Bách Tuyết góp nhặt tất cả tức giận trên đường đi, vào thời khắc này đã được giải phóng, tiện tay nắm vật trang trí bằng thủy tinh trên tủ đầu giường ném vào đầu con trai!”
Chảy máu.
Thời Vũ Kha sợ hãi kêu lên: “A— ông xã anh thế nào rồi, có nặng lắm không?”
Thịnh Dự Khải che vết thương, máu lại càng lúc càng chảy nhiều.
Thời Vũ Kha lấy hòm thuốc ra, luống cuống tay chân lấy thuốc sát trùng, băng gạc, thuốc tiêu viêm ra băng bó cho anh ta.
Bách Tuyết ban đầu sửng sốt, sau khi phản ứng lại kịp thì đẩy Thời Vũ Kha ra: “Cô tránh ra, tôi đến.”
“Nhà anh ta làm sao thế?”
“Còn thế nào nữa? Chính thất bắt tiểu tam thôi, chuyện như thế này khu của chúng ta tháng này đều đã thấy ba lần, chẳng lạ gì, xem náo nhiệt là được rồi…”
“Người hầu nhà bọn họ báo cảnh sát rồi…”
Tiếng nói chuyện ngoài cửa khiến ba người chút ý, Thời Vũ Kha vội vàng đi ra ngoài nhìn.
Không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình.
Bên ngoài chật ních người xem náo nhiệt, hơn nữa bảo vệ của khu cũng dẫn theo cảnh sát đi về phía bên này.
Cảnh sát nhanh chóng đến nơi, thế nhưng mặc dù người hầu báo cảnh sát, chủ nhân lại không phối hợp.
Người bị thương nói không sao, là mâu thuẫn nội bộ trong nhà, hơn nữa còn là hiểu lầm, anh ta không báo án, mời cảnh sát trở về.
Khổ chủ đã nói không có chuyện gì, thì cảnh sát cũng trở về, nhưng chuyện này lại nhanh chóng lan truyền trong khu cư xá, đồng thời còn sôi sùng sục, cái gì cũng nói được.
Trên đầu Thịnh Dự Khải quấn băng gạc, lo lắng đi tới đi lui trong phòng khách, Bách Tuyết ngồi trên ghế sô pha, bây giờ đã ngoan ngoãn hơn rồi.
Thời Vũ Kha về nhà mẹ để, trước khi trở về còn nói là về lấy căn cước và giấy hôn thú, sau khi lấy xong sẽ trở về li hôn với Thịnh Dự Khải!
Sau khi Thời Vũ Kha rời đi, Thịnh Dự Khải nói cho Bách Tuyết biết, đồ ngốc mà Thịnh Hàn Ngọc cưới không phải ngốc thật, không chỉ là em gái của Thời Vũ Kha, mà còn là Ảnh Tử của công ty Thiên Mã!
Bách Tuyết lúc này mới trợn tròn mắt.
Đồ ngốc tại sao không ngốc, bà ta không hiểu rõ, nhưng bà ta có thể hiểu rõ hai điều.
Một là con dâu của Vương Dĩnh Chi lợi hại hơn con dâu mình, mà không chỉ là một chút xíu.
Thứ hai là con dâu của Vương Dĩnh Chi, Thời Du Huyên là chị em với con dâu mình là Thời Vũ Kha, quan hệ thân nhân thật sự.
Sau khi hiểu rõ hai chuyện này, những chuyện khác cũng dễ dàng hiểu được— Phải giữ Thời Vũ Khai lại, không thể để cô ta ly hôn với con trai mình!
Đỉnh Thịnh mà Thịnh Hàn Ngọc tạo ra đã chèn ép tập đoàn Thịnh Thị một đầu, giao hảo còn không kịp, không thể nào tiếp tục đối kháng, mà không còn gì thích hợp để hòa hoãn quan hệ của hai bên hơn là thân phận của Thời Vũ Kha, bây giờ để hai người ly hôn thì quá không sáng suốt.
“Không được, mẹ phải đến nhà thông gia một chuyến, tự mình xin lỗi con dâu.”