Vừa rồi bọn họ bàn đến chuyện vài chục năm sau, cuối cùng đã đến lúc sắp trở thành sự thật, tại sao đến khi sắp tuyên bố thì lại không gấp chứ?
Bách Tuyết cười nhạo, nói với con trai: “Bây giờ thấy có gì khác nhau chưa? Có vài người có khuôn mặt xinh đẹp cũng vô dụng, đến thời khắc quan trọng mới có thể nhìn ra sự khác nhau.”
Bà ta không hề coi trọng Thời Vũ Kha, bà ta không quan tâm Thời Vũ Kha làm bạn gái của con trai, dù sao bạn gái của con trai rất nhiều, nếu có một cô bạn gái là người đẹp nhất Giang Châu thì nói ra cũng không mất mặt.
Nhưng nếu Thời Vũ Kha lấy con trai rồi thành con dâu bà ta?
Bách Tuyết không muốn, càng không đồng ý.
Sở dĩ bây giờ bà ta không lật mặt với Thời Vũ Kha, không nói thẳng với cô ta nhà họ Thịnh sẽ không lấy cô ta làm con dâu là vì chồng bà ta đã nói bây giờ là thời kỳ đặc biệt, mọi chuyện lấy ổn làm chính, không cần gây ra chuyện rắc rối vào thời gian này.
Hơn nữa bà ta càng hy vọng Thời Vũ Kha là hiểu người hiểu mình, biết khó mà lui.
Nếu như Thời Vũ Kha chủ động bỏ đi suy nghĩ làm bà chủ tịch thì quá tốt, vậy thì sẽ không cần xé mặt, miễn cho bọn họ phải gánh lấy thanh danh tá ma giết lừa.
Cho nên bà ta chỉ cười nhạo, châm chọc Thời Vũ Kha mà thôi, không cứng rắn tỏ vẻ không cho Thời Vũ Kha bước qua cửa nhà Thịnh!
Có điều da mặt Thời Vũ Kha còn dày hơn cả suy nghĩ của bà ta, hơn nữa sức chịu đựng cũng cực mạnh, cho dù bà ta khiêu khích bất mãn như thế nào, thì cũng chỉ có một thái độ..Xin lỗi!
“Xin lỗi bác gái, là do cháu làm bác tức giận, đều là lỗi của cháu ạ.” Thời Vũ Kha không hề kinh sợ, chỉ vâng vâng dạ dạ kính cẩn nghe lời.
Tuy rằng cô ta “xin lỗi”, thái độ cũng không bắt lỗi được, nhưng nếu xét kỹ thì không đơn giản là vậy.
“Lo lắng” chứng tỏ là rất quan tâm, “Đều là lỗi của cháu”, nhưng mà không nói rõ lỗi sai ở đâu!
Thịnh Dự Khải bắt đầu cảm thấy bất mãn với Bách Tuyết: “Mẹ đừng hà khắc với Vũ Kha như thế, cô ấy không hiểu thì mẹ dạy là được, vào lúc này mà mẹ còn làm phiền thêm..”
“Dự Khải đừng nói nữa, là em sai rồi” Thời Vũ Kha dịu dàng ngăn cản, rồi lại nhìn anh ta bằng ánh mắt cảm kích.
Thịnh Hàn Ngọc và Thịnh Trạch Dung không những không được thông báo, mà Thịnh Hải còn sắp xếp nhiều người canh giữ nghiêm ngặt ngoài cửa, sợ bọn họ đến đây quấy rối.
Trước khi một nhà ba người Thịnh Hải bước vào phòng họp, thì Thịnh Giang Vương Dĩnh Chi đã bị phóng viên hỏi đến phát khóc.
Tuy rằng những người này đều được Thịnh Dự Khải trả giá cao mời đến, nhưng không chứng tỏ rằng bọn họ sẽ không bắt nạt người thành thật!
Huống chi Thịnh Dự Khải cũng không nói là không thể hỏi bác trai và bác gái vài vấn đề, vì thế một đám xảo quyệt dời tất cả vấn đề sang hai vợ chồng.
Từ khi ông cụ còn sống đã biết tính cách của hai vợ chồng nhà này, cho nên vào những trường hợp quan trọng, bọn họ căn bản không có cơ hội tham dự, nên bây giờ vô cùng căng thẳng.
Đừng nói là nói năng tự nhiên, hai người căng thẳng đến mức không thể nói thành lời, tay chân run lên bần bật, mồ hôi lạnh vừa khô đi đã lại túa ra ướt nhẹp!