"Anh nói cái gì?”
Quan Triều Viễn dường như còn có chút không dám tin Lục Anh Khoa đưa tài liệu đã sửa xong ở trong tay đến trước mặt Quan Triều Viễn: “Ông chủ, sau khi tập đoàn u Thị chiếm giữ trong nước vẫn luôn được xem là rất có triển vọng, nhưng vào một tuần trước nhà họ Tư cứ phái người điên cuồng mua cổ phần của tập đoàn u Thị”
“Vì để ổn định tình hình trong nước, u Thị đã bắt đầu dùng quỹ hiện có để thực hiện hợp đồng kỳ hạn, thậm chí còn dùng cả đòn bẩy”
“Nhà họ Tư sử dụng tài sản trong nước và tất cả các mối quan hệ trong nước để tiến hành cuộc vây quét mang tính hủy diệt với u Thị. Lần trước Tô Duy Nam quay về nước Mỹ chính là để giải quyết vấn đề xoay vòng v‹ Quan Triều Viễn nghe đến đây thì trên người tràn ra tia tàn bạo: “Ý của anh là nói nhà họ Tư cũng đã sớm xuống tay với tập đoàn u Thị?”
“Tư Vũ Chiến nọ cho tới giờ luôn là người hữu dũng vô mưu, hơn nữa với phong cách làm việc ngày thường của anh ta thì loại chuyện truy đuổi chặn đường này chưa hẳn là anh ta đã có thể làm được.”
Quan Triều Viễn đã lăn lộn ở thương trường biết bao năm, phong cách làm việc mỗi đối thủ anh đều rõ như lòng bàn tay.
Còn về tên Tư Vũ Chiến kia, lúc trước anh căn bản là chưa từng đặt anh ta vào danh sách đối thủ cạnh tranh lớn mạnh của mình.
Bởi vì ở phương diện giải quyết công việc Tư Vũ Chiến vốn dĩ không đủ quyết đoán, đặc biệt trong những việc quan trọng càng có vẻ không quả quyết.
Hay thật sự là do vụ tai nạn mấy năm trước Tô Duy Nam đã đem đầu rớt hỏng rồi, cho nên ngay cả một tên Tư Vũ Chiến cũng đấu không lại?
“Suy đoán của ông chủ chắc là không có vấn đề, nhưng bây giờ sự thật đúng là như vậy, nói ngắn gọn, Tô Duy Nam bị Tư Vũ Chiến vây quét cản đường, hiện tại đã bị đánh đến nỗi ngay cả đường đánh trả cũng không có”
Lúc Lục Anh Khoa nói những lời này vô cùng thẳng thừng, không hề đi lòng vòng: “Hơn nữa theo tôi được biết, bây giờ Tư Vũ Chiến cũng thực hiện tiến công khép kín với Mộ Mẫn Loan. Cho dù là hợp đồng đã ký trước đó hay là thông báo hẹn sẵn đăng sau, toàn bộ đều bị bãi bỏ thay thế mà không ra sao.”
Ánh mắt Quan Triều Viễn lóe lên, khóe miệng nở nụ cười cực kỳ lạnh lùng: “Không phải chúng ta còn thiếu một người phát ngôn sao?
Anh bảo người phía dưới gọi điện thoại cho.
Mộ Mẫn Loan đi”
“Vâng ông chủ.”
“Còn nữa, anh liên hệ với Tô Duy Nam trước.
Tuy rằng Quan Triều Viễn không muốn quản chuyện vớ vẩn của Tô Duy Nam chút nào nhưng dù sao chính anh ấy vô dụng như vậy, chỉ một tên Tư Vũ Chiến đã bức anh thành chó nhà có tang rồi.
Nhưng dù là thế nào thì anh ấy vẫn là anh trai của Tô Lam, nếu anh ấy thật sự xảy ra chuyện gì, Tô Lam nhất định sẽ không yên tâm ở bên cạnh mình.
Cho nên lần này chỉ sợ anh thật sự phải xen vào việc của người khác.
Mười phút sau, Lục Anh Khoa từ bên ngoài bước vào, lắc đầu với Quan Triều Viễn: “Ông chủ, bây giờ chúng ta không liên lạc được với Tô Duy Nam.”
“Không liên lạc được?”