*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Một khi công khai anh thì mọi người sẽ nói tất cả những cố gắng trước đây của em đều là nhờ vào anh! ” Không ngờ chuyện này lại nan giải như vậy.
“Với cả, em có tài cán gì mà có thể kết hôn với anh chứ? Chắc chắn mọi người lại nói em dùng thủ đoạn gì đó” Vào giới giải trí lâu như vậy, Tô Lạc Ly cũng đoán được đại khái lối suy nghĩ của truyền thông.
“Công khai anh rồi, có đại thần là anh trấn áp, sau này ai dám để em làm việc nữa chứ?” Thực ra điều cô sợ nhất đó là công khai mối quan hệ này ra thì cô sẽ trở thành cô Ôn, mãi mãi không còn là Tô Lạc Ly nữa.
Hôm đó nói chuyện với Mạnh Gia Gia xong cô đã nghĩ rất nhiều.
Cô muốn nắm chắc quyền chủ động của cuộc hôn nhân này trong tay mình, cũng bị vọng mình có thể cố gắng để trở thành người phụ nữ xứng với Ôn Khanh Mộ.
Cho nên cô đặt cho mình một mục tiêu mới.
Giành giải thưởng lớn trong showbiz.
cũng chính là ba cúp Ảnh hậu giải Ngân Tượng, giải Sư tử bạc và giải Kim Lang.
Từ sâu trong xương Tô Lạc Ly vẫn cảm thấy tự ti, cho nên có cần phải chứng minh năng lực của mình để tìm lại sự tự tin của bản thân.
Tất nhiên ôn Khanh Mộ cũng hiểu suy nghĩ của Tô Lạc Ly.
Anh xoa đầu cô.
“Được, em nói sao thì làm vậy, nhưng em định khi nào thì công khai mối quan hệ của chúng ta?”
Tô Lạc Ly nghiêm túc nhìn Ôn Khanh Mộ.
“Em muốn đợi đến khi sống yên biển lặng, em thực hiện được giấc mơ cuối cùng của em trong showbiz, giành được giải thưởng lớn, không còn gì để theo đuổi nữa thì sẽ công khai.
” Tô Lạc Ly vô cùng thẳng thắn.
“Được, anh nghe lời em, đợi đến lúc đó chúng ta kết hôn.
“Kết hôn?” Nghe thấy hai chữ này, Tô Lạc Ly vẫn hơi bất ngờ.
Họ đã kết hôn gần hai năm rồi mà nhỉ.
“Ừm, kết hôn.
Anh muốn đường đường chính chính cưới em về, đây là lễ cưới mà anh nợ em, khi đó anh muốn nói với cả thế giới em là người phụ nữ của Ôn Khanh Mộ anh, ai cũng không được động vào em” Lễ cưới! Tô Lạc Ly chưa từng nghĩ đến lễ cưới.
“Lần trước đón năm mới chị dâu nhắc tới nên anh đã nghĩ đây là lễ cưới mà anh nợ em.
" Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ rồi mỉm cười, sau đó hạnh phúc gật đầu.
Có người phụ nữ nào mà không mong đợi một lễ cưới chứ?