"Đồ ngốc, số lượng ít hơn thì chất lượng tốt hơn rồi."
Thật ra là do thời gian không kịp, cậu bé chỉ làm được chín cái lồng đèn mà thôi, đành trợn mắt nói dối.
Cô bé thế mà tin, tươi cười thơm lên má cậu bé.
"Sau này anh gả cho em nhé!"
Khuôn mặt cậu bé đỏ bừng như ớt đỏ, cố tỏ vẻ bình tĩnh không hợp với tuổi.
"Phải là em gả cho anh mới đúng."
Cô bé đưa ngón tay nhỏ bé của mình ra.
"Móc nghéo nào."
Hai thanh âm non nớt cùng vang lên.
"Móc nghéo.... Móc nghéo nguyện suốt đời không thay đổi, nếu thay đổi sẽ bị trời tru đất diệt..."
"Móc nghéo.... Móc nghéo nguyện suốt đời không thay đổi, nếu thay đổi sẽ bị trời tru đất diệt..."
Cậu bé đứng lên, chỉ tay lên bầu trời, đôi mắt lấp lánh nói:
"Sau này lớn lên, anh sẽ vẽ cả biển trời sao cho em, đem những thứ tốt đẹp nhất cho em."
Trầm Tịch Dương cố căng mắt, đem khuôn mặt của cậu bé khảm sâu trong trí nhớ, quen thuộc quá.....
Nhưng não bộ của cô tựa như có thứ gì đó chặn ngang, không tài nào nhớ nổi.....Trái tim cô đập lệch một nhịp, đau quá, là ai....
Rốt cuộc là ai chứ??
"Mami, mami, người dậy...."
"Mami, người sao thế?"
Trầm Tịch Dương mở mắt, khuôn mặt phấn nộm bánh bao của bảo bối hiện ra, cô khẽ lắc đầu, "Mami không sao. Đã tới giờ dùng bữa rồi ư?"
"Vâng."
"Bảo bối xuống trước đi. Mami tắm vài phút là xong, sẽ xuống liền."
Chờ bảo bối đi rồi Trầm Tịch Dương dùng tay đập mạnh vào đầu, giấc mơ kia cô muốn nhớ lại.Nhưng dù có cố thế nào cũng chỉ là một mảng trắng xoá mơ hồ.....
Trầm Tịch Dương vừa lau khô tóc, tiện tay cầm lên điện thoại di động thì thấy tin nhắn của Mạc Tu Nghiêu đã gửi từ 1h trước.
[Em và con ăn cơm đi nha! Đêm nay chắc anh không về Trạch Cầm viên được.]
Trầm Tịch Dương đáy lòng thấy ấm áp, hai chữ "em" và "con" khiến cô cảm thấy bọn họ giống như một gia đình thực sự.
Người chồng đi công tác xa nhà không về được nhắn tin báo cho vợ.
Trước đó mười năm phút, Tần Gia Huyên cũng gửi đến tin nhắn.
[Em quyết định ở bên Mạc Tu Nghiêu?"
Trầm Tịch Dương đáp.
[Em quyết định rồi, sẽ cùng anh ấy vượt qua mọi giông bão."
Tần Gia Huyên đang bận việc gì đó, mãi đến tận khi Trầm Tịch Dương đang dùng bữa tối với bảo bối mới thấy tỷ ấy trả lời.
[Chị tôn trọng quyết định của em. Phía bên Kính thị em quyết định thế nào?]
[ Hehe, tất nhiên em sẽ quay lại rồi! Hơn nữa còn sẽ tát cho Kính Thiên Dương một cái thật đau!!!]
Trầm Tịch Dương cười cười, bảo bối đang ăn thì thấy lạnh, mỗi lần mami như vậy là chuẩn bị làm việc xấu a ~
Sáng hôm sau Trầm Tịch Dương thức dậy, vừa mở di động ra thì đã thấy tên Mạc Tu Nghiêu lại lọt top tìm kiếm.....
