Editor: May
Trước khi Cảnh Hảo Hảo chưa gặp Lương Thần, tuy rằng chưa từng nếm thử loại chuyện này, nhưng lại ở dưới đáy lòng nghĩ, loại chuyện này hẳn là sẽ là một chuyện rất tốt đẹp, bởi vì lúc đó, cô thầm nghĩ mình sẽ trở thành phụ nữ của Thẩm Lương Niên.
Hiện tại, cô mới biết được, hóa ra không có tình yêu cũng có thể làm việc này, chỉ là không có tình yêu đi làm chuyện này, đối với cô mà nói, càng như là một trận địa ngục, một lần tra tấn.
Cùng với Lương Thần ý loạn tình mê dần dần xâm chiếm, Cảnh Hảo Hảo giống như lần trước, tay dùng sức nắm chặt ra giường, cắn môi dưới gắt gao, ép buộc mình yên tĩnh, tiếp nhận.
Đêm nay không có ánh trăng ánh sao, bầu trời đêm đen nhánh giống như là màu đen không lối thoát.
Trong phòng ngủ tầng hai biệt thự, ngoại trừ tiếng thở dốc của đàn ông, cũng không có tiếng vang nào truyền đến từ phụ nữ.
[ chú thích 2]
......
Cảnh Hảo Hảo không biết chính mình bị tra tấn ở trong địa ngục này bao lâu, Lương Thần chậm rãi rời khỏi từ trên thân thể của cô, nằm ở một bên.
Ánh sáng ngọn đèn rực rỡ chói mắt, trong toàn bộ phòng, cực kỳ an tĩnh.
Cảnh Hảo Hảo mệt chết đi, rất muốn ngủ, nhưng đáy lòng của cô còn nhớ thương Lương Thần có thể buông tha Thẩm Lương Niên hay không, cho nên anh nghỉ ngơi trong chốc lát, liền nhẹ nhàng mở mắt, nhìn thoáng qua Lương Thần nằm ở bên người mình.
Trên mặt người đàn ông, còn lộ ra dư vị sau khi hoan ái, càng nổi bật vẻ đẹp cả người lên.
Anh nhắm mắt lại, tay đặt ở trên trán, chặn một ít ánh sáng.
Có thể là do không thấy được ánh mắt của anh, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy anh không khí tràng cường đại giống như bình thường, khiến người ta nhìn thấy đáy lòng liền nhút nhát, cho nên cẩn thận quan sát anh thêm vài lần.
Cảnh Hảo Hảo trà trộn trong vòng giải trí, mặc dù đều là diễn vai nhỏ trong phim, nhưng sẽ luôn gặp được nam minh tinh lớn nổi tiếng, khiến cho cô cảm thấy soái khí mê người cũng không ít, huống chi, dáng dấp của Thẩm Lương Niên cũng đặc biệt xuất sắc.
Nhưng hiện tại so sánh với Lương Thần, lại có vẻ kém cỏi hơn rất nhiều......
Từ lần đầu tiên Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy Lương Thần, liền biết diện mạo anh kinh người, nhưng lại chưa bao giờ tỉ mỉ quan sát anh, hiện tại nhìn anh như vậy, cô mới phát hiện, hóa ra tướng mạo anh xuất chúng không giống như người thường, những người đó ít nhiều đều có thể tìm được một ít tỳ vết, có thể nhìn không chịu nổi, có thể đôi mắt không đẹp, hoặc có thể ngũ quan cũng không tốt nhưng phối hợp cùng một chỗ cũng không tệ lắm, nhưng mà ngũ quan Lương Thần mặc kệ hợp cùng một chỗ hay là tách ra, đều tinh xảo không thể xoi mói.
Cảnh Hảo Hảo vốn muốn đi thử hiện tại tâm tình Lương Thần có tốt hay không, lại có thể lập tức nhìn mặt mày Lương Thần đến phát ngốc.
Lương Thần như là đã nhận ra tầm mắt của Cảnh Hảo Hảo, chợt mở mắt, xoay qua, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo tiếp xúc đến tầm mắt Lương Thần, trong lòng thất kinh, theo bản năng liền dời tầm mắt đi chỗ khác.