Tất cả mọi người đến tham dự đều không ngờ tới hành động của cô dâu. Con dao hướng về phía Vô Kỵ, nhưng hình như anh đã đoán được trước cô sẽ làm như vậy nên hoàn toàn có thể tránh né. Anh nắm chặt lấy bàn tay đang cầm con dao của cô. Một cái chớp mắt trôi qua, nhiệt độ giữa hai người liền giảm xuống đến mức thấp nhất.
“ Anh đã sớm nhận ra rồi ? Phải không ? ”.
Sớm nhận ra cô không hề bị thay đổi ký ức, sớm nhận ra kế hoạch của cô.
Vô Kỵ không hề giấu giếm, đáp một cách thẳng thắn.
“ Phải ”.
Sau khi kết thúc, người đàn ông thôn miên để thay đổi ký ức của Bạc Nhược đã nói cho anh biết, tỉ lệ thành công là năm mươi trên năm mươi bởi nhận thức của Bạc Nhược rất kiên định, khó mà đánh đổ.
Ban đầu anh lựa chọn tin rằng đoạn ký ức gây tổn thương cho cô nhất đã bị anh sửa đổi, nhưng dần dần thái độ, cách hành xử của Bạc Nhược khiến lựa chọn của anh thay đổi. Nhưng dù có thế nào, anh vẫn kiên quyết với hôn lễ này.
“ Vậy nên anh là muốn xem trò cười của tôi ? ”.
Bạc Nhược cười nhạt. Chính vì biết anh đa nghi nếu cô đã đâm Helen một nhát dao, nhẫn tâm chứng kiến cảnh Giác Mạc Thiên bị anh giết chết mà không có phản ứng. Nhưng tất cả mọi chuyện cô làm vẫn không đủ để xoá sự hoài nghi trong lòng anh.
“ Anh đã từng hỏi em có hối hận khi quyết định lấy anh không, em trả lời là không hối hận. Vậy nên anh làm như không có chuyện gì, thứ nên làm thì sẽ làm, hôn lễ nên tổ chức thì sẽ tổ chức ”.
Lòng bàn tay Bạc Nhược nới lỏng khiến con dao cầm trong tay cô rơi xuống đất.
“ Coi như là không có chuyện gì ? Chuyện anh giết chết con của chính mình anh cũng coi như không có chuyện gì, phải không ? Vô Kỵ, anh quá tàn nhẫn ”.
Giọng nói Bạc Nhược mang theo bi thương khiến người ta thương xót. Ngày hôm nay, những người tham dự hôn lễ được chứng kiến một vở kịch đặc sắc. Tính cách của Vô Kỵ thế nào, người trong giới thương trường hay trong giới hắc đạo đều hiểu rõ. Anh tàn nhẫn, không có tính người, thủ đoạn tàn độc thế nên lời nói của Bạc Nhược họ hoàn toàn không chút nghi ngờ.
“ Chuyện của Tiểu Hoạ là anh có lỗi với em, thế nên nếu như em thật sự muốn trừng phạt anh, đâm đi ”.
Vô Kỵ cúi người nhặt con dao rơi ở dưới đất lên nhét vào trong lòng bàn tay. Nhưng cô không nhận lấy. Bạc Nhược hạ thấp người, đem chiếc váy cô dâu xé rách phần dưới, rút khẩu súng đã được buộc sẵn ở bắp đùi.
“ Con tôi chết vì hai phát súng của anh. Thế nên anh muốn tôi trừng phạt bằng dao là chuyện không thể nào ”.
Dứt lời, Bạc Nhược liền nâng súng, nhắm chuẩn xác vào người Vô Kỵ.
“ Em có thể khiến anh tổn thương để hả giận. Nhưng Bạc Nhược, em không được giết chết anh, bởi vì chính em đã nói cả đời này em là người phụ nữ của anh vậy nên chúng ta phải ở bên cạnh nhau, không phân không ly ”.
