Dạ Âu Thần nheo mắt lại, vô thức năm lấy cổ tay trắng bệch của cô. Hàn Minh Thư sững sở, Kiều Trị ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này, tiến tới hỏi: “Tôi nói này Uất Trì, sao cậu lại nằm cổ tay có trợ lý vậy, chẳng lẽ hai người đã ở cùng nhau rồi sao? Vậy có phải tôi không nên gọi cô ấy là trợ lý nữa nên đổi thành chi dầu rồi?”
Chị dâu? Cách xưng hồ này khiến Dạ Âu Thần nhíu mày tỏ vẻ bất ngờ, cảm thấy Kiều Trị gọi cô như vậy cũng không phải là không được.
Anh dùng một lực nhẹ kéo Hàn Minh Thư lên khỏi ghế, rồi ôm cô vào lòng, sau đó nhìn Kiều Trị với vẻ mặt bất mãn
“Lần sau không có sự cho phép của tôi, không được tùy tiện bắt cóc người của tôi.”
Kiều Trị: “…”
Trời ạ, cũng mới bên nhau thôi mà, một câu người của tôi đã nói thuận miệng như vậy rồi, lại còn ôm chặt người ta đến thể
Cảnh tượng này khiến Kiều Trị cảm giác như đang uống một hũ giấm lớn vậy. Nhưng nghĩ đến những lời Hàn Minh Thư nói với mình, Kiều Trị lại thấy buồn cho có, rõ ràng người trước mặt chính là người yêu của mình, hơn nữa cũng đã nhắc đến chuyện hôn nhân, nhưng lại không thể nói ra.
Kiều Trị cảm thấy mình thật sự càng ngày càng đau lòng về người chị dâu! Mình đang buồn mà còn suy nghĩ cho người khác, hoàn toàn không giống Đoan Mộc Tuyết kia, chỉ quan tâm đến hạnh phúc của bản thân, không thích người ta nhưng lại thích cảm giác được vây quanh, được theo đuổi. Lúc nào cũng tươi cười với người khác nhưng lại coi người ta chẳng ra gì.
Tại sao sự cách biệt giữa người với người lại lớn như vậy chứ?
Kiều Trị thở dài trong lòng
“Được rồi, biết người là của cậu rồi, sau này tôi tìm chí dầu nhất định sẽ báo trước với cậu, được chưa? Thật sự, tôi với chị dâu cũng không có gì, chẳng qua là cùng cô ấy tán gẫu mà thôi.
Dạ Âu Thần vẫn vẻ mặt lạnh lùng nói: “Tán gẫu cũng không được.”
Dù gì thì Kiều Trị cũng là đàn ông, cho dù biết Kiều Trị không có ý nghĩ đó, nhưng nhìn thấy cô đi cùng người đàn ông khác, nhất là khi đi ra ngoài mà mình không hề hay biết, trong lòng Dạ Âu Thần liền xuất hiện đủ các loại cảm giác khó chịu.
Vốn dĩ sau khi tan ca, anh gọi điện thoại định bảo cô đến văn phòng của mình.
Nhưng lại không có ai nghe máy, sau đó hỏi mới biết là Kiều Trị đã đưa cô đi, anh vội vàng đuổi theo, tới nơi liên thấy Kiều Trị đang nói gì với cô. Nghĩ đến những lời trước kia Kiều Trị nói, Dạy Mạc Thảm nhíu mày, không vui nói: “Đừng làm hại cô ấy
Kiều Trị: “?”
Không đúng, anh ta đã làm gì cô ấy chứ? Anh ta đầu có thể làm hại cô ấy?
“Uất Trì, hôm nay tôi mới biết cậu lại vô cùng tự ti như vậy, tôi có thể làm hại gì chị dâu chứ?”
Đúng lúc nhân viên phục vụ mang thức ăn bước vào, nhìn thấy trong phòng có thêm một người liên có sửng sốt một chút.
Hàn Minh Thư che miệng họ nhẹ một tiếng rồi nói với nhân viên phục vụ: “Xin lỗi, cô có thể lấy cho chúng tôi thêm bắt đũa được không?”
“Vàng đương nhiên là được, không có gì, tôi sẽ đi lấy thêm bát đũa cho quý khách ngay Hàn Minh Thư cũng nhân cơ hội đẩy Da Mạc Thẩm ra, muốn thoát khỏi vòng ta của anh, nhưng tay của anh giống như sợi dây xích thất chặt quanh eo có, dù sao Kiều Trị cũng ở đây, thân mật như vậy trước mặt người khác, khiến cô rất ngượng ngùng
Cô đẩy đấy, nhưng cũng không được Hàn Minh Thư chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Anh buông em ra đã
Dạ Âu Thần nghiêng mắt nhìn cô: “Hả?”
Hàn Minh Thư. Em nói, chúng ta ăn cơm trước, có chuyện gì ăn cơm rồi nói sau
Dạ Âu Thần không trả lời, nhưng một lát sau thu tay về, Hàn Minh Thư cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô đã sợ hãi mỗi ngày và cô thực sự không thể sợ hãi quá nhiều. Không biết liệu đứa bé trong bụng có sau này sinh ra có trở thành quỷ nhỏ luôn sợ hãi không
Kiều Trị đúng thật là nhiều chuyện.
Sau khi ngồi xuống, anh ta lại bắt đầu nói không ngừng: “Uất Trì, ông ngoại của cậu đã gọi điện thoại cho tôi, tôi thấy ông ấy muốn cậu đính hôn với Đoan Mộc Tuyết, hơn nữa tôi cảm thấy ông ấy cũng bắt đầu nghi ngờ cậu rồi, tiếp theo cậu định làm như thế nào?”
Anh ta vừa nói, vừa đưa mắt sang nhìn Hàn Minh Thư
Hàn Minh Thư không biết Kiều Trị đang muốn làm gì, đáng lẽ anh ta không nên nhắc tới chuyện này mới phải