Tần Thiên lan lúc này mới hồi thần lại, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chiếc tập dề trên người Cố Thanh Trì không rời.
Thấy Tần Thiên Lan cứ nhìn mãi không rời tập dề trên người mình, Cố Thanh Trì lên tiếng giải thích: "Cái này anh thấy trong tủ bếp, còn chưa sài nên mượn tạm. Sao vậy?" Cố Thanh Trì rõ ràng biết đây là đồ của cô nên mới lấy dùng, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra cái gì cũng không biết.
"À không có gì." Tần Thiên Lan không tiếp tục vấn đề kia nữa, bằng không cô cảm thấy hôm nay sẽ không rời khỏi nhà mất.
"Được rồi ăn sáng đi, lát nữa anh đưa em đến trường." Cố Thanh Trì ngồi xuống đối diện Tần Thiên Lan, thản nhiên nói.
Tần Thiên Lan vừa mới đưa cháo lên miệng húp liền bị sặc: "Tại sao anh biết hôm nay em không đến công ty?"
Cố Thanh Trì trực tiếp đưa ly nước qua cho cô, giọng nói thản nhiên: "Không phải em cùng Cố Tư học chung hay sao? Hôm nay nó đến trường lấy giấy tốt nghiệp."
"Nhưng cũng không có nghĩa rằng hôm nay em cũng sẽ đến trường." Tần Thiên Lan hỏi lại.
"Em lại quên rằng em cùng nó thi chung một phòng thi ư?"
Tần Thiên Lan quả thật quên mất việc này, cũng không thể trách cô được ngày cô thi tốt nghiệp đã là hơn nửa tháng trước, lại thêm việc thương hiệu thời trang chuẩn bị mở cửa trở lại, rồi còn đến công ty Cố Thanh Trì trải nghiệm thực tế, nên sớm đã quên mất những việc ngoài lề kia rồi.
...
Kết quả là một tên anh trai như Cố Thanh Trì thay gì đưa em trai mình đi lãnh bằng đại học, thì hắn ngược lại đưa em gái của bạn học mình đi lấy bằng. Còn đứa em trai đáng thương kia chỉ có thể tự mình lái xe đi mà thôi.
"Tiểu Kiều, anh cùng Tần Thiên Lan điều tốt nghiệp, vậy sau này em phải làm sao?" Cố Tư lái xe đến trường học, luôn tiện mang theo Lý An Kiều đi cùng. Lúc này Cố Tư đang lái xe, còn Lý An Kiều thì ngồi một bên ăn đồ ăn vặt.
Sở vĩ hắn hỏi như vậy là gì bình thường Lý An Kiều ở trên lớp vô cùng thờ ơ, đến mức thi tháng cũng có xếp hạng không cao mấy. Nếu như có Tần Thiên Lan thì cô bé vô cùng có sức sống, ngược lại những lúc Tần Thiên Lan đến công ty thì Lý An Kiều điều lựa chọn ở nhà không đi học. Tựa như đối với cô bé việc học hành gì đó không chút nào quan trọng vậy.
"Tần tiểu thư bảo em làm trợ lý cho chị ấy, nên em dĩ nhiên sẽ không đến trường rồi." Lý An Kiều ăn hết đồ ăn trong miệng mới từ tốn nói, là một quản gia cấp cao cho dù vô tư đến mức nào cũng không được phép thất lễ với chủ nhân, hoặc người bên ngoài.
"Còn việc học của em." Cố Tư mặt đầy lo lắng, Lý An Kiều tuy rằng được xếp học cùng lớp với hắn cùng Tần Thiên Lan, nhưng cô bé chẳng qua chỉ mới hơn mười chín hai mươi tuổi mà thôi. Nếu như không học sau này sẽ bị người ta khinh thường, mặc dù hắn sẽ không để chuyện đó xảy ra, nhưng mà nếu như lúc không có hắn thì sao. Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.
"Em sớm đã tốt nghiệp đại học nhiều năm trước rồi, hơn nữa bằng thạc sĩ cũng nhận được một cái. Nếu như không phải do tuổi em còn nhỏ thì đến bằng tiến sĩ em cũng sớm lấy từ lâu. Em còn tưởng chuyện này anh đã sớm biết rồi chứ?"
Lý An Kiều vô cùng khó hiểu hỏi lại, cô bé trước khi đến bên cạnh Tần Thiên Lan, mọi thông tin điều được Cố Thanh Trì nắm rõ, tại sao lúc này em trai của ông chủ lại hỏi cô những điều khó hiểu như vậy kia chứ.
Cố Tư vốn còn tưởng rằng cô bé là bị Cố Thanh Trì dùng quyền lưc nhét vào trường, hoàn toàn không ngờ đến Lý An Kiều lại sớm tốt nghiệp rồi, hắn nhớ trước đó từng có người nói với hắn Lý An Kiều rất gióng với vị thần tài nhiều năm trước mười lăm tuổi đã lấy được bằng đại học. Hắn còn không tin, lúc này nghĩ lại bảo sao ngay từ lần đầu gặp cô đã cảm thấy quen mắt đến vậy.
Cố Tư bị học lực của Lý An Kiều dọa sợ, cả chặn đường điều không nói bất kỳ điều gì, trên xe chỉ nghe thấy âm thanh hít thở của hai người cùng với tiếng đồ ăn bị nhai trong miệng phát ra tiếng dòn tan mà thôi.
Mãi mới đến được trường đại học, ngay từ xa Tần Thiên Lan đã nhìn thấy hai người Cố Tư. Một người vô cùng có năng lượng, còn một người thì nhìn như là bị đã kích gì đó nặng nề lắm, trong cứ như người mất hồn vậy. Khiến cho Tần Thiên Lan không khỏi tò mò.
"Tứ Ca, tên nhóc đó hôm nay không phải đến lãnh giấy tốt nghiệp hay sao? Tại sao nhìn cứ như là bị đã kích nặng nề thế?" Tần Thiên Lan nhịn khôg được nhích người lại sát Cố Thanh Trì nhỏ giọng nói.
Cố Thanh Trì khỏi cần đoán cũng biết được nguyên nhân gì sao Cố Tư lại có bộ dạng như vậy. Còn không phải là hiểu nhầm Lý An Kiều chỉ là một cô gái nhỏ nhà nghèo nên phải đi làm quản gia, đến đại học còn chưa tốt nghiệp hay sao?
"Em có muốn đả kích nó thêm một lần nữa không?"
Tần Thiên Lan thiếu chút bị Cố Thanh Trì dọa cho sợ bay hồn, đây là câu nói của một người anh trai nên nói hay sao?
"Tứ ca, anh có phải anh ruột không đấy?"
"Chính anh cũng cảm thấy mình và Cố Tư không có quan hệ huyết thống, bất quá lão già kia lại không có thói quen ăn bậy."
Tần Thiên Lan nghe xong liền đưa ngón tay cái lên, không chút nào ngại ngùng tán thưởng hắn, lợi hại. Đến lão ba nhà mình cũng công kích được thì chỉ có thể là Cố Thanh Trì mà thôi.