Cả ba giường điều vô cùng gọn gàng ngăn nấp, chỉ duy nhất giường cô cứ như thể một cái nhà kho thu nhỏ vậy, đừng nói là ngủ, đến cả ngồi còn không có chỗ.
Cho dù đồ của một người có nhiều đến mức nào đi nữa, thì chỗ được phân ra cho mỗi người hoàn toàn dư sức để đồ, nhưng mà bọn họ lại lựa chọn để lên giường cô, xem ra là muốn kiếm chuyện rồi đây.
Không để Tần Thiên Lan đợi lâu, rất nhanh cô liền nghe thấy tiếng nói chuyện vui vẻ của hai nữ sinh từ bên ngoài bước vào.
Một người nhìn qua có chút quen mắt, tựa như là cô đã gặp qua rồi, nhưng lại như chưa từng gặp qua, chỉ cảm thấy có chút gióng một người nào đó mà thôi. Người còn lại là một cô gái cũng khác xinh ăn mặc vô cùng thời thượng, cho dù đang ở trường cũng cố ý trang điểm một cách tỉ mỉ.
Hai người kia vừa về đến liền nhìn thấy Tần Thiên Lan đang lạnh lùng ngồi trên ghế nhìn bọn họ, tuy không biết Tần Thiên Lan là ai, nhưng người có thể vào được phòng thì chắc chắc là người của căn phòng này rồi còn gì, hơn nữa ảnh cô điều đã bị lang truyền khấp nơi trên diễn đàn, muốn không biết cũng không được.
"Ây da... Bạn học Tần của chúng ta tại sao không nay lại có nhã hứng ghé thăm ký túc xá nhỏ bé này của chúng tôi vậy?"
Cô gái ăn mặc thời thượng tên là Tiếu Vỹ kỳ, là hoa khôi trường đồng thời cũng là fan số một của Cố Minh, nhưng Cố Minh trước giờ chưa từng nhìn cô ta lấy một cái, cô ta liền chuyển hướng sang Hà Đức Uy.
Mà người bên cạnh cô ta Tần Thiên Lan nhìn có chút quan không ai khác chính là em họ của Ninh Ngọc, Ninh Khả Vi. Lúc này Ninh Khả Vi cũng tựa như nhận ra Tần Thiên Lan, trước đây cô ta đã từng gặp Tần Thiên Lan một lần, lại nhất thời không nhớ ra đã gặp ở đâu.
"Tôi không thể ở đây?"
Tần Thiên Lan giọng nói vô cùng lạnh lùng, khiến cho Tiếu Vỹ Kỳ cảm thấy một trận ghét lạnh, nhưng bản chất kiêu ngạo không cho cô ta có thể yếu thế hơn Tần Thiên Lan được.
"Tất nhiên là có thể rồi, nhưng chỉ sợ ký túc xá quá nhỏ không có chỗ cho bạn học Tần mà thôi, cậu nhìn xem mấy tháng rồi cậu không xuất hiện, tụi này còn tưởng sẽ không đến nữa nên mới mượn nhờ chỗ cậu để một ít đồ, hiện tại cậu đột nhiên quay về đồ chúng tôi phải làm sao bây giờ."
Tần Thiên Lan đối với sự khiêu khích của Tiếu Vỹ Kỳ chỉ xem như trò đùa của bọn nít ranh mà thôi, đường đường là một người lớn như cô đâu thể nào chấp nhất bọn con nít được kia chứ, nhưng bất quá có một câu Tiếu Vỹ Kỳ nói rất đúng.
Quả thật nơi này cô chỉ ngẫu nhiên hôm nay qua một chút, đừng nói là ký túc xá, trường học cô cũng dự định sớm ngày tốt nghiệp chứ không ở lâu.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cho dù chỉ dừng lại một giờ đồng hồ thì đồ của cô vẫn là đồ của cô, cho dù cô không ở cũng không có nghĩ là người khác được phép tùy tiện muốn làm gì thì làm.
"Cô thừa nhận." Tần Thiên Lan hỏi lại.
Tiếu Vỹ Kỳ quả thật là bị sự lạnh lùng của Tần Thiên Lan dọa cho sợ hãi, nhưng vẫn không chút nào giảm đi sự kiêu ngạo trong lòng:
"Đúng đấy thì đã sao? Chỉ để nhờ một chút đồ mà thôi không lẽ cô còn định đi mời quản lý ký túc xá đến nữa ư?"
Tiếu Vỹ Kỳ lời vừa mới nói xong đã thấy Tần Thiên Lan lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, chưa đến năm phút sau Quản Lý Ký Túc xá quả nhiên xuất hiện.
"Giữa trưa không để người khác nghỉ ngơi còn muốn ở đây ồn ào cái gì nữa."
Dì Quản lý Ký Túc Xá nữ là một người phụ nữ cao gầy, dáng người thanh mảnh còn trang điểm vô cùng tỉ mỉ, nhìn qua không chút nào giống với một phụ nữ đã hơn bốn mươi cả, tựa như đang hồi xuân vậy.
Bà ta đang ở phòng trực ban của mình nghỉ trưa, lại bị người đánh thức gọi lên đây, bà ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Ninh Khả Vy so với chị họ cô ta dịu dàng thanh nhã, thì Ninh khả Vy lại mang đến cho người khác cảm giác hiểu chuyện rất biết lấy lòng. Mặc kệ quản lý ký túc xá là do ai gọi đến, lúc này cô ta vẫn là nên kéo người về phe mình trước rồi nói sau.
Ninh Khả Vy nghĩ gì liền làm đó, rất nhanh liền chạy đến chỗ quản lí ký túc xá, vô cùng thân thiết.
"Dì Dương thật ngại quá gì đã làm phiền đến giấc ngủ trưa của Dì, chẳng qua là bạn học Tần đây đã thật lâu không quay về ký túc xá, từ ngày khai giảng đến giờ cũng sắp một học kỳ rồi. Nên bọ cháu nghĩ rằng bạn ấy hẵng là đã thuê nhà bên ngoài mới không về ký túc xá. Đồ của Vỹ Kỳ lại rất nhiều mới để nhờ chỗ bạn Tần.
Ai mà biết được hôm nay bạn Tần lại ghé qua ký túc xá, nghe cũng không nghe giải thích liền làm ầm lên. Mọi chuyện là như vậy ạ."
Ninh Khả Vy giọng nói ngọt ngào, bề ngoài lại dễ nhìn, đừng nói là nam sinh, đến cả phụ nữ nhìn cô ta cũng sinh ra lòng bảo vệ.