"Em không đi cùng xe bọn anh à?" Tần Thiên Minh nhìn thấy em gái không lên xe cùng mình mà đứng đợi Cố Thanh Trì đến đón.
Tần Thiên Lan dở khóc dở cười nhìn anh mình, bởi gì kế hoạch hôm nay có phần long trọng, đến cả giáo viên cũ của trường cấp ba cũng bị Thẩm Tần phong huy động, thậm chí có không ít học sinh cũ lẫn mới điều tham dự, đủ thấy Thẩm Tần Phong dụng tâm như thế nào.
"Em cũng đã có bạn trai rồi, không muốn tự mình lamg khổ chính mình ăn cơm chó của hai người đâu." Tần Thiên Lan nói xong còn thè lưỡi tinh nghịch.
"Hừ, anh còn chưa có chấp nhận cái vị bạn trai cháy nhà hôi của nào đó của em đâu." Tần Thiên Minh ngồi trong xe hừ lạnh, nhưng lại không tiếp tục khuyên em gái mình đi cùng.
Đúng lúc xe của Cố Thanh Trì chạy đến, Tần Thiên Minh lại trưng ra vẻ mặt không mấy vui vẻ, cứ như thể người ta cướp mất báo vật mà hắn quý trọng vậy.
"Anh hai người đi trước đi, bọn em sẽ chạy theo sau."
Tần Thiên Lan nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, vui vẻ đến mức anh trai cũng bị bỏ ra sau lưng, chạy nhanh đến chỗ xe Cố Thanh Trì ngồi vào vị trí ghế phụ bên cạnh Cố Thanh Trì.
"Tứ ca, chúng ta cũng đi thôi." Tần Thiên Lan thắc dây an toàn cùng Cố Thanh Trì nói.
"Nói cho anh biết, mấy ngày gần đây em cùng Thẩm Tần Phong đi lại gần như thế là đang làm gì.''
Cố Thanh Trì không trực tiếp nổ máy xe mà mặt lạnh lùng hỏi Tần Thiên Lan, cũng không biết dạo này cô làm gì chỉ cần hỏi đến liền nghe thấy cô bảo bận, nhưng hôm qua hắn lại nhìn thấy cô cùng Thẩm Tần Minh đi mua sắm.
Còn còn có lần trước đó hắn vừa mới gọi điện cho cô lại nghe thấy cô bảo bận, nhưng Cố Tư lại nói trong thấy cô cùng một tên đàn ông nào đó bước ra từ một nhà hàng kiểu nhật nói cười vô cùng vui vẻ.
Khi đó hắn không tin chỉ nghĩ rằng Cố Tư không thích cô nên nói quá vấn đề, mãi đến hôm qua khi tận mắt thấy Thầm Tần Phong cùng nhau đến một tiệm trang sức.
Hắn liền lấy điện thoại ra một lần nữa gọi cho cô, Tần Thiên Lan lúc nhận được điện thoại đang cùng Thẩm Tần Minh lấy chiếc nhẫn được thiết kế sẵn lúc này đã được làm xong. Cô cùng Thẩm Tần Phong đến tận nơi để nhận nhẫn, hoàn toàn không ngờ được Cố Thanh Trì lại đúng lúc đang đi khảo sát gần đó trong thấy.
Nhưng khi hắn hỏi Tần Thiên Lan chỉ nói là đang ở trong phòng thiết kế, chọc cho Cố Thanh Trì tự mình ăn một bụng dấm chua. Đến mức toàn thể nhân viên trong công ty cũng bị dạ lây.
"Tứ ca, anh có phải nhầm lẫn gì rồi hay không? Ăn dấm cũng không nên ăn bậy a."
Tần Thiên Lan thiếu chút bị dọa cho sợ hãi, đùa gì chứ tại sao Cố Thanh Trì lại có cái suy nghĩ đáng sợ như vậy chứ. Có nghĩ cô cùng ai cũng được nhưng đừng có nghĩ cô cùng với Thẩm Tần Phong có gì đó được hay không, lại chuyện như thế này chỉ nghĩ thôi đã đủ đáng sợ rồi có biết không.
"Vậy hôm qua lúc anh gọi điện cho em, em ở đâu?" Cố Thanh Trì tức giận nói.
Hắn vốn định cho cô một cơ hội để giải thích, không ngờ cô đến một câu cũng không thèm cùng hắn giải thích là sao.
Tần Thiên Lan nghĩ nghĩ Cố Thanh Trì sẽ không tự nhiên mà hỏi đến những chuyện này, chắc chắn là có ai đó hôm qua vô tình trong thấy cô cùng Thẩm Tần Phong đi ra từ tiệm trang sức rồi nói lại cùng Cố Thanh Trì rồi.
Bảo sao từ tối qua đến giờ cô cứ cảm thấy Cố Thanh Trì đang rất tức giận chuyện gì đó, Tần Thiên Lan cũng không chút nào nghi ngờ rằng Cố Thanh Trì tức giận bởi vì hắn tự mình nhìn thấy, đã thế còn đúng lúc cách cô rất gần.
"Tứ ca, chuyện này em có thể giải thích..."
Tần Thiên Lan đem đầu đuôi mọi chuyện ra nói rõ ràng cùng Cố Thanh Trì, hơn nữa đến cả việc Thẩm Tần Phong dọa không cho cô để lộ ra cũng nói cho Cố Thanh Trì nghe luôn.
"Tại sao không nói cho anh biết."
Cố Thanh Trì nghe xong liền biết rõ bản thân mình vậy mà lại ghen tuông lung tung, nhưng nghĩ đến việc cô dấu hắn liền không vui.
Tần Thiên Lan nhúng vai: "Em cũng rất muốn nói, nhưng mà anh cũng biết Đại ca rất đáng sợ a."
"Không có lần sao, nếu như cậu ta lại dọa em thì nói với anh. Anh sẽ giúp em trả thù." Cố Thanh Trì mặt đầy cưng chiều xoa đầu Tần Thiên Lan.
Hắn nghe được đáp án mình mong muốn liền an tâm không ít, nổ máy xe chạy về hướng trường cấp ba cũ của bọn họ.
...
Tần Thiên Minh cùng Thẩm Tần Phong đến nơi đã hơn nửa giờ trôi qua, đợi mãi cũng không thấy hai người Tần Thiên Lan đâu cả, gọi điện lại không nghe máy khiến hắn vô cùng lo lắng.
Không phải nói là chạy theo sau hay sao, tại sao bây giờ lại không thấy nữa rồi.
"Chúng ta vào trước đi, có lẽ hai người kia kẹt xe rồi."
Thẩm Tần Phong khác với sự lo lắng của Tần Thiên Minh, nhìn bộ dáng đầy lo lắng của người trong lòng mà nghiến răng ken két.
Hắn biết rõ lý do hai người Tần Thiên Lan mãi chưa đến, nhưng có cần lựa ngay lúc này hay không. Đúng là một chút tin thần đồng đội cũng không có.
"Anh, Đại ca hai người sao vẫn còn đứng ở đây."
Nhắc tào tháo tào tháo liền đến, Thẩm Tần Phong còn đang suy nghĩ nên trừng trị hai kẻ làm lỡ việc này như thế nào đã thấy chiếc xe quen thuộc dừng lại ngay bên cạnh.
Tần Thiên Lan vừa xuống xe liền đi đến chỗ hai người đang đứng, một chút không tự nhiên cũng không có.