*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đương nhiên chị biết là anh ấy nhớ chị, vì thế, đã sớm đi thăm anh ấy rồi, gân đây anh ấy khá bận, cũng không để ý đến chị được, vừa khéo chị rảnh rỗi không có việc gì, liền đến thăm em”
Tô Lạc Ly biết, một khi cô nói vẫn chưa thăm Ôn Khanh Mộ, tiếp đó Tô Kiêm Mặc sẽ liên tục giục cô đi thăm Ôn Khanh Mộ.
Để triệt để ngăn chặn chuyện này xảy ra, cô vẫn nên nói dối thì hơn.
"Vậy thì tốt" "Buổi trưa muốn ăn gì, chị dẫn em đi ăn" "Được nha! Bạn học của em nói, gần trường mới mở một quán ăn, chỉ là..."
Hiển nhiên Tô Kiêm Mặc hơi dè dặt.
"Sao thế?" "Giá tiền hơi cao, hay là chúng ta đổi quán khác?”
Tô Lạc Ly lắc đầu.
"Kiêm Mặc, hiện giờ chị em đã là nữ chính với 2,6 tỷ phòng vé, còn không mời nổi em ăn bữa cơm sao? Chị nói cho em biết, sau này đừng lo lắng về tiên nữa, hiện giờ chị đã nhận vài quảng cáo, phim cũng tăng lên không ít" Tô Kiêm Mặc lập tức gật đầu.
Cậu cũng tiết kiệm quen rồi, khoảng thời gian bọn họ bị đuổi khỏi nhà họ Tô, cuộc sống khó khăn, nghèo rớt mồng tơi, cuối cùng giờ cũng khổ tận cam lai.
Chị em hai người vừa nói vừa cười, đi về phía quán ăn.
Mục Nhất Hân và vài người bạn của cô, cũng đang uống nước ăn bánh ngọt ở vị trí gần cửa sổ quán ăn kia.
Khi quán ăn này vừa khai trương, bọn họ đã đến quán ăn này, vì không gian ở đây tốt, quả thật thích hợp cho mấy chị em cùng nhau ăn uống nói chuyện.
"Này này này, mọi người xem xem kia là ai?" Bỗng bạn học Chử Tâm Tỉnh nói nhỏ.
"Cái gì cơ, sao ngạc nhiên thế?" Mục Nhất Hân vừa uống nước vừa nghịch điện thoại, không hề để ý chút nào.
Chử Tâm Tinh chỉ hai người vừa vào cửa.
“Tô Kiêm Mặc..."
Vì vị trí này cách cửa khá gần, Chử Tâm Tinh cố hết sức nhỏ tiếng lại.
Tất cả mọi người lập tức nhìn về phía cửa.
Mục Nhất Hân nghe thấy tên Tô Kiêm Mặc, cũng vội vàng ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy Tô Kiêm Mặc và một cô gái mặc áo khoác bóng chày màu đỏ, đầu đội mũ bóng chày, cùng nhau đi vào trong quán ăn.
Hai người vừa nói vừa cười, đi thẳng lên tâng.
Tô Lạc Ly ăn mặc thể này trông cực trẻ, lại thêm vốn đĩ cô cũng chỉ vừa tốt nghiệp đại học được hơn nửa năm, vì thế mọi người đều cho rắng cô chỉ là học sinh mà thôi.
Mũ của cô kéo rất thấp, suy cho cùng cũng lo bị người khác nhận ra.
"Trời ơi, thì ra Tô Kiêm Mặc có bạn gái rồi" Chử Tâm Tinh giống như phát hiện ra một châu lục mới.
Sắc mặt Mục Nhất Hân lúc này đã cực kỳ khó coil Tô Kiêm Mặc thi vào trường với thành tích hạng nhất môn mỹ thuật chuyên nghiệp, đương nhiên là cực kỳ được mọi người chú ý, lại thêm vẻ ngoài cậu rất nổi bật, tính cách yên tĩnh, khi tất cả các nam sinh luôn cố dùng hết mọi thủ đoạn để thu hút sự chú ý của nữ sinh, thì cậu lại yên tĩnh giống như không khí.
Điều này khiến cậu được rất nhiêu nữ sinh cực kỳ yêu thích.
"Mọi người đã từng gặp cô gái kia chưa?”
"Không nhìn rõ, mũ kéo xuống khá thấp."
"Cảm giác hai người này ở cùng nhau, cô gái kia hơi có dáng vẻ ngự tỷ.
Thì ra là Tô Kiêm Mặc thích người như này" "Có phải là bạn học cũ của Tô Kiêm Mặc không?”
"Mất bao thời gian, hóa ra người ta có bạn gái rồi à? Khó trách cậu ấy luôn không gần phái nữ, tôi còn tưởng rằng phương diện kia của cậu ấy không ổn.."