“Lấy bộ này, lập tức liên hệ nhà sản xuất, công ty đầu tư 3 triệu, nam nữ chủ phải là nhân vật nổi tiếng cấp ảnh đế, bảo bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tuyên bố tin họp báo và lan truyền ra ngoài.”
Anh muốn dùng tốc độ nhanh nhất hấp dẫn ánh mắt người xem, khiến cho quần chúng quên đi chuyện của Đường Hoan và Mộ Vũ Nghiên.
Kiệt Sâm cầm báo cáo số liệu trong tay, nghe vậy do dự nói, “Tổng giám đốc Đoạn, chúng ta không cần điều tra lại một lần sao? Hiện giờ số liệu về các phương diện mà chúng ta tra được cũng không chính xác lắm...”
“Không sao.” Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Kiệt Sâm, anh không thèm giải thích, “Cứ làm như vậy đi, bên phía hội đồng quản trị tôi sẽ tự đi nói.”
“Vâng.” Kiệt Sâm nghe anh nói vậy cũng không hỏi nhiều nữa, tầm nhìn đầu tư của Đoạn Kim Thần nhất định là tốt.
Sau khi Kiệt Sâm ra ngoài, anh lập tức mở máy tính làm báo cáo phân tích điện ảnh, sau đó gửi mail cho từng thành viên hội đồng quản trị.
Làm xong hết mọi việc, anh mở Weibo chuẩn bị lướt web một chút, lại phát hiện hotsearch đã thay đổi.
Đồng tử anh co rút lại, hotsearch phía trên rõ ràng đập vào mắt anh.
Chuyện nữ diễn viên nổi tiếng Mộ Vũ Nghiên có hiềm nghi đăng video giả vu hãm người khác là thật hay giả?
Tin tức kinh thiên động địa, nữ diễn viên nổi tiếng vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, cố gắng phá hoại gia đình nhà người khác.
Anh mở từng trang web ra, phát hiện các hotsearch phía trên đều đã nghịch chuyển.
A... Anh vẫn còn đang bận rộn xử lý chuyện lần này giúp cô, động tác của cô lại nhanh như vậy lập tức làm sáng tỏ sự việc, cũng thật giỏi.
Xem ra không thể coi thường cô được, Dương Lệ Quyên kia bình thường rất thông minh, không ngờ thông minh quá bị thông minh hại để người ta vừa vặn bắt lấy.
Kiệt Sâm gõ cửa tiến vào, cầm báo cáo phân tích điện ảnh trong tay, “Tổng giám đốc Đoạn, nhà sản xuất đã đồng ý lời mời đầu tư điện ảnh của chúng ta, anh xem đặt lịch vào ba ngày sau được không?”
“Không cần.” Giọng nói rét lạnh của anh vang lên, thân thể lười biếng dựa vào ghế làm việc, “Chuyện này không cần xen vào nữa, bỏ đi.”
Đường Hoan đã giải quyết chuyện này, anh còn lãng phí thời gian ở đây làm gì?
“Cái gì?” Vẻ mặt Kiệt Sâm khiếp sợ, anh ta đi theo bên người Đoạn Kim Thần rất lâu rồi nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp được tình huống này, có phải quá mức khác thường rồi không?
Đoạn Kim Thần liếc anh ta một cái, môi mỏng khẽ mở, “Việc này giao cho anh xử lý, ra ngoài đi!”
Kiệt Sâm há miệng thở dốc, cuối cùng cũng không nói gì thêm, trong lòng lại đắng như mướp.
Đây là chuyện gì chứ, một giây trước vẫn còn vội vàng nói muốn đầu tư điện ảnh, ngay sau đó nói không làm liền không làm nữa, cái này... Được rồi! Có tiền đúng là tùy hứng!
Trong biệt thự, La Vưu Phi, Đường Hoan và Giang Chi Thịnh đều đang nhìn chằm chằm vào máy tính, đọc xong bình luận ở trên liền lộ ra nụ cười thoải mái.
Gương mặt đại chúng, “Kiểm tra hoàn tất, đoạn ghi âm thật sự là bản gốc, không cắt ghép bất cứ cái gì hết.”
Cuộc đời tươi đẹp, “Anh đang nói hươu nói vượn cái gì vậy, đoạn ghi âm này sao có thể là thật được, vừa nghe liền biết là trải qua xử lý.”
Tôi yêu mèo lớn nhà tôi, “Thật sự là đủ rồi, trên đời này vẫn có đúng sai phải trái đen trắng rõ ràng nhé? Bè phái Mộ Vũ Nghiên đừng có ở đây nói liên thiên nữa.”
Không có tiền liệu anh có yêu em không, “Xã hội bây giờ phát triển thật quá nhanh chóng, tôi thật sự không thể tin được đoạn video kia lại là cắt ghép biên tập đăng lên, Mộ Vũ Nghiên mau ra đây giải thích cho chúng tôi, kỹ thuật này rốt cuộc là làm thế nào vậy...”
