Cô mơ hồ ngẩng đầu lên khỏi vòng tay anh, sự kinh ngạc trên khuôn mặt dần chuyển sang vui mừng: “Anh thực sự không trách em sao?”
Vốn dĩ cô cho rằng Đoạn Lâm Phong sẽ tức giận sau khi xem được đoạn video đó và sẽ ly hôn với cô, nhưng không ngờ anh lại không giận cô.
“Đương nhiên là thật rồi, anh tin em sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với anh.” Anh nói ra những lời dối lòng, ánh mắt nhìn Lương Phỉ Phỉ vô cùng dịu dàng: “Là anh không tốt đã không kịp thời giải quyết chuyện này khiến em phải chịu tủi thân rồi, anh nhất định sẽ điều tra rõ ràng chuyện này.” . ngôn tình hay
Lương Phỉ Phỉ kích động reo lên: “Tốt quá rồi, Lâm Phong, em không quan tâm người khác nhìn em như thế nào, điều em quan tâm nhất chính là suy nghĩ của anh, chỉ cần anh không giận em, không trách em là được rồi, em yêu anh.”
Lương Phỉ Phỉ lại ôm chặt Đoạn Lâm Phong một lần nữa, lúc này chỉ có thể dùng từ hạnh phúc và cảm động để diễn tả cảm giác của cô.
Cô biết là mình đã không yêu nhầm người.
Ông Lương và phu nhân thấy Lương Phỉ Phỉ và Đoạn Lâm Phong đã làm hòa, trong lòng cũng được an ủi phần nào, ít nhất Đoạn Lâm Phong không giống như những người khác. Xảy ra những chuyện như vậy chỉ biết đẩy người phụ nữ ra.
Trong biệt thự nhà họ Đường, khi Lê Mỹ Mỹ đọc được tin tức trên báo biết chuyện xảy ra trong đám cưới của Đoạn Lâm Phong và Lương Phỉ Phỉ liền vỗ tay nói hay lắm.
Lê Mỹ Mỹ luôn rất hận Lương Phỉ Phỉ vì đã lợi dụng Đường Vãn Tình để đối phó với Đường Hoan, khiến Đường Vãn Tình trở thành bộ dạng như bây giờ, còn chiếm mất vị trí của Đường Vãn Tình, bây giờ lại còn kết hôn với chồng của con gái bà.
Cục tức này bà luôn nhịn ở trong lòng và luôn nghĩ cách để đối phó với cô ta, nhưng thật đáng tiếc hiện tại thân phận và địa vị của Lương Phỉ Phỉ không phải một dân thường như bà có thể đối phó được.
Đến nay nhìn thấy đoạn video như vậy bị tung ra trong ngày cưới của cô ta ở trên báo, bà cảm thấy vô cùng hả hê, mặc dù không biết ai đã làm chuyện này, nhưng bà vẫn rất ủng hộ người đó.
Điều này cũng đã giúp bà trút giận, nhìn thôi là thấy vui rồi, thể diện của Lương Phỉ Phỉ cũng coi như bị mất hoàn toàn rồi.
Bà vội vàng kể tin này cho Đường Vãn Tình nghe, bà còn thêm mắm thêm muối nói một đống, nhân tiện mắng Đoạn Lâm Phong và Lương Phỉ Phỉ một trận.
Đường Vãn Tình nghe xong vô cùng vui vẻ, cô đã muốn cho Lương Phỉ Phỉ một bài học từ lâu rồi, bây giờ danh tiếng của cô ta bị hủy hoại, cô tin không lâu nữa, Đoạn Lâm Phong cũng sẽ ly hôn với cô ta thôi, thứ mà anh ta quan tâm chẳng qua chỉ là lợi ích của gia đình cô ta mà thôi.
Chuyện của Lương Phỉ Phỉ rầm rộ trong vài ngày rồi cũng dần dần lắng xuống.
Đoạn video đó bị tung ra trong đám cưới nên không hề bị lan truyền trên mạng, sau cùng Đường Hoan cũng không ra tay quá tàn nhẫn,, nếu như cô muốn Lương Phỉ Phỉ thân bại danh liệt, cách tốt nhất chính là tung chuyện này lên mạng, vậy sau này cô ta cũng đừng nghĩ đến chuyện ra đường nữa.
Sau sự việc này, Đường Hoan trở lại trạng thái làm việc bình thường, mỗi ngày cô đều bận rộn. Kể từ hôm đó, cô không còn gặp lại Lương Phỉ Phỉ, cũng không thấy cô ta đến Đoạn Thị nữa. Có lẽ chuyện lần trước đã cho cô ta một đòn đả kích lớn, dù sao cô ta cũng là cô chủ nhà giàu, đoạn video không đứng đắn bị lộ ra trước mặt mọi người như vậy, ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến cô ta.
Nhưng như vậy cũng tốt, không có cô ta đến làm loạn, cô làm việc cũng thuận tiện hơn nhiều.
Hiện tại vì có sự ủng hộ của Lương Thị, quyền lực trong tay của Đoạn Lâm Phong ngày càng lớn, làm việc cũng càng dứt khoát hơn.
Hiện tại Lương Phỉ Phỉ tin tưởng Đoạn Lâm Phong vô điều kiện, cho dù anh nói gì cô đều nghe theo, Đoạn Lâm Phong không những không trách cô chuyện lần trước, ngược lại ngày càng tốt với cô hơn.
Hiện tại Đoạn Lâm Phong không chỉ là Phó tổng giám đốc của Tập Đoàn Đoạn Thị mà còn là Phó tổng giám đốc của Lương Thị, rất nhiều chuyện có thể tự mình làm chủ.
Sau khi giành được sự tín nhiệm của ông Lương và Lương Phỉ Phỉ, anh đã bí mật chuyển nhượng cổ phần của Lương Thị.
Tập Đoàn Đoạn Thị, Văn phòng Tổng giám đốc.
Đường Hoan đang ngồi đối diện với Đoạn Kim Thần, trên mặt cô nở một nụ cười đầy ẩn ý, không thể không nói từ sau khi lên chức Giám đốc, các hành vi động tác và tác phong làm việc của cô ngày càng trưởng thành.
Lúc này cô mặc một bộ đồ công sở, sơ mi trắng, quần tây màu đen, phối thêm đôi giày cao gót màu đen, mái tóc xoăn gợn sóng buông xõa sau lưng, trên người toát ra khí chất của một người phụ nữ trưởng thành, sự quyến rũ và thuần khiết đan xen một cách hài hòa.
“Em đã thống kê qua, hiện tại Lương Thị có 10% cổ phần nằm trong tay của các cổ đông và 10% khác phân tán ở bên ngoài, trong tay Lương Phỉ Phỉ chỉ có 10% cổ phần, trong tay Chủ tịch Lương có 20%....” Đôi môi đỏ mọng không ngừng mấp máy nói về tình hình của Lương Thị, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, ánh mắt sáng như tuyết.
Họ đợi lâu như vậy, cuối cùng Đoạn Lâm Phong cũng bắt đầu hành động rồi, bây giờ mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ còn đợi gió đông thôi.
Hiện tại hai người họ hợp tác ngày càng ăn ý hơn, mối quan hệ giữa hai người cũng đã dịu đi không còn lạnh nhạt như trước nữa.
“Bây giờ nhà họ Lương là một cây đại thụ lảo đảo muốn ngã, nghe nói gần đây ông Lương còn đầu tư một khoản lớn vào bất động sản, bây giờ ông Lương không xoay được tiền nên chỉ có thể bán cổ phần ở trong tay đi, bằng cách này, Đoạn Lâm Phong sẽ cuỗm cổ phần của Lương Thị vào túi mình, đến lúc đó, Lương Thị đổi chủ sẽ là chuyện sớm muộn thôi.”
Cô có chút mong chờ rồi đây.
Thân hình cao lớn của người đàn ông dựa vào ghế, đôi mắt sâu thằm nhìn chằm chằm vào Đường Hoan, đôi môi mỏng gợi cảm khẽ mấp máy: “Mọi thứ diễn ra theo kế hoach ban đầu, chúng ta chỉ cần ngồi chờ xem kịch hay thôi.”
Đường Hoan gật đầu: “Đoạn Lâm Phong đã chuyển phần lớn cổ phần của Lương Thị sang tên mình, anh nói xem sau khi Lương Phỉ Phỉ biết được chuyện này sẽ có phản ứng như thế nào?”
Hiện tại trong lòng Lương Phỉ Phỉ đều nghĩ đến Đoạn Lâm Phong, thậm chí còn giao hết quyền hành trong công ty cho anh ta, tin tưởng anh ta 100%.
Nếu như cô ta biết Đoạn Lâm Phong cưới cô ta chỉ vì quyền lợi của nhà họ Lương, chắc chắn sẽ rất đau lòng đây?
Bây giờ Đoạn Lâm Phong đã đạt được mục đích của mình, chỉ sợ anh ta sớm đã bắt đầu hành động rồi, nếu như bọn họ bí mật thúc đẩy sự việc, hậu quả tự nhiên không cần nói cũng biết.
Còn lúc này, ông Lương đang sứt đầu mẻ trán, nhìn số liệu thất thoát trong nội bộ, ông liền gọi Đoạn Lâm Phong và Lương Phỉ Phỉ đến văn phòng.
Hai người họ vừa bước vào liền nhìn thấy vẻ măt buồn bực của ông Lương, từ sau vụ bê bối của Lương Phỉ Phỉ, công ty ngày càng đi xuống, ông đã dùng rất nhiều tiền để bù đắp vào nhưng đều không có tác dụng, đã vậy còn không ngừng thua lỗ.
“Bố, bố gọi bọn con đến gấp như vậy là có chuyện gì sao?”
Cô hiếm khi thấy ông Lương lo lắng như vậy, cảm giác khó chịu trong lòng cô dần biến thành lo lắng.
Ông Lương nghe vậy liền ngẩng đầu lên và càng nhíu mày chặt hơn: “Phỉ Phỉ, Lâm Phong, bây giờ công ty không ngừng thua lỗ, nếu tiếp tục như vậy, công ty sẽ không thể chống đỡ được. Các con có cách gì không?”
Sắc mặt Lương Phỉ Phỉ lập tức thay đổi: “Bố, sao công ty lại thành ra như vậy? Trước đây không phải vẫn rất tốt sao? Nói thế nào thì Lương Thị của chúng ta cũng là một công ty lớn, sao có thể không chống đỡ được chứ?”
Đoạn Lâm Phong nghe vậy trên mặt cũng lộ ra một vẻ trầm tư, nhưng không thay đổi quá nhiều, giốngg như anh đã biết tình hình của Lương Thị từ lâu rồi vậy.
“Nói đi nói lại vẫn không phải là vì con nên mới khiến cổ phiếu của công ty bị rớt giá sao, bây giờ rất nhiều khách hàng đều đã rút vốn và đều muốn bán cổ phần rồi.” Ánh mắt của Ông Lương mang theo vài tia trách cứ.
Đều là vì chuyện của Lương Phỉ Phỉ lần trước mà khiến cho tình hình của công ty ngày càng tồi tệ hơn, hai ngày này đã có không ít cổ đông muốn chuyển nhượng cổ phần trong tay.
Sắc mặt Lương Phỉ Phỉ tái nhợt, cô quay ra kéo tay Đoạn Lâm Phong và lo lắng nói: “Lâm Phong, anh nhất định phải giúp bố em, công ty là tâm huyết cả đời này của ông, tuyệt đối không thể để nó sụp đổ như vậy được.”
“Em yên tâm đi, anh sẽ giúp em.” Đoạn Lâm Phong vỗ tay an ủi cô, chỉ là sắc thái trong đáy mắt u ám không rõ.
