Khoảng mười giò sáng, đúng lúc Khưu Lâm đang ở cửa lễ đường đón khách. Do xuất thân từ giới thương nhân nên Hình Nham hôm nay cũng có mời rất nhiều người có thân phận, đương nhiên là hắn ta sẽ đón tiếp rất nhiệt tình rồi.
Đã là hôn lễ thứ hai rồi, Khưu Lâm cũng không quan tâm nhiều về mấy thứ lễ tiết, bà ta và Hình Nham cùng đón tiếp ở ngoài, Đường Y Y ở đẳng sau bà ta, ôm một bó hoa hồng, thỉnh thoảng nhìn những thanh niên tài giỏi đi qua. Từ khi cô ta và Mộ Phi chia tay xong, cô ta đã không yêu đương lâu lắm rồi. Có thể nói là quãng đời trước của cô ta đều bị lãng phí để dành cho một người đàn ông không yêu cô rồi.
Bây giò cô ta cũng không thích Mộ Phi nữa, muốn tìm một mục tiêu mới.
Hình Nham vừa mới đón xong một lứa khách, hắn nắm tay Khưu Lâm, dịu dàng nói: “Mệt không, hay là vào phòng nghỉ nghỉ chút?”
“Em không sao, đứng chút nữa đi. Chắc là khách cũng sắp đến đủ rồi.” Khưu Lâm cười nhìn hắn, đôi mắt tràn ngập sự hạnh phúc.
“Cũng sắp rồi.” Hình Nham nói xong thì nghĩ ra còn có một người, đó là Hình Chính Đình. Nói thế nào thì cũng là người có chung dòng máu, hắn không tin ông ấy sẽ không nể mặt, không đến tham gia hôn lễ của mình.
Đang suy nghĩ, đột nhiên trước cửa khách sạn, một chiếc ô tô hạng sang mấy chục triệu dừng lại, sau khi được bảo vệ mở cửa xe, thân hình cao lớn của Hình Liệt Hàn bước ra từ hàng ghế sau, anh khẽ nheo mắt rồi đưa tay vào trong xe, Đường Tư Vũ nắm tay anh uyễn chuyển bước xuống.
Hình Nham và Khưu Lâm đúng lúc đó nhìn thấy họ, trong phút chốc cả hai đều bị sốc, Hình Nham không ngờ Hình Liệt Hàn sẽ đến, Khưu Lâm càng không ngờ rằng Hình Liệt Hàn còn dẫn theo Đường Tư Vũ.
Vẻ mặt của Khưu Lâm cứng đờ, cười một cách khó coi, còn Hình Nham lại nói với giọng của một bậc trưởng bối: “Ò! Hình Liệt Hàn đến rồi! Mời vào, tại sao anh cả lại không tới?”
“Cha con có chút chuyện phải xử lí, không tiện qua đây.” Hình Liệt Hàn mỉm cười đáp, kéo Đường Tư Vũ sát lại, Đường Tư Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Khưu Lâm, ánh mắt tràn đầy sự căm hận không hề che giấu.
Đường Y Y phía sau cũng sửng sốt, hôm nay cô nhìn Đường Tư Vũ với một chút ghen tị, Tư Vũ mặc một bộ váy rất đẹp, vô cùng kiêu sa, có thể nói là nổi bật hơn người.
“Đường Tư Vũ cũng đến à! Thật hiếm thấy, mau vào trong đi! Hai người bận trăm công nghìn việc vậy mà vẫn đến tham dự hôn lễ của chúng tôi, thật lòng lấy làm cảm kích.” Khưu Lâm lập tức giả vờ niềm nở chào hỏi.
Đường Tư Vũ cười nhạt một cái: “Khưu phu nhân, hôm nay nhất định tôi sẽ tặng dì một món quà lớn, chúc dì có một đám cưới vui vẻ.”
Khuôn mặt Khưu Lâm liền biến sắc, thành ý của người khác, tất nhiên bà sẵn sàng đón nhận, nhưng món quà của Đường Tư Vũ khiến bà thấy hơi khó chịu và bắt an.
“Con và dì còn cần quà cáp nữa sao? Dì rất vui vì con có thể đến dự đám cưới của dì.” Khưu Lâm cười nói.
“Làm sao có thể? Hôm nay là hôn lễ của dì. Tôi là khách, theo lí đương nhiên phải tặng quà cho dì.”
“Gia đình chúng tôi không mời cô!”
Đường Y Y lạnh lùng bĩu môi rồi nói.
Vẻ mặt của Hình Nham trở nên khó xử, lúc này đôi tay của Hình Liệt Hàn nhẹ nhàng ôm lấy Đường Tư Vũ, lạnh giọng trả lời Đường Y Y: “Cô ấy tham dự hôn lễ này với tư cách là vị hôn thê của Hình Liệt Hàn tôi, cô có ý kiến gì không?”
Khuôn mặt của Đường Y Y tái lại vì sợ hãi, và Hình Nham có chút xấu hổ, Khưu Lâm quay người lại nói một câu: “Y Y, con đừng ăn nói hồ đồ.”
Hình Liệt Hàn dẫn Đường Tư Vũ bước vào, ánh mắt của Hình Nham nhìn theo bóng dáng Đường Tư Vũ không ngừng thở dài, hóa ra mẹ của con trai Hình Liệt Hàn lại xinh đẹp như vậy, tại sao gen của Đường Hùng lại sinh ra được một cô con gái xinh đẹp vậy chứ?
Khưu Lâm nói nhỏ với Đường Y Y đang đứng bên cạnh: “Y Y, con vào xem Đường Tư Vũ có tặng quà gì không? Nếu có, hãy mau kêu người mang đi.”
“Được rồi! Mẹ.” Đường Y Y nghe lời.
Sau khi Khưu Lâm nói xong, vẻ mặt bà vẫn còn căng thẳng, Hình Nham: quay sang nhìn cô rồi tò mò hỏi: “Em sao thế?”
“Em nghĩ Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đến vốn dĩ không hề có ý tốt.” Khưu Lâm nói thẳng.
Hình Nham cười nhạt một cái: “Không cần biết họ đến đây làm gì, nếu họ dám phá đám cưới của chúng ta, anh vẫn sẽ tống Ä sa 9 cô họ ra ngoài.
Vấn đề mà Khưu Lâm lo lắng không phải là điều này, mặt khác bà cũng nghĩ việc lo lắng là thừa.
Nếu như Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ có cách đối phó với bà, thì họ đã ra tay từ lâu và cũng sẽ không đợi đến hôm nay.
Vì Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ là người nhà nên họ được xếp vào bàn thứ 2. Một số doanh nhân trên bàn nhìn thấy Hình Liệt Hàn đều nhiệt tình bước tới chào hỏi, mục đích là sợ làm mất lòng người kế thừa chính thức của Tập đoàn Hình thị.
“Em muốn uống gì không?”
Đường Tư Vũ lắc đầu: “Em không uống nổi, em chỉ cảm thấy hơi buồn nôn.”
Đối mặt với đám cưới của người đàn bà đã giết cha mình, nếu có thể, cô sẽ không bao giờ muốn gặp lại bà ta trong đời.
Hình Liệt Hàn không ép buộc cô và họ có thể rời đi bắt cứ lúc nào sau khi tặng quà.