Lần này tài khoản cá nhân của anh share lại bài viết lọt top1 tìm kiếm lúc trước:
[Hai nhà Mạc- Kính rạn nứt, Tổng giám đốc tập đoàn Mạc thị, đồng thời cũng là người thừa kế Mạc Tu Nghiêu vừa tuyên bố huỷ bỏ hôn ước với Kính Thiên Dương- thiên kim Kính thị....]
Kèm theo dòng chữ: Hôn ước này từ sớm đã không có hiệu lực. Tôi và bạn gái đã hẹn hò từ rất lâu, hiện tại cũng đã có bảo bối năm tuổi, bạn gái tôi rất hay ghen, người khác chú ý ngôn từ. Rượu mừng của chúng tôi rất nhanh sẽ có.
Dù Mạc Tu Nghiêu không hoạt động trong showbiz, nhưng nhân khí của anh còn lớn gấp mấy lần tiểu thịt tươi hot nhất trong giới. Ai bảo người ta là cao phú soái a!
Từ đêm qua tới giờ đã có rất nhiều fan não tàn vào spam.
[Đám antifan hồi chiều mở to mắt chó mà nhìn đi! Ta đã nói rồi mà, Mạc tổng sao có thể yêu cái loại giày rách như Kính Thiên Dương chứ? Người ta đã có bạn gái từ sớm rồi!"
[Khéo khi người ta còn chẳng biết hôn ước nào ấy chứ! Đều do "Kính tiểu thư" tự mình đa tình a!"
[Sao tôi thấy Mạc tổng có tướng thê nô a!!! Các hảo bằng hữu, ai đồng quan điểm xin cho 1 like.]
[Triệu like cho lầu trên!]
[Tôi cứ thắc mắc bao năm qua Mạc tổng tại sao vẫn lẻ bóng a ~ thì ra bên người đã sớm có mỹ nhân, con của hai người họ cũng đã năm tuổi.]
[ Haha sảng khái, Mạc tổng không phải đang vả miệng Kính Thiên Dương sao?]
[Đột nhiên rất tò mò dung nhan vị tỷ tỷ cướp chồng tuiiiiiiii
\*biểu cảm khóc ròng\*\]
Còn về Tiểu Vân, dù sao đi nữa cũng không thể phủ nhận con bé mang trong mình dòng máu của Mạc Tu Nghiêu, muốn xử lý triệt để Kính Thiên Dương, quả thực là vấn đề nan giải....
"Ting toong......"
Ngay lúc tiếng chuông vang lên phá vỡ mạch suy nghĩ của Trầm Tịch Dương.
Bảo bối còn đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, cô chạy ra mở cửa.Tục ngữ có câu không sai: vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, cô vừa nghĩ đến Tiểu Vân thì con bé đã xuất hiện trước mặt cô.
Cô bé vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé của mình, mỉm cười nói, "Cô xinh đẹp, chào buổi sáng ~"
"Chào buổi sáng Tiểu Vân."
Mạc Tu Nhiên đột nhiên thò đầu ra trước cửa, bĩu môi nói, "Chị dâu không công bằng a! Chỉ chào mỗi con bé này!"
Trầm Tịch Dương biết anh ta lại phát điên nên trực tiếp ngó lơ, xoa đầu Tiểu Vân hỏi, "Con đã ăn sáng chưa?"
Tiểu Vân khẽ lắc đầu.
Mạc Tu Nhiên tiếp tục kêu gào, "Chị cũng không thể làm lơ hàng xóm mới a!"
"Hàng xóm mới?"
Mạc Tu Nhiên gật đầu như gà mổ thóc, kể lể, "Từ khi nghe tin chị dâu ở tiểu khu này, em đã sớm có ý định mua một căn hộ gần nhà chị, tiếc là không còn trống cái nào, nên em phải mua cách nhà chị một căn a!"
Trầm Tịch Dương nhớ là bên trái nhà cô là Mạc Tu Nghiêu, căn nhà bên phải còn trống a! Không lẽ là nhân vật nào đó còn có bối cảnh đáng sợ hơn Nhiên thiếu?