Nhưng đợi hai ngày, Lương Phỉ Phỉ không hề thấy Đoạn Lâm Phong giúp cô, ngược lại cô nhận được một tin tức xấu.
Lương Phỉ Phỉ cầm chặt điện thoại, cô nhìn nội dung trên đó một cách không dám tin.
“Lương Thị đổi chủ, Chủ tịch Tập Đoàn Lương Thị vì không chịu nổi đả kích mà đột quỵ, vẫn hôn mê bất tỉnh ở trong viện.”
Tại sao lại như vậy? Cô sợ hãi đến nỗi cả người run lên, cô không hiểu tại sao Lương Thị lại gặp phải một biến cố lớn như vậy?
Tại sao lại đổi chủ? Tại sao cô lại không biết những chuyện này?
Không được, cô không thể trơ mắt nhìn tâm huyết cả đời của bố mình bị hủy hoại như vậy được, đúng rồi, tìm Lâm Phong, anh nhất định sẽ giúp cô.
Khi cô đang run rẩy chuẩn bị gọi điện thoại cho Đoạn Lâm Phong thì cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, Đoạn Lâm Phong từ ngoài bước vào.
Nhìn thấy anh giống như nhìn thấy vị cứu tinh, Lương Phỉ Phỉ lập tức chạy đến nắm chặt tay anh và nói: “Lâm Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao công ty của bố em lại đột nhiên đổi chủ? Bây giờ còn đang ở trong bệnh viện nữa, anh nhất định phải nghĩ cách cứu công ấy, cứu Lương Thị...”
Lương Phỉ Phỉ khóc như mưa, lúc này người mà cô có thể dựa vào chỉ có Đoạn Lâm Phong mà thôi, chỉ cần anh sẵn sàng giúp cô, nhất định sẽ có thể giải quyết được những vấn đề trước mắt.
Hiện tại cả Đế Đô đều lan truyền tin tức Lương Thị đổi chủ, tất cả mọi người đều chờ xem kịch hay, dù sao Lương Phỉ Phỉ cũng mới kết hôn với Đoạn Lâm Phong được nửa tháng, nhưng lại liên tiếp xảy ra chuyện.
Chuyện lần trước còn chưa lắng xuống được bao lâu, mọi người vẫn còn ấn tượng với Lương Phỉ Phỉ, bây giờ lại xảy ra chuyện này, mọi người đương nhiên sẽ liên tưởng đến chuyện trước đây.
Đều là vì Lương Phỉ Phỉ nên mới khiến công ty chịu tổn thất nặng nề và dẫn tới phá sản, rõ ràng là cô chủ nhà giàu, nhưng không ngờ đời tư lại hỗn loạn như vậy.
Đoạn Lâm Phong im lặng nhìn Lương Phỉ Phỉ khóc, trong mắt không còn sự dịu dàng như thường ngày mà chỉ có sự lạnh nhạt và xa cách.
Khóc một lúc lâu vẫn không nhận được câu trả lời của Đoạn Lâm Phong, Lương Phỉ Phỉ ngước đôi mắt đẫm lệ lên liền nhìn thấy Đoạn Lâm Phong đang nhìn cô như thể đang nhìn một người xa lạ.
“Lâm...Lâm Phong, tại sao anh lại nhìn em như vậy?” Bởi vì khóc quá dữ dội nên giọng nói của cô có chút khàn khàn.
Cô chưa từng nhìn thấy một Đoạn Lâm Phong như thế này, trong lòng cô đột nhiên có một dự cảm không lành, bàn tay nắm cánh tay anh không ngừng thêm lực: “Lâm Phong, rốt cuộc anh sao vậy? Anh nói đi chứ.”
Anh càng không nói, cô càng hoảng sợ và lại càng không biết Đoạn Lâm Phong rốt cuộc đang nghĩ gì, nếu như anh từ chối giúp Lương Thị, cô thực sự không biết phải cầu cứu ai nữa.
“Chúng ta ly hôn đi!’”