“Cho nên tôi mới cần bám chặt anh ấy không buông hay sao?”
Thượng Vân Hi giống như kích động quay phắt trở ra ngoài, bước chân vội vã tựa hồ muốn trốn chạy.
Rachel bất mãn nhưng vẫn đuổi theo.
“Cô dự định đi đâu?”
“Tìm cảnh sát.”
“Cô hôm nay ngoan ngoãn dạo phố với tôi xong hôm sau muốn gì thì tự mình mà đi. Không cần để tôi phải khó ăn nói trước mặt Wallace.”
Thượng Vân Hi đứng lại, ánh mắt thẫn thờ đến vô hồn. Cô bị làm sao vậy? Cớ gì lại xúc động và thấy khó chịu.
Kỷ Huân Nhiên cũng chưa có ghét bỏ cô.
“Tôi đưa cô đến Hội quán của tôi ngâm suối nước nóng và spa. Đêm qua bị Viên Cảnh sàm sỡ... không muốn gột rửa tâm hồn hay sao?” Rachel che miệng cười sau đó kéo tay Thượng Vân Hi đi ra ngoài trung tâm.
Cho đến khi cùng mọi người ngồi vào xe Vân Hi vẫn còn giữ nét mặt ngượng ngập vì những lời Rachel vừa nói.
“Rachel! Lịch của cô ngày mai chặt kín...”
“Khoan đã. Đang những lúc tôi dạo chơi cao hứng đừng bàn nhắc công việc.”
“Vâng.”
“Vân Hi! Nhìn cô bây giờ thật đáng yêu.”
Rachel quay sang lại cố ý dây dưa chuyện ban nãy. Thượng Vân Hi chủ trương giữ im lặng.
“Làm người cần mạnh mẽ đối mặt với những sự việc không như ý muốn. Tôi là siêu mẫu cũng từng lộ ảnh nhạy cảm bị dư luận bàn tán, sang năm sau tôi vẫn tham gia đóng phim điện ảnh. Phim tạo sức hút cũng vì khán giả hứng thú với tôi đấy. Thế mới nói, không biết được chuyện gì sẽ đến, nên phải sống hết mình trước đã, không thể cứ bị người ta chà đạp thì mới buông xuôi.”
Thượng Vân Hi rất bất ngờ, cô dịu dàng mỉm cười: “Cảm ơn cô đã chia sẻ với tôi những lời này...”
Lúc xe đến nơi thì bị đám đông bên ngoài vây lấy làm cho không thể di chuyển được. Rachel và mọi phải khó khăn lắm mới chen qua được đám người tiến vào trong cổng chính của Hội quán.
Vài phóng viên nhận ra cô đã dồn dập đặt câu hỏi:
“Rachel! Cô có quan hệ thân thiết với Viên thiếu, cô có thể phát biểu vài lời được không?”
“Cô suy nghĩ gì về Viên thiếu đánh người ngày hôm nay. Công ty của anh ấy đang lâm vào tình trạng đối mặt với khó khăn...”
“Rachel, cho chúng tôi biết một chút về suy nghĩ từ cô...”
Rachel vẫn nắm chặt tay của Vân Hi mặc kệ những câu hỏi và sự dồn dập của phóng viên, cứ bình tĩnh theo lối mà vệ sĩ vạch sẵn mà đi.
“Xin lỗi tôi không trả lời những câu hỏi liên quan đến người khác.” Đó là lời nói duy nhất mà Rachel có thể thốt ra.
Cho đến khi cô và trợ lý của mình tiến sâu vào bên trong mới kịp thời thở ra một hơi.
“Bên ngoài có chuyện gì? Sao lại tụ tập ở đây?”
“Tôi gọi điện thoại điều tra một lượt.” Trợ lý An nói, sau đó rút điện thoại trong túi ra.
Rachel nhìn sang Vân Hi bấy giờ mặt đã tái mét: “Cô sợ ư?”
Thượng Vân Hi gật đầu, nhưng tia mắt lại chứa đựng nỗi hốt hoảng, cô nói: “Cô biết Hoàng Phủ Luật không? Tôi đang trốn anh ta... hình ảnh của tôi bị chụp đưa lên báo thì anh ta sớm muộn cũng tìm đến.”
Rachel có chút ngoài dự liệu. Còn chưa kịp nói gì thì Trợ lý Vinh nói chuyện với bảo an xong chạy vội tới thông báo.
“Thì ra Viên Cảnh đang trốn trong này. Anh ta đi cùng một cô diễn viên.”
“Fuck!” Rachel nghiến răng khó chịu. Trái đất quả nhiên tròn mà, cứ chọn đúng ngày hôm nay.
“Đừng để ai biết tôi đưa Vân Hi đến đây chơi.”
“Vâng.”
Rachel lại kéo lấy tay Vân Hi tiến vào đại sảnh. Vừa tới thì thấy màn hình tinh thể lỏng trên tường đang phát tin tức Viên thị đang bị Hàn thị thu mua. Tin tức khiến nhiều nhà đầu tư phải một phen lao đao.
Rachel bất giác dừng lại bước chân, có chút nghĩ ngợi. Phía này trợ lý An nghe xong điện thoại thì chạy đến báo cáo.
