Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Chương 857



Chương 860

Lê Nhược Vũ còn chưa kịp nói chuyện, Lâm Minh đã vội vàng dẫn cô đi, vừa đi vừa an ủi cô: “Không sao, Hà Duy Hùng trông trẻ con rất giỏi”

Người này không biết có phải là cha của đứa nhỏ không nữa, Lê Nhược Vũ cũng không thể tự hỏi xem Hòa Phong có phải là của mình.

Lâm Minh mim cười, ở một mình với Lê Nhược Vũ quả thực quá vui vẻ, Lê Nhược Vũ đột nhiên có cảm giác mình đi hẹn hò với Lâm Minh.

Quan trọng hơn, Lâm Minh thực sự ngây thơ kéo cô đi chơi đu quay, cô nghĩ răng Lâm Minh nhất định sẽ không thích những loại chuyện như thế này.

Lâm Minh dường như nhìn ra được suy nghĩ của cô, dùng bàn tay to siết chặt lòng bàn tay.mềm mại của cô: “Không phải con gái thường thích những loại chuyện như thế này sao?

Vì vậy, Lâm Minh nghĩ răng cô thích nớ?

“Ngay từ đầu, chúng ta kết hôn đều không hề có thời gian để nói chuyện nghiêm túc hay có một mối quan hệ bình thường như những cặp đôi khác hoặc hẹn gặp, hò hẹn nhau..”

Lâm Minh dừng lại, nhìn vào mắt cô dịu dàng nói: “Nhưng bây giờ, những trải nghiệm ở khoảng thời gian đó không làm được, anh muốn bù đắp tất cả cho em”

Anh lật tay cô, siết chặt ngón tay, nảm chặt: “Lê Nhược Vũ, như anh đã nói, chúng ta có thể làm lại từ đầu, hẹn hò, ăn uống, xem phim cùng nhau, em muốn làm gì thì làm, anh đều có thể đồng hành cùng em, anh biết trong khoảng thời gian này em muốn thử anh vì trong lòng em vẫn còn nhiều những lo lắng, băn khoăn không thể giải thích ngay được”

“Nhưng đó là sự thật. Anh chưa bao giờ yêu một người phụ nữ nào như thể này trong suốt cuộc đời mình. Lâm Thùy Vân, người mà em hiểu lầm, chỉ là một cuộc cá cược của anh với Hà Duy Hùng mà thôi, nó hoàn toàn không phải sự thật”

“Trước đây, những điều sai trái anh làm, anh nghĩ đó là cách bảo vệ tốt nhất cho em nhưng anh lại quên mất phải quan tâm đến cảm giác của em. Trong tương lai anh hứa sẽ thay đổi. Anh chỉ mong em sẽ mãi có thể ở bên cạnh anh. Tin tưởng anh một chút, anh sẽ cho em có cảm giác an toàn.”

‘Vòng đu quay chậm rãi quay, hai mắt Lê Nhược Vũ chậm rãi đỏ lên, vươn tay ôm lấy Lâm Minh, Lâm Minh cũng ôm lại cô, vô cùng trong sáng, không hề có chút dục vọng nào.

Cằm anh tựa vào trán cô, trên tay cảm giác được một cục u nhỏ, giọng nói của Lê Nhược Vũ có mang nước mắt nhưng vấn vô cùng kiên định “Lâm Minh”

“Em đồng ý chứ?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Dù sau này có chuyện gì xảy ra thì chúng ta cũng phải cùng nhau đối mặt. Em không mong manh như anh nghĩ đâu”

“Được” Đôi mắt đen láy của Lâm Minh lóe lên tia sáng dịu dàng, anh hôn nhẹ lên lông mày của Lê Nhược Vũ, giọng nói nhẹ nhàng truyền vào tai cô: “Anh yêu em”

Lúc Hạ Ly gọi điện thoại cho Lê Nhược Vũ, Lê Nhược Vũ vẫn còn đang trong giấc mơ, Lâm Minh tiếp điện thoại thì liên nghe thấy đầu dây bên kia truyền đến một tràng tiếng Anh lưu loát, âm thanh của Hạ Ly thanh thuý rất dễ nghe.

“Hạ Ly nhớ mẹ rồi sao?” Lâm Minh cười ra tiếng, cố ý đè giọng thấp xuống, sợ làm ồn đến Lê Nhược Vũ vẫn đang ngủ.

Anh quay người, dùng tay đỡ lấy đầu, vừa nghe Hạ Ly nói chuyện vừa ngắm nhìn dáng vẻ lúc ngủ của Lê Nhược Vũ, lông mí cô cong cong, khuôn mặt nhỏ nhắn phớt hồng, trên miệng đem theo nụ cười nhạt, không biết đang mơ thấy mộng đẹp gì.

“Ấy! Cha!” Nụ cười trên mặt Trần Hi Tuấn đứng ở bên cạnh Hạ Ly dần dần cứng lại, ngây người nhìn Hạ Ly.

“Ừm” Âm thanh của Lâm Minh truyên đến “Là cha đây”

Hạ Ly nghiêng đầu “Mẹ đang ngủ


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv