Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 850



“Bà Tổng An ở Hà Nội ” Thực ra, ban đầu Tổng An cũng được mời đến dự đám cưới nhưng khi nghe tin hai người họ định tổ chức đám cưới ở nước ngoài, bà ấy liên lập tức từ chối, mặc dù tuổi rất trẻ lại nói sức khỏe không được tốt lam, không thể chịu được lặn lội đường xa.

Bà ấy tiếc nuối nói không được chứng kiến đám cưới của họ, sau đó, Dạ Mạc Thâm hứa rằng anh sẽ tổ chức lại đám cưới kiểu Việt Nam ở trong nước, Tống An rất vui và nói rằng sẽ đợi họ tổ chức đám cưới Việt Nam.

Chẳng qua, sau vụ tai nạn máy bay, cô không biết tình hình bên Tống An như thế nào.

Cụ thể như thế nào, anh trai Hàn Thanh của cô sẽ xử lý tốt.

Vì Tống An là con gái của ông cụ Uất Trì nên nếu đến lúc ấy thật sự không còn cách nào khác, bọn họ chỉ còn cách tìm Tổng An để hỏi tham tình hình

Rốt cuộc tại sao ông ngoại của Da Mạc Thâm lại làm điều này?

“Cô Mộc Tử, tôi biết có muốn nói gì, tôi sẽ liên lạc với bà Tổng càng sớm càng tốt, nhưng sau khi liên lạc được với bà ấy.

“Cứ nói thành thật, hãy kế cho bà ấy nghe tất cả những chuyện xảy ra gần đây

Tô Cửu: Được, tôi hiểu rồi.”

“Cảm ơn thư ký Tô, cô không những phải giúp anh tôi thu xếp chuyện của công ty, mà còn phải giúp tôi… Tôi thật sự không biết cảm ơn có như thế nào.

Tô Cửu cười, không khách sáo: “Vậy thì để anh trai có tăng lương cho tôi.”

Hàn Mộc Tử không nhịn được cười ra tiếng “Được, chờ tôi liên lạc với anh ấy liền nói anh ấy tăng lương cho cô.

Hai người nói thêm vài câu rồi cúp điện thoại.

Bên tại trở lại yên tĩnh, Hàn Mặc Tử ngôi tại chỗ nhìn chăm chăm người đi đường qua lại ngoài cửa sổ.

Qua một khoảng thời gian ngắn nữa là hết năm.

Không phải cô không ăn Tết ở nước ngoài mà là trong năm năm qua, xung quanh cô luôn có rất nhiều người thân và bạn bè, dù cô ở nước ngoài nhưng Hàn Thanh vẫn luôn bay qua thăm cô, Tiểu Nhan và Đậu Nhỏ cũng ở bên cạnh.

Năm nay… liệu có có cơ hội đưa Dạ Mạc Thậm đến đón năm mới cùng mọi người không? Nhân tiền đang ngồi trong quán cà phê, Hàn Mặc Tử liếc qua vòng bạn bè, Tiểu Nhan lại cập nhật rất nhiều bức ảnh về Đậu Nhỏ, cô nhìn từng tấm một, rồi mê mẩn lúc nào không biết.

Khi gần hết thời gian nghỉ trưa, Hàn Mặc Tử quay trở lại công ty tiếp tục làm việc.

Nhà Đoan MỘC.

Xoảng!

Trong phòng không ngừng vang lên tiếng đồ vật rớt xuống đất, một đám người giúp việc đứng ngoài cửa không dám đi vào, chỉ có thể tiếp tục thuyết phục: “Cô chủ, đừng nóng giận, những thứ này đều là thứ có thích, đã sưu tầm rất lâu. Sao lại… A!”

Cô ta chưa kịp nói hết lời thì một vật trang trí bằng pha lê bị đập vỡ ngay trước mặt, cô giúp việc sơ hải tránh sang một bên, người đứng sau lưng cô ta phản ứng chậm hơn, bị đập trúng trên, ngã nhào xuống đất.

“A, chảy máu rồi. Những người bên cạnh muốn chạy tới kéo cô ta dậy nhưng trong phòng Đoan Mộc Tuyết cử tiếp tục đập bể đồ đạc như vậy, bọn họ sợ sẽ bị đánh trúng.

Cô giúp việc bị ném trúng mặt chảy máu chỉ có thể cúi đầu che mặt trong đầu gối, lại nhìn thấy một đồ trang trí thủy tinh khác rít gào bay tới, sắp đập vào đầu cô ta.

“Mau tranh ra!”

“Tuyết”

Giữa những ánh đèn nhấp nháy, một bóng người kịp thời xuất hiện chặn trước mặt cô ta, đá cái đồ trang trí đó đi.

Thủy tinh va vào tường và trực tiếp vỡ thành nhiều mảnh rơi loảng xoảng xuống đất.

“Cậu chủ..” Nhìn thấy Đoan Mộc Trạch xuất hiện, mọi người gọi anh ta như sắp được cứu sống.

“Cô ấy có chuyện gì vậy?”

Đoan Mộc Trạch không hài lòng nhíu mày, nhìn sàn nhà như bãi chiến trường, lạnh lùng quát một tiếng: “Tuyết, đừng làm loạn nữa”

Nghe thấy tiếng của Đoan Mộc Trạch, tiếng đập đồ loảng xoảng bên trong biến mất.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv