Cô cầm điện thoại và chạy sang phòng sách bật máy tính lên, màn hình vừa sáng tin tức mới liền được đẩy lên.
“Thật bất ngờ, Tổng giám đốc của Tập Đoàn Giang Thị hẹn hò riêng với Phu nhân của Tổng giám đốc Tập Đoàn Đoạn Thị!”
Tiêu đề bắt mắt khiến đôi đồng tử của cô co rúm lại, bên dưới bài báo còn kèm theo một bức ảnh, là cảnh Giang Chi Thịnh đang giữ tay cô, một bức ảnh khác là cảnh cô ngã vào vòng tay của Giang Chi Thịnh.
Đây là lúc cô đang sốt ruột đi tìm La Vưu Phi, khi cô bị vấp ngã, Giang Chi Thịnh đã kịp thời đỡ cô và bị người ta chụp lại, góc chụp tất tinh xảo, nhìn hai người giống như đang hôn nhau.
Cô kéo chuột xuống dưới, bên dưới đều là bình luận của cư dân mạng về vấn đề này.
Cá biết bay: “Trời ạ! Không ngờ người phụ nữ này lại lẳng lơ như vậy, đã kết hôn với Tổng giám đốc của Đoạn Thị rồi vậy mà vẫn còn cặp kè với người đàn ông khác.”
Nỗi đau biết hô hấp: “Có những người sống trong phúc mà không biết hưởng, lại cứ đâm đầu vào chỗ chết”
Thiên sứ bóng đêm: “Tôi muốn hỏi cô ấy bao nhiêu tiền một đêm.....”
Cho tới bây giờ Đường Hoan mới biết những hành động của cô và Giang Chi Thịnh hôm nay đã bị tung lên mạng.
“Xem xong chưa?” Giọng nói lạng lùng lại vang lên: “Có phải nên cho anh một lời giải thích không?”
Đến bây giờ cô mới biết anh không cúp máy là đợi cô giải thích.
Cô nhìn những bình luận ở trên mạng và không lập tức trả lời, lửa giận trong lòng cũng dần dần bình tĩnh lại.
“Không có gì phải giải thích cả, anh nhìn thấy thế nào thì chính là như vậy.” Một giọng nói lạnh lùng thoát ra từ đôi môi đỏ mọng, vẻ mặt bình tĩnh như thể chuyện này không liên quan gì đến cô.
Giờ cô đã quyết định ly hôn với anh rồi thì việc giải thích cũng không còn quan trọng nữa.
Hơn nữa, nếu giải thích anh có tin không? Sẽ không!
Với tính cách của anh nhất định sẽ cảm thấy cô và Giang Chi Thịnh đã làm chuyện có lỗi với anh, nếu đã như vậy hà tất phải tốn công làm gì.
Và cô đúng lúc có thể tận dụng cơ hội này để phá vỡ mối quan hệ giữa hai người họ, dùng cách này để rời khỏi anh.
Cho dù bị người ta nói là Phan Kim Liên lẳng lơ tái thế thì đã sao? Dù sao thì anh cũng không quan tâm. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Tất cả những gì mà anh quan tâm từ đầu đến cuối chỉ có thể diện của nhà họ Đoạn mà thôi.
Ở đầu dây bên kia, sắc mặt Đoạn Kim Thần đen như đáy nồi, lửa giận bốc lên như biển lửa: “Được, được, được!”
Đoạn Kim Thần tức giận đến bật cười và liên tiếp nói ba câu được, nghe giọng nói lạnh như băng của anh, Đường Hoan cảm thấy sợ hãi, nhưng cô không vì thế mà lùi bước.
“Đường Hoan, em được lắm!” Giọng nói lạnh lùng không có chút nhiệt độ nào, anh tức giận cúp máy.
Nghe thấy âm thanh máy móc trên điện thoại, trong mắt Đường Hoan lóe lên sự chua xót, cô bất lực ngã xuống giường.
Nhìn những bình luận này trên mạng, cô rất đau đầu, không biết sau khi nhìn thấy những bình luận này, La Vưu Phi có suy nghĩ gì không.
Cô ấy vừa đi ngủ, chắc sẽ không xem tin tức trên mạng sớm như vậy.
Cô khẽ thở dài rồi trở về phòng, cô nằm trên giường nhìn đèn chùm pha lê trên trần nhà, điều duy nhất Đường Hoan lo lắng chính là La Vưu Phi.
Dù sao thì mối quan hệ giữa cô và Đoạn Kim Thần cũng không thể dịu đi, cô cũng không định giải thích gì với anh.
Nếu như có thể dựa vào chuyện này mà ly hôn với Đoạn Kim Thần, cô đương nhiên rất sẵn lòng, cùng lắm là ngày mai sẽ đi giải thích với La Vưu Phi.
