Khóe miệng Hiên Viên Thần nhẹ nhàng giơ lên một nụ cười khen ngợi, Hoắc Kỳ Ngang đúng là vẫn đang làm việc mà cậu ta làm.
Có cậu ta ở đây, chính vụ của anh cũng nhẹ nhàng đi không ít, là một tay trái đắc lực.
Trước kia anh phản đối thiết lập cái chức phó tổng thống này, bây giờ, bởi vì có cậu ta ở phía trước làm người tiên phong trận đầu, bất kỳ chuyện gì cậu ta cũng sẽ suy nghĩ cho lập trường của quốc gia, rồi mới đưa đến chỗ của anh, thời gia để anh ở cùng với vợ con anh cũng nhiều hơn.
Đội xe xủa Hoắc Kỳ Ngang đi về nhà, trên đường, anh nhận được điện thoại của Lý Thụy, thì ra tên Triệu Toàn này cũng không hề rời đi thành phố này, mà là nghỉ ngơi ở trong nhà của anh ta.
Bây giờ, Triệu Toàn đã bị người của anh khống chế, mời đến một chỗ tra hỏi.
Hoắc Kỳ Ngang bảo cấp dưới mở video, anh muốn tự mình thẩm vần Triệu Toàn.
Trong xe, bên phía video cả người Triệu Toàn bị dọa đến run lẫy bẩy, nhìn Hoắc Kỳ Ngang trong video, anh ta ngay lập tức nhận ra, mà trong công ty của Kỷ An Tâm, ít nhiều cũng đều nghe nói qua quan hệ của Kỷ An Tâm và phó tổng thống.
Anh ta không nghĩ tới, chính mình sẽ bị phó tổng thống tự mình gặp mặt tra hỏi.
“Triệu Toàn, tôi hỏi anh, có người uy hiếp anh làm giả số sách của công ty Kỷ An Tâm đúng hay không?” Mắt Hoắc Kỳ Ngang sáng như đuốc nhìn chằm chằm người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa.
Bên người Triệu Toàn là hai tên vệ sĩ cao lớn của Hoắc Kỳ Ngang.
Lúc này Triệu Toàn thật sự là bị dọa đến vỡ mật rồi, vấn đến là đến bây giờ đến tiền anh ta cũng không nhận được, nên càng bất an lo lắng.
“Tôi… Tôi không có! Tôi xin nghỉ về nhà thăm mẹ của tôi.”
“Vậy sao? Bây giờ có 2 con đường hiện ra ở trước mặt anh, chỉ xem anh có bằng lòng đi hay không, con đường thứ nhất, anh nói sự thật, chuyện này sẽ không khiến anh bị kiện, con đường: thứ hai, tôi sẽ khiến anh đi tù mọt gông.” Hoắc Kỳ Ngang tràn đầy lực uy hiếp.
Triệu Toàn vốn chột dạ, lập tức bị dọa đến cả người run rấy, người mà anh ta gặp hôm nay, quyền lực làm sao có thể lớn hơn phó tổng thống chứ!
Người kia còn nói sẽ bảo đảm cho anh ta, anh ta không nghĩ tới, nhanh như vậy đã bị phó tổng thống túm được.
“Thật xin lỗi phó tổng thống, tôi thật sự không cố ý, nếu như không phải có người uy hiếp tôi, tôi căn bản cũng không dám làm giả sổ sách! Đúng rồi, trong công ty của Kỷ tổng, có một sổ sách giả do tôi làm, tôi rất hối hận.”
“Chính là khoản sổ sách mà hôm nay công ty cô ấy bị điều tra kia sao?”
“Đúng, chính là khoản sổ sách này, tôi bị mua chuộc, thay người đó làm việc.”
“Người kia là ai?”
“Tôi không biết, tôi chỉ biết là là một người đàn ông trung niên, tôi không hỏi tên của anh ta.”
“Được rồi, anh tạm thời chịu ủy khuất một chút, người của tôi sẽ trông chừng anh, cái video này tôi sẽ lưu lại, nếu như cần thiết, anh bắt buộc phải đứng ra chứng minh sự trong sạch của công ty Kỷ An Tâm.”
Mà đúng lúc này, điện thoại Triệu Toàn truyền đến tiếng tin nhắn, ngay lập tức thần sắc của Triệu Toàn xiết chặt, mà Hoắc Kỳ Ngang cũng nghĩ đến điều gì, nói với vệ sĩ: “Nhìn xem tin nhắn của anh ta.”
Điện thoại của Triệu Toàn bị vệ sĩ lấy ra, tin nhắn hiển thị tài khoản đã nhận được 200 vạn.
“Chụp màn hình gửi đến cho tôi.” Hoắc Kỳ Ngang nói xong thì đóng video, mà lúc này, xe của anh cũng sắp đến cửa nhà.
Hoắc Kỳ Ngang sửa sang lại âu phục cất bước xuống xe, anh đi vào trong đại sảnh, Hoắc Minh ngồi trên ghế sofa chờ anh, ánh mắt mang theo máy phần tìm tòi nghiên cứu.
“Kỳ Ngang, con vào thư phòng cùng ba một chút.” Hoắc Minh đứng lên nói.
Hoắc Kỳ Ngang đi theo ông ta đến thư phòng, Hoắc Minh đi vào trong thư phòng, xoay người tức giận hỏi: “Có phải con định đem dự án của ba giao cho Phương Kỳ Vinh hay không?”
Hoắc Kỳ Ngang không nghĩ tới ba của anh đã nghe được chút thông tin, anh không tránh ánh mắt phẫn nộ của ba: “Vâng.”
“Không được, đây là dự án của ba, chỉ có thể do ba hoàn thành nó.” Hoắc Minh hung hăng vỗ mặt bàn.
Trong thư phòng bầu không khí trở nên cực kỳ cứng ngắc, ánh mắt Hoắc Minh nhìn chòng chọc vào con trai, lại nhắn mạnh một lần nữa: “Đây là dự án ba phụ trách, không thể giao cho người bên ngoài, con là con của ba, con nên tranh thủ giúp ba.”
Hoắc Kỳ Ngang híp mắt, nhìn ba không biết hối cải, anh cảm thấy đau lòng, càng cảm thấy bát đắc dĩ.
“Ba, phần tài liệu này con đã ký đưa cho ngài tổng thống rồi, có lẽ rất nhanh chuyện này sẽ công bố ra, ba cưỡng cầu nữa cũng vô dụng.”
“Đứa con bất hiếu.” Hoắc Minh đột nhiên tiến lên, một bàn tay tát đến, Hoắc Kỳ Ngang không tránh, chỉ là cơ thể anh hơi cúi một chút, khóe miệng tràn ra một vết máu.