Hiện giờ các bình luận bên trên cơ bản đều đứng về phía Đường Hoan, nhao nhao bắt đầu phản chiến, hoài nghi nhân phẩm của Mộ Vũ Nghiên.
“Ok, chuyện này coi như giải quyết hoàn mỹ.” Sắc mặt Giang Chi Thịnh dịu dàng kéo bình luận đến cuối, trong mắt lướt qua tươi cười.
Đôi môi đỏ mọng của Đường Hoan cong lên nụ cười xinh đẹp, cảm kích lên tiếng, “Cảm ơn hai người, hôm nào tôi mời hai người đi ăn cơm.”
“Nói chuyện đó để làm gì? Chúng ta là bạn bè, lần sau nếu cậu còn nói mấy lời như vậy thì tớ sẽ tức giận đấy, có điều có thể ăn luôn cơm tối nay.”
“Tối nay tôi hẹn người khác ăn cơm rồi, lần sau đi, lần sau tôi mời hai người.” Khi nói chuyện anh cầm lấy áo vest trên ghế sofa khoác vào.
Hôm nay anh vốn không có thời gian, nếu không phải vì nhanh chóng giải quyết chuyện của Đường Hoan, hiện giờ anh cũng không ở chỗ này.
Nghe thấy anh nói vậy, trong mắt La Vưu Phi hiện lên vẻ mất mát, có điều rất nhanh liền bị che dấu đi, không thèm để ý vẫy vẫy tay, “Được rồi, vậy hôm khác chúng ta lại hẹn, không tiễn.”
Mãi đến khi bóng dáng anh biến mất khỏi tầm mắt, tươi cười trên mặt La Vưu Phi mới dần dần thu lại, cảm xúc cũng không vui vẻ như vừa rồi.
Tuy trên mặt cô ấy vẫn nở nụ cười nhưng Đường Hoan vẫn rõ ràng cảm giác được cảm xúc của cô ấy dao động.
Cô vỗ vỗ vai cô ấy tỏ vẻ an ủi, bởi vì cô thật sự không biết nên an ủi cô ấy thế nào.
Chuyện tình cảm không phải nói hai ba câu là có thể giải quyết được, chỉ có đương sự mới hiểu được giữa bọn họ cần gì nhất.
La Vưu Phi quay đầu nhìn thoáng qua Đường Hoan, xốc lại tinh thần gửi đoạn ghi âm trên điện thoại của cô đi, “Vậy mà Mộ Vũ Nghiên dám dùng video như kia vu hãm chúng ta, lại không biết núi cao còn có núi cao hơn, cô ta muốn dùng video khiến chúng ta mất hết thanh danh, chúng ta cũng có thể dùng ghi âm đẩy cô ta vào địa ngục!”
“Tớ đã bảo bạn bè đăng lên hộ rồi, tớ cũng không tin cô ta còn có thể tiếp tục giữ bộ mặt giả tạo đó được nữa.” La Vưu Phi tràn đầy tức giận nói, sau đó trong mắt cô lại hiện lên vẻ lo lắng, “Đúng rồi, cậu làm thế nhỡ đâu khiến quan hệ giữa cậu và Đoạn Kim Thần càng thêm bế tắc thì sao?”
Vừa rồi cô chỉ muốn tìm cách đòi lại công bằng cho mình, lại quên mất quan hệ giữa Mộ Vũ Nghiên và Đoạn Kim Thần.
Nếu Đoạn Kim Thần vì chuyện này mà giận chó đánh mèo Đường Hoan, vậy chẳng phải là...
“Là anh ta nói bất kể tớ dùng cách nào đều được.” Đường Hoan biết La Vưu Phi lo lắng cái gì, nhàn nhạt nói một câu.
Dù sao cũng là chính miệng anh nói bất kể dùng cách nào chỉ cần bình ổn chuyện này là được, hiện giờ cục diện đã xoay chuyển, nếu anh lại đổ tội lên đầu cô thì cô cũng có thể nói rõ, cùng lắm thì một phách hai tán, tốt nhất là anh trong cơn tức giận ký luôn vào giấy thỏa thuận ly hôn.
Nhìn dáng vẻ không thèm quan tâm của Đường Hoan, đáy lòng La Vưu Phi vẫn có chút lo lắng, có điều nghĩ đến Mộ Vũ Nghiên không phân trắng đen vu tội bọn họ, trong lòng lại trở nên yên tâm.
Dù sao chuyện đến giờ cũng đã làm rồi, hối hận cũng vô dụng, so với việc lo lắng những cái đó thì không bằng ngẫm lại sắc mặt Mộ Vũ Nghiên sau khi biết việc này.
Dù sao cô ta cũng không thể thật sự làm gì được cô? Cô cũng là người có chỗ dựa.
Bên kia sau khi thấy sự việc đã được giải quyết, Đoạn Kim Thần chuẩn bị rời công ty về biệt thự, không ngờ lại nhận được điện thoại của Mộ Vũ Nghiên.