Nằm trên giường trằn trọc cả đêm, đến rạng sáng cô mới chợp mắt, nhưng cũng không ngủ lâu, bảy giờ sáng, điện thoại vang lên và hiển thị người gọi đến là La Vưu Phi.
Cô sững sờ một chút, cô nghĩ có lẽ cô ấy đã nhìn thấy tin tức hôm qua nên mới gọi điện cho cô vào sáng sớm như vậy, cô còn chưa lên tiếng đã nghe thấy giọng nói của La Vưu Phi: “Hoan Hoan, chuyện hôm qua rốt cuộc là sao vậy? Bây giờ cậu và Đại Thịnh đều đang bị lan truyền trên mạng rồi.”
Cô cười một cách cay đắng và không lập tức trả lời câu hỏi của cô ấy: “Không phải cậu ngủ rồi sao? Sao lại thấy tin tức nhanh như vậy?”
“Mình thấy rồi, chỉ là.....” Thực ra, nửa đêm qua cô đã nhìn thấy tin tức trên mạng rồi.
Cô biết Đường Hoan sẽ không bao giờ làm chuyện đi quá giới hạn với Giang Chi Thịnh, nhất định là hôm nay trong lúc tìm cô đã vô tình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên mới bị người ra chụp lại như vậy.
Đường Hoan kết hôn với Đoạn Kim Thần vốn đã bị mọi người chỉ trích, đương nhiên sẽ có nhiều người bí mật theo dõi cô, sao họ có thể bỏ lỡ cơ hội này?
Thấy cô ấy một lúc lâu vẫn không nói gì, Đường Hoan lập tức hiểu ra: “Mình cũng không biết chuyện trên mạng là sao, chắc là có người muốn phá mình và Đoạn Kim Thần.”
Giọng nói áy náy của La Vưu Phi vang lên: “Xin lỗi cậu, đều là tại mình nên mới liên lụy đến cậu, hại cậu bị mọi người bàn tán, mọi người đều nói cậu vượt quá giới hạn và là một người lẳng lơ.”
Cô đưa tay xoa xoa thái dương rồi vén chăn bước xuống giường đi đến bên cửa sổ, cơn gió lạnh thổi đến khiến những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cô nhất thời trở nên tỉnh táo.
Cô kể cho La Vưu Phi nghe mọi chuyện về sự việc ngày hôm qua, La Vưu Phi nghe xong vô cùng tức giận: “Nếu để cho mình biết tên khốn nào đã công bố những chuyện hư cấu này trên mạng, mình nhất định sẽ làm cho anh ta đẹp mặt!”
Nghe được lời nói đầy phẫn nộ của cô ấy, trong lòng Đường Hoan trào lên một dòng ấm áp, cô thản nhiên nói: “Không quan trọng, dù sao những chuyện này cũng không phải lần đầu tiên bị phát tán, đúng lúc mình có thể nhân cơ hội này khiến Đoạn Kim Thần ly hôn với mình.”
“Nhưng như vậy thực sự quá bất công với cậu, dựa vào đâu mà mọi người đều mắng chửi cậu, mình thấy không đáng thay cậu.” La Vưu Phi vẫn tức giận nói.
“Không có đáng hay không đáng, chỉ cần có thể rời khỏi anh ấy, chuyện này không là gì đối với mình.”
So với những gì mà trước đây Đường Vãn Tình làm với cô, quả thực chuyện này không là gì.
“Nhưng....” La Vưu Phi do dự một hồi, cuối cùng vẫn nói: “Mình cảm thấy chuyện này không hề đơn giản, vì đêm qua khi nhìn thấy tin tức mình định gọi cho cậu nhưng lại lo cậu đang ngủ nên cầm cự cho đến sáng nay, nhưng điều kỳ lạ là những tin tức đó hôm nay đã không thấy nữa.”
“Không thấy nữa sao?” Trong mắt Đường Hoan lóe lên một tia kinh ngạc: “Tại sao lại không còn nữa?”
“Nếu mình biết thì đã không hỏi cậu?” Chỉ cần là chuyện liên quan đến Đường Hoan, La Vưu Phi càng tỉnh táo hơn bao giờ hết: “Cậu nói xem có phải Đoạn Kim Thần đã dìm chuyện này xuống không?”
“Anh ấy sao?’ Đường Hoan sửng sốt, sau đó châm chọc nói: “Sao anh ấy có thể dìm chuyện này xuống chứ? Nó chẳng có lợi gì cho anh ấy cả.”
“Sao lại không có? Chuyện của cậu bị lan truyền trên mạng, người mất mặt không phải nhà họ Đoạn sao.” La Vưu Phi phân tích nói: “Cậu nghĩ mà xem, cả thành phố này còn có người đàn ông nào có năng lực như Đoạn Kim Thần có thể dìm chuyện này xuống không? Cho dù cậu muốn ly hôn với anh ấy, nhưng anh ấy không muốn mà.”
