của Hạ Tư Duệ biến sắc, Hạ Đông Quân nói việc kết hôn trước đây đã bị chính cô từ chối, nhưng vì sao cô chợt cảm thấy, nghe được tin đám dạm hỏi của anh, mình lại không cam lòng như vậy.
Có lẽ cho đến tận bây giờ cô cũng không buông anh ra được, chẳng qua là Lê Nhược Vũ mấy năm nay không ở đây, khiến cô vừa vặn quên đi phần chấp niệm với Hạ Đông Quân kia trước đây.
“Nhưng mà * Không có nhưng..” Ánh mắt Hạ Đông Quân nghiêm nghị, giọng điệu cũng lạnh như băng hù người, không hế có một lỗ hổng:” Hoặc là ngồi xuống xin lỗi, hoặc là đi ra ngoài”
Hạ Tư Duệ tức đến mức chảy nước mắt, cô sao có thể xin lỗi một người ngoài được? Lau nước mắt chạy ra ngoài.
” Lý tổng thứ lỗi cho, em gái tôi được bố mẹ nuông chiều, tôi cũng không can thiệp lầm, cô ấy tính cách có chút hoạnh họe nhưng thật ra cũng không phải người xấu.’ Hạ Đông Quân mim cười giải thích, cười đến ôn nhu lại thêm vài phần thân sĩ, rất có khí độ.
Người gọi là Lý tổng vừa lòng gật đầu, nhìn Hạ Đông Quân, thấu hiểu nói:” Giang tổng nói đùa rồi, con gái thôi mà, nuông chiều một chút cũng là điều bình thường”
Ông thật sự càng ngày càng thích người con rể tương lai này, không nói việc còn trẻ đã thành công, lời nói hành động cũng vô cùng ổn trọng nội liễm, tướng mạo nói năng không giống người thường, biết tiến thối đúng độ, ngược lại cũng không tệ ” Lý tổng là trưởng bối, về sau cứ gọi Đông Quân là được, không cần phải quá xa lạ”
” Được được được” Người đàn ông trung niên liên tục đáp, càng híp mắt cười rộ lên, ông đã từng có mối hợp tác làm ăn với Hạ Đông Quân, biết anh là người đúng mực, bây giờ anh đã nói như vậy, xem ra coi như là đã ưng thuận mối dạm hỏi đến cửa này:” Tôi lớn tuổi hơn cậu, cũng phải chiếm chút lợi lộc của cậu chứ, bây giờ có thể trở thành người một nhà, cậu cũng phải chịu thiệt gọi một tiếng chú Vân Phong chứ nhỉ”