Anh vốn không định bắt máy nhưng chuông điện thoại lại không ngừng vang lên, cuối cùng anh trực tiếp đặt chế độ im lặng, bảo lái xe trực tiếp đến bệnh viện.
Anh vừa tiến vào phòng bệnh, Mộ Vũ Nghiên nhìn thấy không kịp xỏ giày liền chạy đến bên cạnh anh, nhào vào lòng anh cực kỳ tủi thân khóc, “Thần, em... Em không biết chị Dương sẽ đi tìm cô ấy, em cũng không bảo chị Dương đi bắt cô ấy giải thích công khai, em thật sự không biết, anh nhất định phải tin em...”
Nước mắt cô rơi trên áo vest giá trị xa xỉ của người đàn ông, khóc vô cùng thương tâm, “Hiện giờ trên mạng mọi người đều đang mắng em, làm sao bây giờ...”
“Không xem là được.” Hai tay người đàn ông buông xuống bên người, giọng nói rét lạnh vang lên, tùy ý cô dựa vào lòng anh khóc.
Anh đã sớm bảo cô làm sáng tỏ chuyện này chỉ là hiểu lầm nhưng cô vẫn không chịu nghe, anh cũng không tin cô không biết tí gì về chuyện Dương Lệ Quyên đi tìm Đường Hoan.
Cô không dám tin ngẩng đầu lên, nước mắt càng chảy càng nhiều, “Thần... Anh không tin em đúng không? Anh cảm thấy em là loại người đó sao, anh nhẫn tâm thờ ơ nhìn em bị bọn họ mắng như vậy ư?”
Cô rời khỏi lòng anh, tủi thân khóc lóc kể lể, “Anh thay đổi rồi, anh trở nên càng ngày càng xa lạ với em, Thần, trước kia rõ ràng anh không phải thế này, anh vẫn luôn đối tốt với em, anh rõ ràng từng nói anh sẽ vĩnh viễn tin tưởng em, vì sao anh...”
Vẻ mặt anh rốt cuộc hơi xúc động, có điều giọng anh vẫn rét lạnh như cũ, “Tiểu Nghiên, anh đã cho em lời khuyên, là em không nghe.”
Nếu Đường Hoan là quả hồng mềm để cho người ta dễ dàng nắn bóp, giờ cũng sẽ không trở thành vợ anh.
Dường như cho tới hôm nay anh mới biết được vì sao lại chọn cô làm vợ mình.
Mộ Vũ Nghiên lúng túng cắn cắn môi, hai mắt nhìn Đoạn Kim Thần đều là vẻ xa lạ, “Em biết em không nên không nghe lời anh nói, nhưng em thật sự vô tội, em không có cách nào thờ ơ nghe bọn họ chửi rủa được.”
Hai mắt sâu như biển của người đàn ông lướt qua tia sáng lạnh lẽo, giọng nói rét buốt của anh vang lên, “Mọi việc đều có nhân quả, nếu không phải em bày mưu đặt kế bảo người đại diện đi nói những lời đó, em cảm thấy giờ sẽ xảy ra chuyện như thế này sao?”
Màu hồng trên mặt Mộ Vũ Nghiên biến mất, cô không khống chế được lui về sau hai bước, “Anh... Thần, được rồi, em sẽ mở họp báo tự mình giải thích, nếu chuyện do em bắt đầu vậy thì em sẽ tự tay kết thúc nó.”
Trong nháy mắt ngắn ngủi Mộ Vũ Nghiên đã nhanh chóng quyết định xong, giờ cô đang ở thế yếu, nếu còn tiếp tục im lặng chỉ sợ mức độ nổi tiếng của cô sẽ giảm xuống.
Cô khó khăn lắm mới có danh tiếng như ngày hôm nay, nói gì thì nói cũng không thể tự hủy con đường diễn viên của mình chỉ vì chuyện nhỏ như vậy được.
Nghe thấy lời cô nói, Đoạn Kim Thần không có bất cứ ý kiến gì, dù sao chuyện này phải có một người lùi trước một bước mới có thể giải quyết hoàn mỹ được.
Tin Mộ Vũ Nghiên muốn mở họp báo nhanh chóng lan truyền trong giới, chủ đề họp báo chính là đưa ra lời giải thích hợp lý cho chuyện video trên mạng.
Lúc Đường Hoan biết tin này thật sự vô cùng kinh ngạc, cô không ngờ Mộ Vũ Nghiên lại có thể lấy lui làm tiến như vậy.
Cô là nhân vật chính trong sự việc lần này, đương nhiên có trong danh sách khách mời dự họp báo.
Đường Hoan mặc một bộ trang phục công sở màu đen dẫm giày cao gót đi đến hiện trường họp báo, còn La Vưu Phi mặc một bộ váy dài đỏ rực đến đầu gối, tóc xõa sau lưng, dáng vẻ quyến rũ mê người.