Tô Vũ Nồng đang trốn trong phòng chứa đồ, đợi cơ hội để vào văn phòng của Tô Vũ Đồng, đợi cả buổi sáng Tiểu Vy vẫn trông coi nghiêm ngặt, hết cách cô ta chỉ đàng lấy điện thoại lên mạng đặt một bó hoa nặc danh gửi cho Tiểu Vy, địa chỉ để lại là tầng 1 tòa nhà Tô Thị.
Đặt hoa xong, ngón tay cô ta bất giác ấn vào trang weibo, sau khi thấy tin tức có liên quan đến Tô Vũ Đồng trên đó, lồng ngực lập tức co thắt dữ dội, trong con mắt lộ ra tia thù hận sâu sắc.
Cô ta từng là người phụ nữ đẹp nhất Giang Thành, Tô Vũ Đồng còn không xứng xách dép cho cô ta!
Hôm nay cô ta bị cô hại giống như con chuột qua đường vậy, cô thì ngược lại dấn thân được vào danh sách người đẹp nổi tiếng, điều này sao có thể khiến cô ta không hận cô cho được!
Tô Vũ Đồng cô đợi đó, tôi nhất định sẽ khiến cô bẽ mặt!
Mối nhục hôm nay, tôi chắc chắn sẽ trả lại gấp bội.
Cô đợi cuối năm kiểm tra sổ sách ra lỗ hổng rồi ngồi tù đi!
Sự oán giận trong lòng nặng nề, Tô Vũ Nồng lấy khăn đã chuẩn bị trước trùm lên mặt, đeo kính đen lén lút mở một khe hở nhỏ ở cửa, tiếp tục giám sát cửa phòng làm việc của Tô Vũ Đồng.
Nửa tiếng sau cô ta thấy Tiểu Vy rời đi, lập tức mở cửa chạy ra.
Hôm nay vận may của cô ta không tệ, mấy vệ sỹ đi theo Tô Vũ Đồng rồi, ở đây chỉ có con mắt của Tiểu Vy, hiện giờ con mắt ấy cũng bị cô ta rời đi rồi, cô ta phải nhanh chóng hành động.
Nghĩ vậy cô ta vội đẩy cửa đi vào.
Đi đến trước bàn làm việc của Tô Vũ Đồng, cô ta nhanh chóng đưa tay lấy con dấu trên bàn, ấn lên văn bản mình đã chuẩn bị trước, sau đó lập tức để lại vị trí ban đầu quay người rời đi.
Cô ta đi vào thang máy, đi thẳng đến phòng tài vụ.
Thời gian này đang là lúc bọn họ nghỉ trưa đi ăn cơm, phòng làm việc không có một bóng người, Tô Vũ Nồng nhanh chóng đi vào, để tờ báo cáo giả lên đống văn kiện, sau đó rời đi.
Cô ta không cần tự mình đối mặt với nhân viên tài vụ, chỉ cần bọn họ chuyển tiền thẳng vào tài khoản là được.
Làm xong tất cả, cô ta lập tức rời khỏi Tô Thị về nhà.
Hôm nay là ngày công trình khởi công, cần nguồn vốn lớn, sau khi nhân viên tài vụ ăn xong bữa trưa trở về không nghỉ ngơi liền lao vào làm việc.
Thấy trên báo cáo giả có chữ ký và con dấu của Tô Vũ Đồng, cũng không nghi ngờ gì, lập tức chuyển tiền vào tài khoản của Tô Vũ Nồng.
Nghi lễ khởi công đã kết thúc, mọi người theo sự sắp xếp của giám đốc Trình đi ăn uống, sau khi ăn xong Tô Vũ Đồng về thẳng công ty, vừa ngồi xuống cô liền phát hiện có vấn đề.
Con dấu của mình hình như bị ai đó động vào, cô có thói quen để mặt có họa tiết hướng về phía mình, mà bây giờ mặt có họa tiết lại hướng ra cửa.
Điểm này không đúng!
Vì sáng nay người đi cùng cô đến công trường là Đường Đường, Tiểu Vy ở lại trông phòng làm việc, cô lập tức gọi điện thoại bảo Tiểu Vy vào.
Tiểu Vy vừa vào liền kính cẩn gọi một tiếng:
-Sếp Tô.
Tô Vũ Đồng cũng không vòng vo, hỏi thẳng:
-Tiểu Vy cô có động vào con dấu của tôi không?
Tiểu Vy lập tức lắc đầu:
-Không ạ.
Không có sự cho phép của cô ấy, cô không dám tùy tiện động vào thứ quan trọng như vậy.
Tô Vũ Đồng thấy cô lắc đầu, hỏi tiếp:
-Vậy sáng nay có ai vào phòng tôi không?
Cô tin Tiểu Vy là một người rất có chừng mực, cô ấy nói không nhất định là không, không phải cô ấy, vậy chắc chắn có người khác.
Tiểu Vy lắc đầu:
-Không có.
Con mắt Tô Vũ Đồng cực kỳ nghi ngờ, lại hỏi:
-Vậy cô có rời khỏi phòng làm việc không?
Tiểu Vy giật mình đáp:
-Buổi trưa tôi nhận được điện thoại của chuyển phát nhanh, đi xuống bàn lễ tân tầng 1 nhận được một bó hoa nặc danh gửi đến.
Lẽ nào có người vào phòng giám đốc trong thời gian này?
Nghe câu trả lời của cô, Tô Vũ Đồng liền nói:
-Đi, theo tôi để phòng giám sát xem thử.
Bị hại nhiều rồi, mức độ phòng bị của cô rất cao, cô sẽ không tin con dấu của cô vô duyên vô cớ có thể tự biến thành như vậy.
