Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Chương 547



Chương 549

Đôi mắt cô đỏ hoe: “Lúc trước tới đây cũng chỉ có mình em. Bị giấu giếm hay lừa dối cũng không sao cả, cùng làm thì em tự chịu đựng vết thương của chính mình, đó là do em tự làm tự chịu, nhưng bây giờ thì em không thể.”

Cô cố kìm nén sự nghẹn ngào: “Bây giờ em đã có con, em hy vọng con của em có thể được tự do và hạnh phúc. Ít nhất thì nó cũng có thể bình an”

Lê Nhược Vũ chưa bao giờ nói những lời như vậy với anh, trong lòng của Lâm Minh cảm thấy đau đớn: “Được, em có thể ra nước ngoài, anh sẽ cùng đi với em”.

Hoàng Anh lo lắng ngắt lời: “Không, cả hai đều không được ra nước ngoài”.

“Ra nước ngoài thì có gì tốt? Nếu con không muốn nhìn thấy Niệm Sơ thì mẹ sẽ để cho người khác chăm sóc nó, không để nó xuất hiện trước mặt con”

Hoàng Anh kéo con trai mình: “Con còn định đi theo để gây thêm rắc rối à, làm sao có thể để con dâu đang mang thai mà ra nước ngoài một mình?”

Bác sĩ kịp thời nói: “Bà chủ nói không sai, tình trạng của mợ chủ thực sự không thích hợp với một chuyến bay đường dài ra nước ngoài. Mợ chủ đã nhận một cú đá vào bụng nên sẽ có khuynh hướng sẩy thai. Hiện giờ tình trạng của mẹ và thai nhi đều không ổn định, nếu vất vả quả độ thì nhất định sẽ không giữ được đứa trẻ”

Lời nói của bác sĩ khiến cho ba người bọn họ trở nên bình tĩnh lại. Đầu ngón tay của Lê Nhược Vũ lạnh buốt: “Tôi có khuynh hướng sảy thai?”.

“Đúng vậy, cô chủ quả yểu. Thời gian gần đây tốt nhất là cô nên nằm yên trên giường để dưỡng thai. Tốt nhất là đừng động đậy. Có muốn xoay người hay bước xuống giường cũng nên cẩn thận” Bác sĩ lại nói: “Thai nhi vừa hơn hai tháng, mới được thành hình vốn dĩ rất yếu, cơ thể của cô chủ lại càng yếu ớt, nếu không chăm sóc chu đáo thì đứa trẻ chắc chắn không thể giữ được”

Trái tim cô đau nhói: “Con tôi…”

“Thưa cô, cô hãy chăm sóc nó. Vẫn còn 70% hy vọng để đứa trẻ có thể ra đời an toàn” Cô chớp mắt và nước mắt nhanh chóng trượt dài trên mả. Cô quả ngây thơ, ngây thơ đến độ trở nên ngốc nghếch, Nếu cô có thể thông minh hơn và tránh được đứa bé Lâm Niệm Sơ kia thì bây giờ con của cô không cần phải chịu đựng những đau khổ cùng với cô như thế này.

“Mợ chủ hãy nằm xuống đi, lần truyền thuốc tiếp theo của cô đã đến rồi. Cô cũng đừng cử động lung tung lúc đặt kim tiêm, nếu không đứa trẻ cũng sẽ bị ảnh hưởng

Lê Nhược Vũ lau nước mắt rồi ngoan ngoãn nằm xuống. Bây giờ đứa trẻ là thứ quý giá nhất của cô, cô phải bảo vệ đứa con của mình.

Thấy tình hình của Lệ Nhược Vũ đã ổn định, Hoàng Anh thở phào nhẹ nhõm: “Được rồi, hãy yên tâm ở bệnh viện dinh dưỡng, mẹ sẽ bố trí thêm y tá chăm sóc, chỉ cần con không nghĩ đến chuyện ra nước ngoài nữa thì con của con chắc chắn sẽ ổn định lại thôi.”

Lâm Minh nhìn chằm chằm: “Không cần, con sẽ chăm sóc Nhược Vũ và đứa trẻ” Hoàng Anh biết ngay con trai mình đang định ngủ lại bệnh viện.

Bà ta ngẫm nghĩ lại cũng thấy bây giờ việc có thể giữ được đứa nhỏ trong bụng Lê Nhược Vũ là điều quan trọng hơn bất cứ chuyện gì.

Hoàng Anh quay đầu lại hỏi bác sĩ: “Bác sĩ Lý, đứa con trong bụng của Nhược Vũ cũng là con của Lâm Minh, anh nghĩ nếu làm phẫu thuật ghép tủy thì có bao nhiêu phần trăm thành công?”

“Cùng cha khác mẹ thì tỷ lệ thành công phải là 50%”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv