Editor: May
“Quá huyết tinh bạo lực, cô vẫn là đừng đi lên sẽ tốt hơn.” Thuần Vu Thừa nắm chặt lấy Vưu Vưu không buông.
Chuyện đàn ông giải quyết, phụ nữ vẫn là đứng ở một bên xem chiến thì tốt hơn.
Lại nói, anh quá hiểu thủ đoạn của Phong Thánh, anh lo lắng Vưu Vưu chỉ cần liếc mắt nhìn đến một cái, cũng sẽ mơ ác mộng nửa năm.
“Vậy tôi càng phải đi lên! Ương Ương sẽ bị dọa đến!” Đôi mắt tròn xoe của Vưu Vưu mở to một chút, càng nóng vội muốn tránh thoát Thuần Vu Thừa.
“Cô còn động nữa thì đừng trách tôi không khách khí!” Thuần Vu Thừa nhìn cô gái nhỏ ở trên tay anh vừa đá lại đấm, còn muốn cắn anh, cố ý dùng giọng nói tàn nhẫn cảnh cáo nói.
‘ Pằng --’ một tiếng súng vang, là truyền ra từ lầu hai nhà xưởng.
Đột nhiên vang lên tiếng súng, không đơn thuần chỉ là Vưu Vưu sợ tới mức co rụt cổ lại, ngay cả Thuần Vu Thừa cũng ánh mắt chợt lóe, mày bỗng nhiên nhăn lại.
Ai nổ súng?
“Á --”
Trong căn phòng nhỏ lầu hai, tiếng súng mới vừa vang lên, tiếng kêu thảm thiết của Giang Hải Phong cũng theo sát vang lên.
Một súng này, là truyền đến từ Á Tuyền nhanh chóng chạy lên lầu hai.
Anh tiến vào phòng, liền nhìn thấy Giang Hải Phong nằm trên mặt đất, giơ cao súng lục M9 chỉ vào Mã Phong.
Bên cửa vừa vặn đứng một người đàn ông âu phục đen, Á Tuyền không nói hai lời liền một phen đoạt súng lục SIGP226 trong tay đối phương qua.
Kéo chốt bảo hiểm lên đạn, động tác anh nhanh nhẹn liền mạch lưu loát giơ súng liền bắn.
Động tác soái khí của anh cực kỳ mau, thậm chí cũng chưa thấy anh nhắm chuẩn, viên đạn liền khí thế như hồng bóp cò ra ngoài.
Giang Hải Phong bị một phát súng của anh xuyên cổ tay, thống khổ kêu thảm thiết một tiếng, vũ khí súng lục M9 duy nhất cũng rơi xuống ở trên mặt đất.
Á Tuyền thuần thục nả một phát súng, còn là tỷ lệ trúng mục tiêu một trăm phần trăm, vung tay ném súng lục SIGP226 về cho chủ nhân của nó.
“Cảm giác bị người dùng súng chỉ vào đầu, rất dễ chịu?” Á Tuyền đi vào trong, vừa đi vừa nói với Mã Phong.
Mã Phong vẫn là bộ dáng bình tĩnh tự giữ túc sát kia, anh nhìn thân thể Giang Hải Phong vặn vẹo trên mặt đất, chỉ thiếu lăn lộn đầy đất,