Tổng Tài Chú Đừng Sủng Tôi Như Vậy

Chương 15



Anh đen mặt chau chặt mày rồi liếc lạnh Chu Lâm,không hẹn mà gặp đó là một điều kì lạ,đối với cậu bạn thân của mình anh biết rõ,đoán không trừng tên này điều tra hành tung của anh đây,chắc chắn có điều gì đó.

Chu Lâm cảm nhận được một ánh mắt sắc lạnh đang nhìn mình liền không khỏi nổi da gà.

Đến phòng riêng,căn phòng này nằm ở tầng cao nhất của nhà hàng này,từ đây có thể nhìn thấy được dòng xe chạy dưới đường. Không gian bên trong phòng rộng,có hẳn một cái bàn đủ cho mười người ngồi.

" wow " Cô bước vào đảo mắt xung quanh không khỏi cảm thán,đây là lần đầu tiên cô được đến một nơi như vậy.

" cậu điều tra hành tung của tôi " Sau khi cả ba điều bước vào phòng và cánh cửa đóng chặt lại anh liền dùng lời nói hết sức là khó chịu để nói với Chu Lâm.

" chỉ qua là tìm cậu có việc " Chu Lâm,quay lại nhìn anh cười gượng,Chu Lâm hẳn cũng biết anh không thích việc người ta điều tra hành tung của anh.

" chắc tìm chú hỏi về một cô gái nào đó " Cô đứng ở ban công nói vọng vào.Sự tình là lúc nãy cô có đọc qua một bài viết liên quan đến Chu Lâm cho nên hẳn là đến tìm anh chỉ vì việc đó.

" sao không gọi điện thoại?" anh kéo ghế ra rồi ngồi xuống,tay lấy menu mà nhân viên phục vụ đưa tới rồi chỉ vào cái món mà cô yêu cầu rồi thêm một số món phụ.

" cậu có bao giờ coi đến điện thoại của cậu đâu nên tôi phải dùng cách này thôi " Chu Lâm nhướng mày liếc mắt ra nhìn cô nhóc đang đứng ngoài ban công nhìn xe đang chạy.

" cũng đúng " Anh giao lại menu cho nhân viên rồi cười nhẹ.

" này cậu xem đôi chân trắng noãn đó thật khiến người ta muốn lưu trên đó vài vết đỏ " Chu Lâm chỉ về phía cô đang đứng ngoài công.

" cái đó của cậu còn dùng không?" Anh chỉ nhướng mày rồi đem từng ngón tay của mình gõ lộc cộc trên bàn,sớm biết vậy thì anh để bữa sau dẫn cô đi.

" cậu xem đi có phải Thái gia đem về cho cậu một cô vợ đẹp không? Với cái khuôn mặt đó mà nếu tiến vào giới showbiz thì có lẽ không lâu sẽ được giải ảnh hậu mất "Chu Lâm dò mắt đánh giá cô rồi chậc chậc lưỡi nói.

" ý gì đây? "

" tiên sinh món của ngài đây " Một giọng của nhân viên nữ đẩy cửa đi vào nhẹ nhàng cung kính.

"ừm."

" Tiểu mỹ nhân đến lúc ăn rồi " Chu Lâm hô để gọi cô nhóc đang chăm chú và kiên trì nhìn dòng xe.

Cô từ ngoài đi vào miệng không khỏi nở nụ cười,nơi đây đúng là đẹp nhìn dòng xe chạy đúng là thú vị nha.

Sau một buổi thì cũng đã xong bữa tối,anh và Chu Lâm vừa ăn vừa bàn công việc,việc mà Chu Lâm cần tìm anh giúp là nhờ anh cho thuộc hạ của anh người tìm giúp một cô gái nhỏ giận dỗi mà đi mất tích,vốn là cô gái đó đang có thai nhưng vì Chu Lâm trêu người ta để rồi người ta giận,giờ Chu Lâm có liên lạc với ai cũng bảo không có nên giờ phải nhờ thuộc hạ của anh tìm giúp.

" ừm tôi giúp cậu " anh nhìn sang cô gái ngồi cạnh mì đang nghịch điện thoại liền không khỏi xoa đầu cô.

" giờ chỉ còn trông vào cậu " Chu Lâm thở dài ra, sau này không dám trêu cô gái đó nữa.

" chú chúng ta về đi con còn phải làm bài tập nữa " Cô tắt điện thoại liền,ngước lên đưa đôi mắt to tròn long lanh nhìn anh một cách một cách tha thiết.

" chụt....về nào " Anh cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi mọng của cô.

" wow... bộp..bộp.." Chu Lâm không khỏi cảm thán.

" Chú Lâm tốt nhất sau này chú đừng có trêu vợ nữa " Cô đứng dậy liền chọc ghẹo Chu Lâm.

" giỏi lắm nhóc " Chu Lâm liếc xéo cô.

" a...chú ơi! chú Lâm ức hiếp con " Cô nắm tay áo anh kéo kéo lộ vẻ uất ức.

" thôi nào " Anh nhẹ lên tiếng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv