Sau khi Vũ Kiến Trung và Tôn Hồng bị Vũ Tiểu Kiểu đuổi đi chưa được bao lâu thì Vũ Tiểu Kiều liền nhận được điện thoại của Vũ Phi Phi.
Vũ Tiểu Kiều sớm đã biết, Vũ Phi Phi sẽ không khoanh tay chờ chết, cô ta nhất định sẽ có hành động, cho nên việc Vũ Phi Phi gọi điện đến không hề lạ.
Vũ Tiểu Kiều nghe điện thoại, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói căm hận của Vũ Phi Phi.
“Vũ Tiểu Kiều, mày trốn giống như một con rùa rụt cổ, như vậy thì tưởng rằng thiên hạ sẽ yên bình sao? Mày không quan tâm đến thằng anh trai khờ và mẹ của mày nữa hay sao?”
Vũ Tiểu Kiều biết, anh trai và mẹ của cô có người của Tịch Thần Hạn bảo vệ, Vũ Phi Phi muốn làm gì bọn họ cũng không làm được cái gì.
“Vũ Phi Phi, chuyện đến nước này rồi, mày còn muốn làm chuyện gì nữa?”
“Vũ Tiểu Kiều, không phải mày rất lo lắng thằng anh trai khờ của mày sẽ bị lộ diện sao?”
“Vũ Phi Phi!”
“Haha.” Vũ Phi Phi cười mỉa một tiếng, “Để thành anh trai khờ của mày lộ diện trước mặt mọi người, trở thành đề tài mua vui của mọi người, cũng coi như làm một chút cống hiến cho xã hội.”
“Vũ Phi Phi, mày dám làm gì anh tao thì tao sẽ khiến cho mày phải hối hận.” Vũ Tiểu Kiều lớn tiếng tức giận quát lên.
“Không ngại nói cho mày biết, tao cũng không có hứng đối phó với một tên khờ, nể mặt tao và anh ta có cùng họ với nhau, tao có thể khoan hồng một chút, nhưng....”
Vũ Phi Phi kéo dài giọng nói, “Vũ Tiểu Kiều, mày hãy mau chóng đến địa chỉ mà tao gửi cho mày, nếu không....tao sẽ có một chút đồ gửi cho phóng viên tung ra.”
“Tuy cậu Thần luôn bảo vệ mày, nhưng vẫn có rất nhiều trang web đen muốn có tin tức lớn như thế này.”
“Cậu của cậu Thần của Kinh Hoa là một thằng khờ, lượt truy cập trên mạng chắc chắn sẽ rất cao, haha....”
Vũ Phi Phi dập điện thoại, sau đó liền gửi mấy bức ảnh sang, chính là ảnh Vũ Thanh Tùng cười ngây ngô.
Vũ Tiểu Kiều nắm chặt lấy điện thoại nhìn gương mặt ngô nghê của anh trai mình, trong lòng cô cảm thấy đau đớn.
“Vũ Phi Phi, tao tuyệt đối không cho phép mày làm tổn thương anh trai tao.”
Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng cầm túi lên, xông ra khỏi Ngự Hải Long Loan, cô gọi điện cho Tịch Thần Hạn, nhưng mãi mà không có ai nghe máy.
Chắc anh đang họp.
Cô bắt một chiếc taxi rồi đi thẳng đến địa chỉ mà Vũ Phi Phi gửi cho cô.
Có một số chuyện, chỉ có tự cô đi đối mặt thì mới có thể giải quyết triệt để được.
Tự mình đứng vững thì mới không cần người khác đỡ.
Đây là lời mà Tịch Thần Hạn nói với cô.
Vũ Phi Phi hẹn Vũ Tiểu Kiều gặp mặt ở hộp đêm Kim Sa Than.
Vũ Tiểu Kiều biết rõ, mục đích Vũ Phi Phi hẹn cô ở đây rất rõ ràng, chính là muốn bôi nhọ danh tiếng của cô.
Còn chuyện trước đây Vũ Tiểu Kiều đến hộp đêm Kim Sa Than kiếm tiền chỉ sợ là đã không còn là bí mật gì nữa rồi.
