Hình Nhất Nặc phồng má, căn bản không bị hot boy yêu thầm mà vui.
“Mình nghe lớp bên cạnh nói, nghe nói hot boy nghe ngóng về cậu từ người khác đấy!”
“Đúng thế! Hot boy chuyền trường tới, cậu ta còn không quen cậu nữal”
Hình Nhất Nặc lúc này nghe thấy một tiếng báo tin nhắn. Cô liền tránh khỏi đám bạn học nữ này, chạy tới một bên xem, tưởng là Ôn Lương Diệu trả lời lại câu lúc nãy của cô chứ.
Nào ngờ lại là tin nhắn rác. Cô thầm dẫm chân, ý gì đấy? Đang nói chuyện lại không đề ý người ta nữa?
Hình Nhất Nặc bực mình mà cắn môi, quay người liền đụng vào một nam sinh đang cầm ly coca đi tới. Đụng vào là chuyện nhỏ nhưng còn làm đồ cái ly trong tay cậu ta, hơn nửa ly coca liền đổ lên trên áo sơ mi trắng tinh của cậu ta.
Hình Nhất Nặc liền thấy trên áo sơ mi trắng đó nhuộm ướt một vùng coca.
Khung cảnh quá đẹp cô không dám nhìn, cô còn một câu xong đời trong miệng chưa nói ra.
Nam sinh rất cao, chỉ là cậu lại không hề tức giận. Tay vội phủi vét nước ở trên áo, còn nữ sinh bên cạnh vội đưa giấy qua cho cậu, đưa xong thì mặt đỏ lên.
Vì người Hình Nhất Nặc trùng hợp đụng trúng chính là hot boy mới của trường, Cổ Kính. Cậu vì đẹp trai, thành tích tốt mà đã trở thành đối tượng ái mộ của toàn bộ nữ sinh, tôn làm nam thần.
“AI Xin lỗi, xin lỗi…” Hình Nhất Nặc hai tay vội đoạt lấy giấy trong tay cậu, lau lau phần trước lồng ngực của cậu.
“Không sao.”
Cổ Kính nhìn cô. Vì hành động bất ngờ lúc này của cô mà cảm thấy buồn cười.
Hình Nhất Nặc vì bên người luôn có một đám cao phú soái, nhan sắc của hai anh trai đều sánh ngang cả một giới showbiz, cộng thêm hai anh em của Ôn gia, vậy nên cô hoàn toàn miễn dịch với trai đẹp, hoàn toàn không nhận ra nam sinh này chính là hot boy mới của trường.
“Bạn học này, thật sự xin lỗi nhé! Tôi không phải cố ý đụng phải cậu. Cái áo này tôi có thể đền cho cậu.”
Hình Nhất Nặc vẻ mặt áy náy, dù sao là ai làm đỗ nửa ly coca như thế này cũng phải giận đùng đùng nhỉ?
“Không cần đền đâu, chỉ là chúng ta có thể làm quen một chút. Tôi là Cổ Kính.”
“Tôi là Hình Nhất Nặc.”
“Tôi biết cậu, em gái của Hình Nhất Phàm.”
“Hả! Cậu quen anh tôi?”
“Chỉ là máy lần thi đấu lúc trước, chúng tôi từng gặp mặt, cũng quen.”
Cổ Kính cười nói.
Vừa nói tới loại chuyện thi đấu này, chủ đề mà chỉ có học sinh mũi nhọn của mỗi trường mới hiểu được, cô mím môi cười: “Xin chào xin chào, bạn học Cổ. Thật sự xin lỗi nhé! Hay là tôi đền cho cậu một ly coca nhé!”
Lần này Cố Kính không từ chối nữa, cậu gật đầu: “Cái này thì được.”
Bạn học nữ bên cạnh sắp hâm mộ đố kị rồi. Cú đụng này của Hình Nhất Nặc đã đụng ra duyên phận gì với hot boy rồi sao? Tại sao bọn họ biểu hiện trước mặt hot boy thế nào cũng không có được đãi ngộ này của cậu chứ?
Chỉ là Hình Nhất Nặc xinh đẹp, vì cô không tranh hoa khôi gì đó nên một cô gái ăn mặc thời thượng khác lên ngôi, nếu không Hình Nhất Nặc ăn vận một chút thì cũng là đẳng cấp hoa khôi, cộng thêm nhà cô còn có một điểm khiến người ta không theo kịp, đó chính là vô cùng có tiền.
Vì vậy lúc này cho dù có oán hận thế nào thì cũng đều có một cảm giác tâm phục khẩu phục.
Nơi không xa, một nữ sinh hai tay khoanh trước ngực, lạnh mặt nhìn chuyện xảy ra bên này. Cô ta cột tóc đuôi ngựa vô cùng cá tính, trang điểm tinh tế, trưởng thành hơn nữ sinh bình thường không ít, cũng vô cùng xinh đẹp.
Cô ta chính là hoa khôi của trường cao trung quý tộc thành phố A, Đàm Tiếu Tiếu.
Vừa hay cô ta gần đây đang theo đuổi hot boy, cũng chú ý tới mỗi cô gái mà Cổ Kính tiếp xúc. Đến bây giờ, cũng chỉ nhìn thấy Cổ Kính gần gũi với một cô gái, đó chính là Hình Nhất Nặc.
“Xem ra Hình Nhất Nặc càng nhanh tay hơn cậu rồi.”
Một nữ sinh bên cạnh vui khi người khác gặp chuyện mà nói.
“Cậu im miệng! Cậu thấy tôi không bằng Hình Nhất Nặc sao?”
Đàm Tiếu Tiếu rất không thích Hình Nhất Nặc, vì sự tồn tại của cô mà vị trí hoa khôi của cô ta lung lay, lúc nào cũng sẽ bị cô cướp đi.
Hơn nữa Hình Nhất Nặc khiến cô ta cảm thấy nhan sắc của mình bị uy hiếp.
“Có điều nói thật, Hình Nhất Nặc cũng không tệ.”
Có một nữ sinh lớn mật trả lời.