Bạc Nhược cười khểnh, châm biếm đáp lại.
“ Đến mức này anh vẫn còn cho rằng những lời tôi nói là thật ? Đến mức này anh vẫn còn tin rằng hôn lễ sẽ được suôn sẻ diễn ra ? ”.
“ Chỉ cần thứ anh muốn, anh nhất định sẽ có được ”.
Đoàng !
Tiếng súng bất chợt vang lên nhưng không phải do Bạc Nhược nổ súng mà là do Anna. Cô ấy ở trên tầng hai, dùng súng bắn vào cánh tay Vô Kỵ. Anna xuất hiện, Diễn Phong ngay lập tức chìm trong lo sợ.
“ Bạc Nhược, chạy mau đi ”.
Cô ấy nhìn về phía Bạc Nhược hét lên. Bạc Nhược vẫn còn ngây người, một giây sau kịp phản ứng thì súng trên tay đã bị Vô Kỵ cướp mất.
Đoàng !
Một tiếng súng nữa vang lên, là Vô Kỵ nhắm về phía Anna. Không phải là cô ấy không đủ khả năng né tránh mà là Diễn Phong muốn bảo vệ cô ấy đến cùng. Kết thúc chuyện ngày hôm nay, Vô Kỵ nhất định sẽ không tha cho Anna vậy nên Diễn Phong dùng mạng của mình để đổi lấy mạnh sống của cô ấy.
Vô Kỵ sững sờ, Anna ngây ngốc.
“ Đừng chạy xuống đây ”.
Diễn Phong ôm lấy miệng vết thương, nhìn lên bóng hình nhỏ bé đang đứng trên tầng hai.
“ Anh bảo em đừng chạy xuống đây ”.
Anna căn bản không nghe lời Diễn Phong, cô ấy muốn chạy xuống xem anh ta như thế nào. Diễn Phong không cho phép, một lần nữa lặp lại lời nói, lần này giọng nói trở nên cứng rắn.
“ Chúng ta rõ ràng đã ly hôn, anh có phải bị điên không ? ”.
Để không liên luỵ đến anh ta, cô ấy đã đem quan hệ giữa hai người cắt đứt. Nhưng ...
“ Anh vốn dĩ vẫn chưa ký tên, trên danh nghĩa chúng ta vẫn là vợ chồng. Anna ... ”.
Có lẽ đã không thể chịu nổi nữa Diễn Phong ngã xuống nền đất. Sắc mặt trắng bệch không một hột máu. Từ khi hôn lễ diễn ra, ánh mắt anh ta chỉ chạy đi tìm kiếm Anna, đợi mãi, cuối cũng đã đợi được.
“ Anh xin lỗi ”.
Dứt lời, Diễn Phong liền nhắm chặt hai mắt lại. Anna ở trên tầng hai tựa như một kẻ điên. Cô ấy nâng súng, nhưng còn chưa kịp lên nòng đã bị Vô Kỵ bắn chết.
Bạc Nhược đứng phía sau anh thất kinh. Kỳ thực cô đã biết quan hệ giữa Diễn Phong và Anna, giữa Anna và Vô Kỵ. Trong một lần tình cờ cô bắt gặp cô ấy và Diễn Phong cùng đi vào khách sạn. Cô không có vạch trần Anna bởi cô ấy không lừa dối cô ngược lại đối tốt với cô, còn giúp cô giấu thân phận của Tiểu Hoạ.
Hành động ban nãy của Diễn Phong kẻ ngốc nhìn cũng hiểu. Anh ta là muốn dùng mạng của mình để đổi lấy cơ hội sống cho Anna, chỉ trách Diễn Phong đã nhìn nhầm người.
“ Vô Kỵ ! ”.
Bạc Nhược hét lớn, hô hấp đột nhiên lại trở nên khó khăn. Cô ôm lấy lồng ngực đang đau đớn, bất giác ngất đi.