Vũ Phi Phi ngồi trong phòng bao khoanh hai tay trước ngực đợi Vũ Tiểu Kiều đến.
Vũ Tiểu Kiều xông vào phòng bao, “Vũ Phi Phi, tao đến rồi.”
Vũ Phi Phi đứng dậy, cô ta giẫm giày cao gót kiêu ngạo đứng trước mặt Vũ Tiểu Kiều, trong ánh mắt căm hận của cô ta có mang chút sắc bén.
“Vũ Tiểu Kiều, mày thật có bản lĩnh, thứ đã vào trong tay tao mà vẫn có thể cướp đi.”
Vũ Tiểu Kiều cười mỉa một tiếng, “Chỉ dựa vào mày sao? Tịch Thần Hạn là của mày lúc nào vậy?”
Vũ Phi Phi giơ tay lên liền đánh Vũ Tiểu Kiều, Vũ Tiểu Kiều cũng đưa tay ra chặn tay cô ta.
“Vũ Phi Phi, mày vẫn tưởng tao là Vũ Tiểu Kiều để mặc mày sỉ nhục như trước đây sao?” Vũ Tiểu Kiều nghiêm giọng nói.
Vũ Phi Phi khinh thường thu tay lại, cô ta tức giận nói, “Vũ Tiểu Kiều, trở thành vợ chưa cưới của cậu Thần của Kinh Hoa quả nhiên khác hẳn, cũng đủ sức mạnh rồi.”
“Cũng tạm được, ít nhất tao có được vị trí mày luôn muốn nhưng lại cầu mà không được.”
“Mày đừng đắc ý Vũ Tiểu Kiều, hôm nay tao sẽ kéo mày từ trên mây xuống, để khiến mày biết cảm giác ngã xuống sẽ thê thảm như thế nào.”
“Mày tưởng rằng tao sẽ sợ sao?” Vũ Tiểu Kiều không có chút sợ hãi nào ngẩng cao đầu lên.
Vũ Phi Phi khoanh hai tay trước ngực hừm hai tiếng, “Nghe nói trước đây mày ở đây từng bị bỏ thuốc kích dục rồi bị đám đàn ông thay nhau cưỡng hiếp.”
“Mày đừng ăn nói linh tinh.”
Vũ Phi Phi ngẩng đầu lên rồi cười phá lên, “Người nói những thứ này không phải là tao, mà là bạn trai trước đây của mày-Tào Xuyên, anh ta ở sau lưng đã tung ra rất nhiều chuyện về mày, đều là những chuyện bí mật không thế để người khác biết.”
“Tào Xuyên sao?”
“Anh ta nói mày ở đây không chỉ bị người ta thay nhau cưỡng hiếp còn bán thân.”
“Mày im miệng lại!!”
Vũ Phi Phi cười đến mức đắc ý hơn, “Tào Xuyên còn nói, mày dựa vào việc hẹn hò với anh ta mà thường xuyên đòi anh ta tiền, không cho mày thì mày liền đi bán thân.”
Vũ Tiểu Kiều tức giận nắm chặt nắm đấm.
Cô quả nhiên không ngờ đến việc cô đã kết thúc với Tào Xuyên rồi mà anh ta vẫn ở sau lưng nói nhiều lời đê tiện như vậy để bôi nhọ cô, để rửa sạch tất cả hành vi mà anh ta đã làm.”
Vũ Phi Phi ở trên điện thoại gửi thứ gì đó, sau đó cô ta trợn trừng mắt nhìn Vũ Tiểu Kiều, trong ánh mắt của cô ta tràn ngập sự căm hận.
“Đi chết đi, Vũ Tiểu Kiều!”
Vũ Phi Phi sải bước rời khỏi phòng bao.
Vũ Tiểu Kiều biết, Vũ Phi Phi nhất định sẽ chuẩn bị trò gì đó ở sau lưng, cô nhanh chóng xông ra khỏi phòng bao đuổi theo Vũ Phi Phi.
Trong hành lang ánh đèn rực rỡ của hộp đêm làm gì có bóng hình của Vũ Phi Phi nữa.
