Chương 1112
“Anh đi cùng em.”
“Không cần, để em tự đi, anh đi sẽ lại thêm phiền, đây là chuyện giữa phụ nữ chúng em.”
Ôn Khanh Mộ không biết nên nói gì, anh biết mình cũng không có cách nào để ngăn cản Tô Lạc Ly.
“Anh làm gì vậy?” Khi Tô Lạc Ly phản ứng lại thì Ôn Khanh Mộ đã bắt đầu động tay động chân dưới chăn.
“Muốn em!”
Ôn Khanh Mộ lật người đè Tô Lạc Ly dưới thân.
“Không phải tối qua mới…”
“Tối qua là tối qua!”
Tô Lạc Ly lại bất lực đắm chìm lần nữa, vì thế cả buổi sáng cô không dậy nổi, đến một giờ chiều mới dậy ăn cơm, sau đó sửa soạn một lát rồi tới nhà Tiêu Mạch Nhiên.
Tiêu Mạch Nhiên vẫn sống trong căn biệt thự ở núi Kim Cương, Tô Lạc Ly bấm chuông nhưng rất lâu không thấy ai mở cửa.
Cô đứng ở cửa một lúc lâu, đoán chừng có thể Tiêu Mạch Nhiên không ở nhà, cô nên hẹn trước rồi mới tới. Nhưng khi cô vừa định đi thì cửa mở!
Tiêu Mạch Nhiên mặc đồ ngủ đứng trước cửa, mái tóc buông xoã, cô ta không trang điểm, tình trạng da rất xấu, không chỉ không trang điểm mà hình như còn chưa rửa mặt, mùi rượu phả vào mặt cô.
Nhìn thấy Tiêu Mạch Nhiên thế này, Tô Lạc Ly cũng giật mình.
Chị ta luôn gọn gàng xinh đẹp bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ…
Tiêu Mạch Nhiên thấy là Tô Lạc Ly thì cũng giật mình, cô ta còn tưởng shipper mang rượu tới. Bây giờ cô ta gặp Tô Lạc Ly trong bộ dạng này cực kỳ không ổn.
Nhưng nếu đã thấy rồi thì cô ta cũng không cần phải trốn tránh.
“Cô đến làm gì?”
“Tôi đến tìm chị nói chuyện, tôi có thể vào không?”
“Sao cô lại nghĩ tôi có tâm trạng để nói chuyện với cô?” Mặc dù vẻ mặt Tiêu Mạch Nhiên tiều tuỵ nhưng dáng vẻ vẫn rất cao ngạo.
“Vì bây giờ chị là Ảnh hậu, mà tôi cũng thế. Scandal của chị đang ở đầu sóng ngọn gió, rất nhiều paparazzi theo dõi chị. Nếu chúng ta bị chụp lén thì hậu quả có thể tưởng tượng.”
Đầu tiên Tiêu Mạch Nhiên giật mình, sau đó mở cửa cho cô vào.
Tô Lạc Ly bước vào, trong phòng rất lộn xộn, có thể thấy Tiêu Mạch Nhiên đã trút giận ở đây.
Vỏ chai rượu đầy đất.
Tiêu Mạch Nhiên ngồi lên sofa, cầm một điếu thuốc lên châm rồi rít hai hơi.
“Tìm tôi nói chuyện gì?”
“Chị hút thuốc từ bao giờ vậy?” Điều này khiến Tô Lạc Ly hết sức kinh ngạc, cô nhớ trước đây Tiêu Mạch Nhiên không hút thuốc.
“Từ khi biết cô và A Khanh yêu nhau. Làm sao? Tôi không có được đàn ông, đến thuốc cũng không được hút à? Tô Lạc Ly, thấy tôi như thế này có phải cô rất vui không? Nếu cô đến để thể hiện mình là người chiến thắng thì cô có thể đi rồi.”
Tiêu Mạch Nhiên rít từng hơi, động tác vô cùng thành thạo, có vẻ cô ta đã hút được một thời gian.
“Tôi không đến để ra oai với chị, mà đến để cảm ơn chị.”
“Cảm ơn tôi? Ha ha, đừng đùa nữa!”
“Tôi nói thật, cảm ơn chị đã hai lần cứu chồng tôi.”