“Không biết vì sao qua một đêm thì cổ giá của Viên thị tuột dốc, những tin tức thất thiệt kéo theo, khiến cho những nhà đầu tư lũ lượt buông cổ phiếu của Viên thị. Cha của cô nắm được tin liền tiến hành thu mua. Nghe nói Viên Cảnh còn bị cha hắn đánh tại cuộc họp cổ đông... Hắn ra ngoài chạy vượt tốc độ, còn như bị điên đấm một viên cảnh sát giao thông. Bây giờ anh ta nổi nhất ngày hôm nay rồi.”
Rachel kéo dài khóe môi, giễu cợt mỉm cười: “Hống hách bao năm cũng có ngày như hôm nay. Nhưng mà Viên thị căn cơ vững chắc đâu nói sụp đổ là sụp đổ, cha của tôi cũng tham gia gom hàng sao? Thật là...”
“Không chừng sẽ bàn đến chuyện mua Viên thiếu gia cho cô thì sao?” Trợ lý Vinh suy đoán, nhìn sang Rachel đến Trợ lý An cười ha hả.
Rachel lập tức cảm thấy không ổn. Nhưng vì không muốn bị chuyện bên ngoài phiền nhiễu đến tâm trạng cuối cùng cũng nhịn xuống cùng với Vân Hi đi ngâm suối nước nóng trước.
Cả hai ngâm mình trong làn nước ấm áp thư thả và dễ chịu, hương cỏ hoa vây vẫn. Rachel nhắm mắt dưỡng thần, lâu lâu uống một ít nước trái cây, mãi cũng chưa nói chuyện.
Cô nghĩ ngợi lung tung sau đó thì mở mắt ra quan sát biểu cảm lạnh nhạt thường thấy của Vân Hi. Cô ấy đúng thực luôn trong trạng thái điềm nhiên nhất. Con người hầu như không vướng chút sự đời. Rõ ràng giây trước còn lo âu, giây sau đã yên tĩnh.
Thượng Vân Hi là một cô gái an nhiên và vô hại, đi bên cạnh càng cảm giác được yên bình. Kỷ Huân Nhiên vì điều đó mà yêu thích cô ấy chứ nhỉ? Đến một người không dễ để ai lọt vào tầm mắt như cô cũng dễ dàng tiếp nhận Thượng Vân Hi kia mà.
“Vân Hi! Cô sợ Hoàng Phủ Luật phải không?”
Thượng Vân Hi chợt mở mắt ra, nhìn Rachel ngỡ ngàng, vài giây sau thì khẽ khàng đáp: “Tôi không thích anh ta. Anh ta dùng súng... tôi thấy người đó thật nguy hiểm.”
Rachel ngược lại không quá bất ngờ, cô đáp: “Cho dù phóng viên không chụp hình và truyền tin ra ngoài, với bản lĩnh của hắn tìm được cô quá dễ dàng. Huống chi với suy đoán của một người ngoài cuộc bình thường như tôi còn có thể khẳng định cô chạy đến Hong Kong tìm gặp chồng của mình, sau Hoàng Phủ Luật không đoán ra chứ.”
“...” Thượng Vân Hi ngây người.
“Còn nữa, quan hệ Hoàng Phủ và Cha của Wallace rất tốt, hai tập đoàn còn hợp tác đầu tư tổng cộng đến 3 dự án lớn. Sớm muộn hắn ta cũng tìm đến Hong Kong.”
“Vậy tại sao Huân Nhiên vẫn không có chút lo lắng?”
“Lo lắng cũng bằng thừa. Cô không nhìn ra Kỷ Huân Nhiên vì sao vội vã đi đăng kí kết hôn với cô, ngay cả cha mẹ còn chưa thông qua. Còn chuyện ồn ào hôm nay, rõ ràng là động thái ‘đánh ghen’ thế kỉ kinh điển nhất mà tôi từng thấy. Loại người giết người không thấy máu như anh ấy cô còn lo không chống lại Hoàng Phủ Luật ư? Cô cứ yên tâm nép vào lòng anh ấy hưởng thụ thế giới bình yên mà cô muốn.”
Thượng Vân Hi nghe qua mà cảm thấy nghi hoặc, vì sao cô không cảm nhận được hết những gì Rachel nói.
Rachel lại đưa cô vào viện spa chăm sóc da và mát xa thả lỏng cơ thể, sau đó thì cùng nhau ăn uống.
“Tôi đã cho người đăng kí thẻ hội viên cho cô rồi. Khi nào thích cứ đến. Buổi sáng còn có thể chơi thể thao, như đánh golf và tennis.”
“Cảm ơn cô.”
“Hôm nay chỗ này có tiết mục, tôi phải ra mặt chủ trì. Cô ở đây cứ tùy ý đi lại. Đến giờ ăn tối thì tôi mới trả cô về cho Huân Nhiên của cô.”
Rachel nói xong thì nghe trợ lý báo cáo công việc, sau đó thì đi hút vào sâu hành lang.
Vân Hi nhìn ra ngoài cửa do dự bước đi thì bỗng nghe thấy có tiếng bước chân đến gần, còn nghĩ là Rachel quay lại dặn dò.
“Thượng Vân Hi!”
Vân Hi nghe giọng nói quen thuộc thì lạnh cả sống lưng, cô không quay mặt lại mà chạy nhanh ra bên ngoài cửa chính.
***