Đúng lúc khi Vũ Tiểu Kiều muốn chạy khỏi chỗ này thì liền nhìn thấy một đám phóng viên xông vào.
Trong tay bọn học cầm những máy ảnh dài ngắn khác nhau, mục tiêu là xông thẳng đến hướng phòng bao nơi Vũ Tiểu Kiều đang ở đó.
Vũ Tiểu Kiều đang muốn chạy trốn đi, nhưng đã không kịp nữa rồi, phóng viên ở trước mặt đã nhìn thấy cô, anh ta hét to lên.
“Vũ Tiểu Kiều! Là Vũ Tiểu Kiều!”
Đám phóng viên đó lập tức toàn thân tràn ngập sức lực, bọn họ như một đàn ong xông về phía Vũ Tiểu Kiều.
Vũ Tiểu Kiều làm gì gặp phải tình huống như vậy, trong lòng cô cảm thấy sợ hãi liền quay người chạy đi.
Đám phóng viên dọc theo hành lang điên cuồng đuổi theo cô, trong miệng không ngừng hét lên.
“Cô Vũ, nghe nói cô đến hộp đêm Kim Sa Than để tiêu huỷ chứng cứ, xin hỏi có phải cô đến tiêu huỷ chứng cứ không?”
“Có người tiết lộ, cô từng vì kiếm sống mà làm ở đây, xin hỏi có phải là sự thật không?”
“Cô Vũ, dựa vào quá khứ có nhiều việc buông thả như vậy, rốt cuộc cô làm sao mà có thể trèo lên vị trí vợ chưa cưới của cậu Thần vậy?”
Vũ Tiểu Kiều điên cuồng trốn chạy, cô ôm lấy mặt không dám quay đầu lại, nhưng phía sau lưng vẫn có vô số đèn plash đang nhấp nháy.
Ở trước mặt lại là ngõ cụt của hành lang, đã không còn đường có thể trốn thoát được nữa.
Cô nhanh chóng đối diện với bức tường, quay lưng lại với phóng viên, cô ôm chặt lấy mặt mình, bên tai không ngừng vang lên tiếng ồn ào của đám phóng viên.
“Cô Vũ, trước đây mọi người luôn nói, cô là người phụ nữ được cậu Thần bao nuôi, rốt cuộc cậu Thần đã cho cô bao nhiêu chi phí bao nuôi vậy?”
“Cô Vũ, có phải trước đây cô thật sự làm ở đây không? Hình như cô rất quen thuộc chỗ này?”
Trong lòng Vũ Tiểu Kiều thầm mắng, quen thuộc cái khỉ, chạy dọc theo hành lang, nếu như thật sự thông thuộc thì còn có thể bị mắc kẹt trong cái ngõ cụt này sao?
“Cô Vũ, chúng tôi biết chắc chắn cô sẽ phủ nhận việc từng làm ở đây, nhưng hôm nay cô xuất hiện ở chỗ này, nếu như nói là đến uống rượu giải trí, chỉ sợ là không được hợp lý cho lắm.”
“Thân là thiếu phu nhân trong một đêm bước vào nhà quyền quý như cô mà nói, đến những nơi như thế này, nếu để cậu Thần biết thì anh ấy sẽ nghĩ như thế nào?”
Ở thành phố Kinh Hoa, hộp đêm Kim Sa Thân được gọi là thiên đường của đàn ông và phụ nữ, người đến đây đều không chỉ đơn thuần là uống rượu giải trí.
Cho nên, cho dù Vũ Tiểu Kiều vì nguyên nhân gì mà xuất hiện ở đây đều là một tin tức vô cùng có sức hút, đủ để hoàn toàn bôi nhọ cô.
Không thể không khen ngợi chiêu này của Vũ Phi Phi quả nhiên đủ thâm độc.
Đúng lúc khi Vũ Tiểu Kiều không biết làm thế nào tưởng rằng trời định là cô sẽ chết chắc thì một bóng hình cao lớn xông đến, đám phóng viên lập tức im bặt.
Trước mắt Vũ Tiểu Kiều lập tức tối om, một chiếc áo vét chùm thẳng lên đầu cô, cô được kéo vào một lồng ngực rắn chắc.