(53)
Tô Hy không nghĩ chỉ trong vài phút ngắn ngủi cô đi vào trong khách sạn, ngoài trời đã bắt đầu mưa. Lúc cô bắt taxi tới cũng nhận thấy trời hôm nay không được đẹp cho lắm, giống như là sắp có mưa vậy. Nhưng lúc đó cô còn đang vui vẻ háo hức muốn được gặp mặt Lục Thiên Quân, làm sao có thể nghĩ nhiều như thế chứ?
Tô Hy ủ rũ đứng trú mưa ở trước cửa khách sạn, đột nhiên có một chiếc siêu xe sang chảnh lái tới trước mặt cô. Cửa kính xe từ từ hạ xuống, khuôn mặt của người lái xe hiện lên trước mắt cô:
- Trùng hợp quá, lại gặp em rồi.
Người này, không ai khác chính là Ngụy Thương. Từ lần đầu gặp Tô Hy, anh đã mê luyến cô rồi, chỉ là nghe Ngụy Ni nói cô đã có bạn trai nên anh mới không dám tiếp cận làm quen cô. Anh đương nhiên sẽ không để cô rơi vào tình thế khó xử.
Hôm nay gặp lại Tô Hy ở đây hoàn toàn là trùng hợp, khi nãy ở phía xa xa anh đã nhìn thấy cô thẫn thờ đứng đây rồi, anh liền lập tức lái xe qua. Khi chỉ cách cô một khoảng ngắn, anh mới xác nhận rằng không phải là mình tương tư tới nỗi hoa mắt, mà là cô thực sự đang đứng trước mắt anh.
Tô Hy trước giờ không thích tiếp xúc với đàn ông lạ, dù cho Ngụy Thương có là anh trai của Ngụy Ni đi chăng nữa thì cô cũng không ngoại lệ. Cô cũng chỉ cười khẽ đáp lễ chào lại một câu:
- Trùng hợp!
Được Tô Hy đáp lại, Ngụy Thương rất vui, nhưng thấy cô có vẻ thờ ơ, chắc là không muốn quá thân thiết với anh. Nhưng anh lại hoàn toàn không có ý định kết thúc cuộc nói chuyện này nhanh như vậy, không biết hôm nay tạm biệt, tới bao giờ mới có thể được gặp lại cô đây? Cho nên, anh rất muốn kéo dài thêm một vài phút nữa. Dù cho cô đã có bạn trai thì sao chứ, chẳng nhẽ ngay cả làm bạn cũng không thể?
- Sao hôm nay em lại ở đây vậy? Mà nhìn em giống đang trú mưa, có muốn đi nhờ xe anh không?
Tô Hy một thân một mình xuất hiện ở trước cửa khách sạn, cảnh này nếu mà bị những người ghét cô nhìn thấy, chắc chắn sẽ có rất nhiều chuyện hay ho xảy ra cho mà xem.
Kì thực là Tô Hy cũng không muốn nán lại quá lâu, nhưng vì trời đang mưa nên cô chưa bắt taxi được, gọi xe cũng phải mất tầm 15 tới 20 phút nữa. Ngụy Thương đưa ra lời mời, nếu như là bình thường thì chắc chắn cô sẽ từ chối. Nhưng hoàn cảnh hôm nay đặc biệt như vậy, thực sự không thích hợp để cô nán lại thêm một giây phút nào nữa. Với lại cô còn đang tức chuyện của Lục Thiên Quân, cho nên đã lớn mật gật đầu:
- Được thôi, làm phiền anh chở em ra khỏi khu này.
Ngụy Thương vô cùng vui mừng, anh không ngờ cô sẽ chấp nhận lên xe. Có phải...cô cũng đã chấp nhận anh trở thành một người bạn rồi không? Thật ra làm bạn cũng tốt mà, cũng sẽ không khiến cho cô phải khó xử với bạn trai mình.
Ngụy Thương mặc kệ trời đang mưa lớn, liền bước ra mở cửa xe cho Tô Hy, chân thành mời cô lên xe. Tô Hy cảm thấy hình như anh ta có hơi làm quá rồi, nhưng cũng không nói gì, nhanh chóng bước vào xe. Dẫu sao thì người ta cũng vì cô mà để mặc cho bộ âu phục sang trọng trên người bị ướt mưa, cô không thể lề mề chậm trễ được. Với lại, cô rất không thích việc mang ơn người khác.
Cửa xe vừa đóng lại, Ngụy Thương liền tăng thêm điều hoà, đưa cho cô một chiếc áo choàng:
- Em đắp lên người đi, sẽ ấm hơn một chút đó.
Hôm nay trời mưa lớn, lại đang là thời tiết cuối thu nên cũng rất lạnh, chuẩn bị đón mùa đông tới mà. Khi mùa đông tới hẳn thì cũng là lúc Tô Hy phải đối mặt với kì thi cuối kì, sau khi thi xong cô mới có kì nghỉ đông.
Mùa này rất hiếm khi mưa, mà hầu như là không có mưa. Hôm nay trời lại tự nhiên mưa to như vậy, quả thực rất kỳ lạ nha. Giống như là một điềm xấu vậy sắp xảy ra vậy.
Tuy nhiên thì vấn đề thời tiết là một vấn đề không ai có thể đảm bảo hết được, dự báo thời tiết có khi còn sai sót nữa kìa. Tô Hy thà tự nhủ rằng là do mình quá nhạy cảm chứ không muốn tin vào mấy điềm xấu hay tâm linh gì đó.
- Cảm ơn anh.
Tô Hy cũng cầm lấy áo choàng lên người, mùi hương lạ lẫm của đàn ông xông vào khoang mũi khiến cho cô cảm thấy có chút bài xích. Nhưng cô vẫn cố tình giữ chặt lấy áo của Ngụy Thương, hoàn toàn không có ý bỏ ra.
Lục Thiên Quân còn ở với phụ nữ khác cơ mà, cô ngồi trong xe đắp áo của người đàn ông khác thì sao? Hừ, có muốn thi xem ai lợi hại hơn ai không?
Cứ nghĩ tới chuyện của Lục Thiên Quân, Tô Hy lại tức giận bừng bừng. Cô liền quay sang Ngụy Thương, chủ động bắt chuyện để xả giận:
- Anh tốt với em quá, em biết báo đáp thế nào đây?
Ngụy Thương dù có chăm chú lái xe nhưng chung quy thì vẫn bị phân tâm bởi lời nói của Tô Hy, anh liền bật cười, dịu dàng đáp lại:
- Em muốn báo đáp thế nào thì là thế đó!
Tô Hy mỉm cười, đảo mắt suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Vậy hôm nay em tới nhà anh được không, em tới chơi với Tiểu Ni. Cô ấy chắc chắn rất bất ngờ khi nhìn thấy em đó.