Trộm gà không được còn mất nắm gạo, vốn là muốn làm Thời Du Huyên khó chịu, cuối cùng những câu Giang Tử Vi nói đều đổ hết vào lòng cô ta.
Những chuyện đó vốn là chuyện không thể để lộ ra ngoài, nhưng lại bị cô ta miệng rộng nói ra sạch trơn.
Làm ra trò cười trước mặt nhiều người như vậy, cô ta cũng không tiện liếc mắt ra hiệu cho Giang Tư Vi, đương nhiên dù có liếc mắt ra hiệu cho cô ta thì với chỉ số thông minh của cô ta cũng không chắc có thể nhìn ra.
“Tôi không nói với cô, tôi chẳng nói gì với cô cả, tôi và cô không hợp, cô đừng đến đây bôi nhọ tôi.” Mặt Thời Vũ Kha đã sầm xuống, muốn kéo Giang Tư Vi đi ra ngoài, bảo cô ta cút.
Đương nhiên cô ta không muốn, khó lắm mới có cơ hội nhìn thấy cậu Thịnh, nếu như bây giờ cô ta đi rồi, thì không biết khi nào mới gặp lại được.
Giang Tử Vi không muốn đi, Thời Du Huyên tác thành cho cô ta.
Cô bảo vệ sĩ tách hai người ra, sau đó nói với Thời Vũ Kha: “Chị đừng nóng vội muốn đuổi người đi, vừa lúc em cũng muốn hỏi tại sao mẹ lại muốn tránh mặt em từ ngày hai mươi tháng mười đến ngày năm tháng một vậy?”
“Em gái, coi như là chị xin xem đây, chờ sau này chị sẽ giải thích cho em có được không? Sức khỏe của bố không tốt, cho dù em không nể mặt người khác thì cũng nể tình bố đối xử tốt với em mà đừng làm ông ấy đau lòng được không?”
Thời Vũ Kha rất thông minh, biết lúc này đưa ai ra mới tốt.
Thời Du Huyên sẽ không sợ cô ta uy hiếp, cô biết Thời Vũ Kha sẽ không nói cho bố, nếu bố còn khỏe mạnh thì mới là sự đảm bảo cho mẹ con bọn họ, Thời Vũ Kha không nói thì không sợ bố biết chuyện này từ chỗ khác.
“Đi thôi, hai chị em chúng ta đi nói chuyện.”
Thời Du Huyên kéo Thời Vũ Kha đến một bên “Đàm phán”, Giang Tư Vi đã mất đi giá trị lợi dụng bị vệ sĩ quăng ra khỏi khách sạn!
Tiệc rượu kết thúc.
Vẻ mặt khi Thời Vũ Kha đi ra khỏi khách sạn cũng chẳng tốt, nếu nói vừa rồi cô ta còn miễn cưỡng cười để giữ thể diện, thì bây giờ bên cạnh không có ai, cô ta cũng không cần phải giả bộ nữa.
Xe đỗ phía trước, cô ta chuẩn bị đến nhà họ Giang tìm Giang Tử Vi tính sổ.
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy làm cho hình tượng mà cô ta vất vả xây dựng ra đã bị hủy nát, còn làm vỡ lở chuyện mẹ chủ mưu bắt cóc, bởi vì chuyện này nên cô ta đã dùng cái giá thật lớn để xoa dịu.
Tổn thất rất lớn, cho dù bán Giang Tu Vi cũng không đến được!
“Thời Vũ Kha cuối cùng chị cũng tới, tôi đã ở đây chờ chị hồi lâu!” Giang Tử Vi nhảy ra từ trong góc, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn cô ta: “Chị cố ý đúng không, cố ý làm tôi mất mặt trước nhiều người như vậy?”
Tuy rằng đầu óc Giang Tử Vi ngu ngốc, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vài cũng có thể cẩn thận suy nghĩ ra.
Cô ta bị vệ sĩ ném ra khỏi khách sạn, bị gió lạnh ở bên ngoài thổi một hồi... đột nhiên cảm thấy chị họ cho cô ta thiệp mời rất đột ngột.
Từ sau khi Thời Vũ Kha gả vào nhà cao cửa rộng thì không hề để ý đến cô ta, cho dù cô ta chủ động gọi điện thoại mời Thời Vũ Kha ra ngoài ăn cơm dạo phố thì cũng không ra, sau đó cô đột nhiên gửi cho cô ta một thiệp mời bảo cô ta tham gia tiệc rượu ngày hôm nay, còn dạy cô ta rất nhiều câu...