Đường Hoan không lập tức trả lời cô ấy, đôi mày xinh đẹp khẽ nhíu lại và cảm thấy những gì cô ấy nói cũng có lý.
Lần trước cô đến văn phòng tìm anh nói muốn ly hôn, nhưng anh không đồng ý, bây giờ lại xảy ra chuyện này, cô vốn nghĩ rằng có thể tận dụng chuyện lần này để khiến Đoạn Kim Thần ly hôn với cô.
Cho dù Đoạn Kim Thần không muốn ly hôn, nhưng Đoạn Trấn Nam tuyệt đối sẽ không cho phép một người phụ nữ tai tiếng làm con dâu của mình.
Chỉ là hiện tại vấn đề còn chưa lên men, đã bị lắng xuống.
Tối qua, khi chuyện này mới bị lan truyền chưa được bao lâu, anh đã cho trợ lý trấn áp lại, cho nên không có nhiều người phát đi.
Cô hít một hơi thật sâu, một lúc sau mới nói: “Được rồi, chuyện này mình sẽ tự có cách, cậu không cần phải lo lắng.”
“Hoan Hoan, chi dù cậu quyết định như thế nào, mình đều sẽ ủng hộ cậu, cậu đừng nghĩ nhiều, nếu cần hãy gọi cho mình.”
“Được.”
Sau khi cúp điện thoại, cô liền thay quần áo xuống lầu ăn sáng, khi ăn được một nửa thì cô nhận được điện thoại của Giang Chi Thịnh: “Đại Thịnh.”
“Hoan Hoan, em....không sao chứ?” Do dự một lúc lâu, giọng nói dịu dàng của Giang Chi Thịnh vang lên: “Chuyện tối qua có liên lụy tới em không?”
“Không sao.” Vừa thấy anh gọi đến, Đường Hoan liền biết anh chắc chắn đã đọc được những tin tức trên mạng, cho nên mới gọi đến: “Anh đã trấn áp mấy tin tức ở trên mạng sao?”
Trong lòng cô hy vọng là Giang Chi Thịnh đã làm chuyện này, cũng hy vọng là anh làm.
“Không phải anh.” Giang Chi Thịnh lắc đầu: “Chuyện này không có ảnh hưởng gì lớn, chỉ là anh lo lắng cho em thôi.”
Tối qua khi nhìn thấy những tin tức này, anh đã định dìm nó xuống, nhưng không lâu sau đã không thể tìm thấy chúng ở trên mạng nữa, trong lòng anh nghĩ chuyện này có khả năng là do Đoạn Kim Thần đã bí mật thao túng.
Cho nên anh lo lắng Đoạn Kim Thần sẽ làm khó cô, vì vậy sáng sớm đã gọi điện hỏi thăm.
“Không cần phải lo cho em, em không sao, anh cứ làm việc đi, có thời gian thì hãy quan tâm đến Vưu Phi.” Tối qua khi tìm thấy La Vưu Phi, Giang Chi Thịnh không hề xuất hiện, cô biết anh không muốn Vưu Phi phải buồn.
Chỉ là hai người không thể cứ tiếp tục như thế này, cả hai đều là bạn tốt của cô, sau này gặp mặt nhau khó xử là điều khó tránh.
Nếu như vì chuyện tình cảm mà làm cho đôi bên gượng gạo như vậy, sau này mối quan hệ giữa họ sẽ càng cứng nhắc.
Điện thoại im lặng một lúc thì giọng nói dịu dàng của Giang Chi Thịnh lại vang lên: “Hoan Hoan, anh biết em quan tâm cô ấy, nhưng.....”
“Đại Thịnh, em biết anh không yêu cô ấy, nhưng em thực sự không muốn hai người vì chuyện tình cảm mà sau này thậm chí không thể làm bạn.”
Cô luôn trân trọng mối quan hệ giữa ba người họ và không muốn đến cuối cùng bạn bè cũng không thể làm.
“Em yên tâm, anh sẽ không để chuyện này xảy ra đâu.” Sau một lúc im lặng, giọng nói trầm thấp của Giang Chi Thịnh lại vang lên, Đường Hoan nghe vậy lại lên tiếng: “Đại Thịnh, lẽ nào anh thực sự không thể thử chấp nhận cô ấy sao? Vưu Phi...thực sự rất thích anh.”
Tối qua thấy Vưu Phi khóc thương tâm như vậy, cô biết trong lòng cô ấy Giang Chi Thịnh có vị trí rất quan trọng.
“Vậy anh cũng thích em, tại sao em không cho anh một cơ hội, anh thích em tuyệt đối không kém gì Vưu Phi thích anh, thậm chí còn nhiều hơn cô ấy.”