Bụng Tô Hi bây giờ hơi lớn, điều này làm cô cư động không thuận tiện như trước đây nữa, phải nghiêng người mới có thể ngồi dậy.
Ôn Lệ Thâm đưa tay đỡ cô, giúp cô ngồi dậy, Tô Hi tò mò hỏi: “Anh dậy sớm như thế có chuyện gì dao?”
“Nhận một cuộc điện thoại, không có gì đâu!”
Trong lòng Ôn Lệ Thâm căng thẳng, lo lắng cô biết được chuyện này.
Mặc dù chỉ là một tin tức không thật, nhưng đối với Tô Hi mà nói cũng sẽ tổn thương rất nặng.
Lỡ như khiến cô hiểu lầm, bây giờ cô đang mang thai, không được để cảm xúc bên ngoài tác động vào.
“Em đi rửa mặt với anh, lát nữa xuống lầu, anh nấu bữa sáng cho em.”
*“Ừ.”
Tô Hi mím môi cười một tiếng, mỗi sáng thức dậy có anh bầu nạ bên cạnh là thích nhát.
Ôn Lệ Thâm biết Tô Hi cũng thích xem điện thoại, lên mạng giải trí, lúc này anh hi vọng trợ lý đã đè lại tin tức, không để cô nhìn thấy máy tin tức đó.
3 Nhưng mà trên ghế salon để một chiếc ipad, đây là bình thường cô hay dùng để xem phim.
Trong phút chốc, ipad phát ra tiếng thông báo.
Đây chính là âm thanh cô đăng nhập phần mềm, Tô Hi cũng không cầm ipad lên, ánh mắt chỉ nhẹ nhàng quét qua, đã thấy tin nhắn Annie gửi đến.
“Hi Hi, em phải bình tĩnh, loại chuyện này có thể là gia, chị tin tưởng Ôn tổng sẽ tuyệt đối không phản bội em.”
Ánh mắt Tô Hi có phần trừng lớn, lời này của Annie là có ý gì?
Lệ Thâm phải bội cô?
Tô Hi đưa tay cầm ipad lên mở ra, trả lời một câu: “Em không sao, sao vậy?”
“Tô Hi em không sao chứ! Vậy thì tốt quá rồi, làm chị sợ muốn chết, em đang mang thai, chị lo lắng em nghĩ không thông.”
“Sao em lại nghĩ không thông?”
Tô Hi hỏi một câu.
“Em chẳng lẽ không nhìn thấy máy tin tức và bình luận kia sao?
Lục Y San kia thật sự là không có liêm sỉ, chủ động nhào về phía Ôn Tổng, còn bị chụp hình, làm gì có chuyện trùng hợp như thế? Người trong vòng như chúng ta cũng không phải đã quen kiểu thủ đoạn này sao, đều là giả hét.”
Tô Hi trợn mắt nhìn, cũng có ấn tượng về Lục Y San, nhưng mà Lục Y San lại nhào vào trong lòng của chồng cô?
Trong phòng bếp, Ôn Lệ Thâm bưng bánh mỳ và sữa bò ra, nhìn thấy Tô Hi đã cầm lấy ipad.
Trái tim của anh bắt đầu thắt chặt, anh gấp gáp buông bữa sáng xuống bước đến.
Tô Hi lúc này cần thận nhìn Lục Y San, quả nhiên, một loạt tin tức buộc chặt tên của chồng cô và cô ta lại với nhau.
Cái gì, tiểu tam có năng lực có thủ đoạn nhất?
Tô Hi vừa ấn mở tin tức thứ nhất, Ôn Lệ Thâm đã lấy mắt ipad.
“Này! Anh cướp ipad của em làm gì, em muốn xem tin tức!”
Tô Hi phàn nàn một tiếng.
“Không có gì hay cả, em muốn biết anh sẽ nói cho em biết.”
Ôn Lệ Thâm bỏ ipad xuống, ngồi xuống trước mặt Tô Hi, có chút khẩn trương mà nhìn cô: “Tối hôm qua tại lễ trao giải, lúc anh ra ngoài gọi điện thoại cho em, có một nữ nghệ sĩ nhào vào lòng anh, lúc đó lại có phóng viên ỏ đó chụp được ảnh, bây giờ nồi lên chuyện này cũng chính là sự việc đó truyền ra, nữ nghệ sĩ này ngoài việc là người trong công ty ra thì nửa tí quan hệ cũng không có.”
Tô Hi nháy mắt, yên tĩnh nghe, cô nghiên nghiêng đầu: “Là thế à?
“Chính là như thế, anh không muốn để em nhìn máy bình luận trên mạng, nhưng thứ đó sẽ khiến em phiền lòng.”
Ôn Lệ Thâm nói xong ánh mắt khóa chặt trên người cô: “Em không tin tưởng anh sao?”
Tô Hi mím môi cười một tiếng: “Em tất nhiên là tin anh rồi, tối hôm qua anh thổ lộ với em trên màn ảnh, em đã thấy.”