Tư Kính Đường hơi mỉm cười, hắn đứng lên, đi đến trước mặt ông ta, xoa bóp vai ông ta rồi nói:
“Nhà họ Thẩm các người vốn những năm đầu là làm nghề sản xuất thuốc lá, tới thời của ông, ông lại cứ muốn đổi sang làm bất động sản, ông nói xem cừu vốn dĩ chỉ ăn cỏ, mà ông cứ muốn nó phải ăn thêm thịt, hậu quả sẽ ra sao đây?
Vầng trán Thẩm Tuấn Trì toát mồ hôi lạnh, nhưng ông ta lại không nói được chữ nào.
“Ha ha…”
Tư Kính Đường khẽ cười một tiếng, vỗ vai ông ta nói:
“Đương nhiên sẽ bị no chết!”
Giọng điệu của Tư Kính Đường ôn hòa nhưng lại khiến người ta không rét mà run.
Cho dù Thẩm Tuấn Trì lớn hơn hắn gần hai mươi tuổi, nhưng ông ta lại chịu không nổi khí thế bức người này của hắn.
Nhất thời ông ta chỉ cảm thấy toàn thân đều ứa ra mồ hôi lạnh, bèn nhấp môi, nhưng lại chẳng nói nổi nên lời.
“Đừng căng thẳng.”
Tư Kính Đường rất hài lòng với phản ứng của ông ta, hắn lập tức chuyển chủ đề, mỉm cười nói:
“Tôi rất vừa ý con gái của ông, nếu Thẩm tổng có thể rủ lòng thương, tôi hy vọng con gái ông có thể tới Vân Thành, tôi muốn bồi dưỡng cô ấy thật tốt, thuận tiện nói chuyện hợp tác giữa chúng ta luôn.”
Làm sao Thẩm Tuấn Trì có thể không nghe ra lời uy hiếp của hắn.
Dù thế nào thì ông ta cũng nhất định phải giao Thẩm Tinh Nguyệt ra, nếu không toàn bộ nhà họ Thẩm đều có thể sẽ…
“Tư tổng, cô hai Thẩm đã trở lại.”
Đúng lúc này, phía cửa đột nhiên truyền tới một giọng nói, động tác của Tư Kính Đường thoáng dừng lại, hắn chậm rãi nhếch khóe môi:
“Tới rất đúng lúc, chuyện này tôi còn phải hỏi sơ qua ý kiến của cô Thẩm.”
Hắn vừa nói xong, Tần Nguyệt cũng đẩy cửa vào, nội tâm Thẩm Tuấn Trì lập tức kích động.
Ông ta vội vàng nhìn ra phía sau cô, sau lưng Tần Nguyệt là một khoảng không rỗng tuếch, sắc mặt ông ta trắng nhợt, vẻ mặt trở nên rất khó coi.
Đương nhiên là Tần Nguyệt nhìn ra động thái đó của ông ta, trong lòng cô nổi lên một tia trào phúng.
Rồi cô lại nhìn Tư Kính Đường, đầu quả tim bất giác trở nên run rẩy.
Vốn dĩ cô đã chuẩn bị xong lý do thoái thác, thế nhưng hiện giờ cô lại không nói nổi một chữ.
“Cô Thẩm tới rất đúng lúc, tôi đang theo bàn bạc với ba cô chuyện về cô đây.”
Tư Kính Đường cong môi cười, hắn chậm rãi đi về phía cô.
Tần Nguyệt bất giác lùi về sau từng bước nhỏ, cố nói với giọng nói ổn định:
“Là chuyện gì?”