-Vâng, sếp Tô!
Tiểu Vy cũng rất nghi ngờ, cho nên cảm thấy phải đi qua đó kiểm tra thử mới được.
Hai người đến phòng giám sát nói rõ tình hình, bảo vệ dựa theo thời gian Tiểu Vy nói, tra ra đoạn camera ở cửa phòng tổng giám đốc.
Lúc 11 giờ 40 trên màn hình, Tiểu Vy rời khỏi văn phòng, một người phụ nữ trùm khăn kín mặt đeo kính đen đi vào văn phòng, chưa đến 10 giây cô ta đã ra rồi, sau đó nhanh chóng đi lên thang máy.
-Quay ngược lại!
Tôi Vũ Đồng chau mày, lập tức ra lệnh của bảo vệ.
Bởi vì cô cảm thấy chiếc khăn trùng đầu kia có chút quen mắt.
Bảo vệ không dám để lỡ, lập tức tua lại.
-Dừng!
Tô Vũ Đồng hét lên một tiếng dừng, bảo vệ lập tức ấn chuột, phóng to người.
Tô Vũ Đồng nhìn tỉ mỉ, lập tức nhận ra người trên màn hình là Tô Vũ Nồng, nói:
-Copy gửi riêng cho tôi một bản của đoạn video nào.
Tuy cô hiện giờ vẫn chưa biết cô ta vào phòng động đến con dấu của mình làm gì, nhưng nhất định sẽ không phải chuyện gì tốt đẹp, đợi cô điều tra rõ ràng rồi nói, giữ lại chứng cứ trước đã.
-Vâng, sếp Tô!
Bảo vệ lập tức đáp lại, sau đó bắt đầu cắt đoạn video đó.
Tô Vũ Đồng nhân thời gian này gọi điện ngay cho Đường Đường, bảo cô tìm người điều tra Tô Vũ Nồng.
Đồng Đồng nhận được mệnh lệnh của Tô Vũ Đồng, lập tức gọi điện cho Mộ Diệc Thần, cùng lúc Tiểu Vy cũng đem chuyện vừa xảy ra nói cho Mộ Diệc Thần.
Mộ Diệc Thần thấy Tô Vũ Nồng vẫn không thành thật, lập tức bảo Tiểu Dường về biệt thự cũ lấy giấy tờ nhà, sau đó gửi cho Tiểu Vy một tin: Cô nhanh chóng đến phòng tài vụ kiểm tra tài khoản!
Anh nghi ngờ, Tô Vũ Nồng làm như vậy chắc là muốn lấy tiền từ tài khoản của công ty đi chuộc giấy tờ nhà.
Tiểu Vy và Tiểu Dương nhận được lệnh, lập tức đi hành động.
Văn kiện đã ký từ văn phòng tổng gián đốc, đều qua tay Tiểu Vy, cho nên cô đến phòng tài vụ đối chứng lập tức tìm ra vấn đề.
Vội vã báo cáo với Mộ Diệc Thần, sau đó mới lấy hóa đơn giả đi tìm Tô Vũ Đồng.
Mộ Diệc Thần nhận được tin lập tức gọi điện cho Tiểu Dương, bảo anh trực tiếp lấy giấy tờ nhà đến Tô Thị.
Tô Vũ Đồng nhìn thấy Tiểu Vy mang hóa đơn đến, khoản tiền bên trên lại lên đến 160 tỷ, lập tức bảo Tiểu Vy báo cảnh sát.
Đây là một vụ trộm công khai mà!
Hôm nay nếu không tra ra, đến cuối năm kiểm kê sổ sách, hội đồng quản trị nhất định sẽ cho rằng cô chiến của công, đến lúc đó sẽ dính vào kiện tụng.
Tô Vũ Nồng cô lại chết không đổi tính, tiếp tục hại tôi, vậy đừng trách tôi không khách sáo!
Tiểu Vy nghe thấy lời này của Tô Vũ Đồng, lập tức đi báo cảnh sát.
Lúc này vừa hay Mộ Diệc Thần đã đến, cũng đã nghe thấy nội dung Tiểu Vy báo cảnh sát, anh nói với Tôi Vũ Đồng:
-Tô Vũ Nồng sẽ phải trả giá cho những chuyện cô ta đã làm, bây giờ cô đi theo tôi về nhà họ Tô.
Tiền của anh là của Tô Vũ Đồng, không phải thứ Tô Vũ Nồng có thể đụng tới!
Từ thời điểm có ý đồ xấu ấy, cô ta đã xong đời rồi.
Tô Vũ Đồng kiên định gật đầu, cô không phải là người không dứt khoát, kẻ xấu thì đáng chịu trừng phạt.
Thấy cô đồng ý, Mộ Diệc Thần lập tức kéo cô xuống tầng.
Thấy cửa Tô Thị đỗ 5 chiếc xe ngồi đầy vệ sỹ, Tô Vũ Đồng nhìn sang Mộ Diệc Thần chau mày:
-Có phải anh sớm đã biết Tô Vũ Nồng trộm tiền của công ty không?
Nếu không có chuẩn bị, tại sao anh lại dẫn nhiều người đến như vậy?
Cô vừa nãy còn tưởng anh là vì nghe được cuộc điện thoại của Tiểu Vy nên mới biết, nhưng bây giờ xem ra hình như không phải.
Lẽ nào anh luôn theo dõi mình?
Anh coi mình thành cái gì rồi?
Mộ Diệc Thần không hề cảm thấy có gì không thỏa đáng:
-Tôi muốn biết điều gì, vốn không phải vấn đề, đừng dài dòng nữa, lên xe.