Nếu như gọi thắng tên cô mà bị Uất Trì Thầm nghe được, Uất Trì Thầm sẽ bỏ qua cho anh ta sao? “Như vậy không được, tôi không thể gọi tên cô được”
“Chị dâu tốt như vậy, tôi có dự cảm cô và Uất Trì Thầm chắc chân sẽ ở bên nhau.
“Bỏ đi, cũng chỉ là một cái xưng hô mà thôi, không quan trọng đến thể Có điều Hàn Anh Thư do dự một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: “Vì sao anh lại cảm thấy tôi và anh ấy sẽ ở bên nhau?”
Đột nhiên bị cô hỏi như vậy, Kiều Trị có chút bất ngờ, đúng vậy, trước đây anh ta còn suy nghĩ, nhà Uất Trì chắc chắn sẽ tìm một vị hôn thế cho Uất Trì Thần, hôn nhân của mấy gia tộc lớn đều như vậy, không phải ai cũng có thể tự mình làm chủ “Bởi vì, tôi cảm thấy con người Uất Trì Thần sẽ không dễ dàng để người khác sắp xếp cuộc đời mình.
“Ý anh là sao?”
Hàn Minh Thư nheo mắt lại: “Sắp xếp? Ý anh là ông cụ Uất Trì sao?”
Kiều Trị khẽ ho nhẹ một tiếng: “Đúng rồi, tôi còn chưa nói với cô nhỉ, Uất Trì Thầm mới được ông cụ Uất Trì tìm trở về, có một ngày họ ra biển, sau đó đưa anh ấy về, chuyện này là ông nội của tôi nói chứ tôi cũng không biết tình hình cụ thể là như thế nào”
Hàn Minh Thư gật đầu, xem ra là sau khi Dạ Âu Thần rơi xuống máy bay đã đụng phải người nhà Uất Trì nên mới bị đưa vê?
Tuy rằng không biết rõ ràng tình hình lúc đó như thế nào, có điều Hàn Anh Thư cũng có thể đoán được đại khái.
“Con người anh ấy tính tình rất kỳ quái, tránh phụ nữ như tránh tà, có bao nhiều người phụ nữ bám lấy anh ấy đều bị anh ấy ngó lơ. Cô là người đầu tiên tôi thấy Uất Trì Thần coi là phụ nữ, hơn nữa… Còn chạy tới cứu cô lúc nửa đêm, cô nói xem sao tôi lại cảm giác hai người sẽ ở bên nhau chứ? Có điều, cô cũng nói thật lòng đi, cô thật sự thích Uất Trì Thần sao?”
Thật lòng thích Uất Trì Thầm sao?
Hàn Anh Thư không biết nên trả lời câu hỏi này ra sao, giữ cô và Dạ Âu Thần… Hẳn là không đơn giản là thích hay không thích.
Nếu nhất định phải nói rõ ràng vấn đề này, vậy thì…
Hàn Anh Thư khẽ cười: “Không phải thích.”
Kiều Trị mở to đôi mắt: “Không thích? Cái quỷ gì vậy? Lẽ nào anh ta nhìn nhầm rồi?”
“Là người in sâu trong trái tim tôi.
Khi Kiều Trị còn đang tưởng rằng mình hiểu nhầm thì Hàn Anh Thư đột nhiên nói một câu khiến anh ta không nhịn được mà mở to hai mắt nhìn.
“Cái, cái gì cơ… người in sâu trong trái tim cô? Cô, cô đã có tình cảm sâu đậm như vậy với Uất Trì rồi sao?”
Không, điều này không phù hợp chút nào, Kiều Trị nheo đôi mắt lại, anh ta nhìn Hàn Anh Thư đang ở trước mặt mình, rõ ràng cô ở ngay đổi diện anh ta, thế nhưng khi nói những lời này, giọng điệu cô có chút nặng nề và uể oải, ánh mắt như có như không nhìn anh ta.
Rõ ràng lúc này tâm tư của cô không hề ở đây mà đã bay đến một nơi xa nào đó.
Mà cái nơi xa xăm đó, Kiều Trị cảm giác anh ta cũng có thể đoán được là ở đâu.
“Khụ khụ. Kiều Trị ho nhẹ một tiếng, kéo tinh thần Hàn Anh Thư trở lại: “Cái này, chị dâu… có phải cô đã quen Uất Trì Thầm từ trước rồi không?”
Những lời này khiến Hàn Minh Thư hoàn toàn hồi phục tinh thần, tỉnh táo trở lại, cô ý thức được mình lỡ lời, nếu để Kiều Trị phát hiện thì coi như xong.
Nghĩ vậy, cô vội vàng khôi phục nụ cười, để Kiều Trị không quả để ý, có trêu chọc một câu: “Sao hả? Phải quen lâu rồi mới được để anh ấy trong lòng sao? Tôi không được lần đầu gặp đã yêu anh ấy, lần hai gặp đã nhớ nhung anh ấy, lần ba gặp đã muốn gả cho anh ấy sao?”
Kiều Trị: “…”
Bây giờ phụ nữ đều như vậy sao?
Kiều Trị nhìn không được cảm thán một câu: “Sao lại không có có gai nào đối xử với tôi như vậy chứ?”
Nói xong anh ta giơ tay ôm lấy mặt mình: “Lẽ nào tôi còn không đủ đẹp trai hay sao?
Thấy dáng vẻ cà lơ phất phơ của đối phương, cuối cùng Hàn Anh Thư cũng có thể thờ phào nhẹ nhõm một hơi, xem như đã qua mắt được anh ta rồi?
May mà Kiều Trị khả dễ lừa.
Nếu đổi lại là một người khôn khéo một chút, chắc chắn sẽ nghi ngờ cô.
Nghĩ vậy, Hàn Anh Thư lại nhẹ giọng nói: “Chuyện này cũng phải dựa vào duyên phận, hơn nữa nếu thật sự có cô gái nào coi trọng anh như vậy, chẳng phải sẽ mang thêm phiền phức cho anh sao?”
Thấy Hàn Anh Thư nói vậy, Kiều Trị gật đầu phụ họa: “Cô nói không sai, nếu có cô gái đối xử như vậy với tôi như vậy chắc chắn tôi sẽ không chịu nổi. Rốt cuộc thì tôi vẫn là một người theo đuổi chủ nghĩa tự do, nếu không phải thấy cô thích Uất Trì Thần như vậy, chắc chắn tôi sẽ theo đuổi cô!” Hàn Anh Thư: “…
Kiều Trị thấy cô không đáp lại, anh ta lại pha trò: “Đương nhiên tôi không phải nói theo đuổi theo ý kia, hơn nữa chị dâu này, cô thích Uất Trì Thầm nên tôi tuyệt đối sẽ không xuống tay với cô đầu, cô yên tâm đi Hàn Anh Thư không biết phải nói gì nữa.