Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1300





Chương 1300

Lúc Tô Lạc Ly về đến phòng khách tòa nhà chính thì Ôn Khanh Mộ đã về rồi, vẻ mặt anh tức giận như thể sẽ lập tức bùng nổ.

“Tìm được người chưa?”

“Tìm được thì anh có thể về nhà sao? Thằng nhóc đó chạy nhanh đấy, không ngờ lại không tìm được! Đừng để anh tìm ra nó, nếu không chắc chắn anh sẽ lột da nó, đánh gãy chân nó!” Ôn Khanh Mộ hung dữ ngồi trên sofa.

Tô Lạc Ly cầm ấy tách trà nóng người giúp việc mang tới, để vào tay Ôn Khanh Mộ.

“Trời rất lạnh, uống chút trà nóng trước đi. Em cảm thấy anh ta lớn vậy rồi, chắc chắn cũng không cố ý làm vậy đâu, có lẽ đã xảy ra mâu thuẫn gì đó với Phương Đóa thì sao?”

“Khỉ khô! Nó không cố ý mới lạ! Thằng nhóc này có phúc mà không biết hưởng!” Bây giờ Ôn Khanh Mộ hoàn toàn không nghe vào những lời này.

“Chắc anh đói rồi đúng không? Em đi nấu cho anh chút đồ ăn nhé?”

“Nếu đơn giản thôi, anh ăn xong còn phải ra ngoài nữa.”

“Ờ, được.”

Ôn Khanh Mộ ăn xong chuẩn bị ra ngoài, vừa đến cửa thì anh dừng lại.

“Ly Ly, nó không đến tìm em đấy chứ?”

“Không có, em gọi cho anh ta rồi nhưng tắt máy mãi.”

Diễn xuất của Ảnh hậu chắc chắn không phải tầm thường!

“Ờ, vậy nếu nó liên lạc với em thì em nghĩ cách giữ chân nó trước.” Ôn Khanh Mộ dặn, anh cảm thấy người có khả năng để Mục Nhiễm Tranh liên lạc nhất là Tô Lạc Ly.

“Được, em sẽ làm thế.” Trái tim Tô Lạc Ly rỉ máu, chồng ơi chồng, em chỉ đành có lỗi với anh vậy.

Ôn Khanh Mộ dặn dò xong rồi hôn lên trán Tô Lạc Ly, sau đó anh mới bịn rịn rời đi.

Tô Lạc Ly thở dài, may mà cô đoán được Ôn Khanh Mộ sẽ hỏi nên đã đề phòng trước, nếu không chỉ một biểu cảm nhỏ của cô thôi nhất định sẽ bán đứng cô rồi!

Tất nhiên lần này Ôn Khanh Mộ ra ngoài vẫn không thu hoạch được gì, bởi vì giờ đây cháu trai thân yêu của anh đang được giấu trong nhà của anh.

Nhà họ Lê.

Lê Thấm Thấm vẫn nằm bò trên giường không thể dậy được, bởi vì mùa đông nên vết thương này không dễ lành, hơn nữa cô ta lại không muốn đối diện với bố của mình nên dứt khoát nằm mãi trên giường.

Người giúp việc đẩy cửa đi vào với bữa tối trên tay.

“Cô chủ, ăn cơm thôi.” Người giúp việc đặt thức ăn xuống bàn rồi lại đến bên giường đỡ Lê Thấm Thấm dậy. Lê Thấm Thấm xuống giường ăn cơm thôi cũng là cực hình, bước đi mà mông đau như muốn nứt toạc ra.

Hơn nữa lúc ăn cơm cô ta chỉ có thể đứng ăn.

Nhìn mấy món trên bàn, Lê Thấm Thấm bỗng không còn thấy ngon miệng gì, tất cả đều là món thanh đạm, món thịt duy nhất chính là món thịt xào. Với người có khẩu vị nặng mà nói, mấy món này quả thực là nhạt như nước ốc!

“Ai da, ngày nào cũng ăn mấy món này, thịt đâu? Tôi muốn ăn sườn xào chua ngọt, gà cay! Tệ nhất thì cũng phải cho tôi thịt xào ớt xanh chứ!”

“Cô chủ, không giấu gì cô, mấy hôm nay bà chủ không khỏe nên không thể nấu ăn được, mấy món này đều là đầu bếp làm, ông Lê cũng dặn cô chủ đang dưỡng thương nên ăn uống thanh đạm một chút.” Người giúp việc vội giải thích.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv