Rất nhanh, Bé đậu nành liền thấy được tình trạng màn hình máy tính của đối phương, khi nhìn thấy người trên màn hình hóa ra là mami của mình, bé vô cùng sửng sốt.
Người mẹ trong video vô cùng xinh đẹp, đó là video được ghi lại khi cô mặc chiếc váy lộng lẫy tại bữa tiệc, vốn dĩ là mami của bé nên vừa nhìn bé đã mê.
Máy quay đột ngột chuyển sang phòng thay đồ, là cảnh hai người đang khiêu vũ.
Bé đậu nành nhìn thấy bàn tay của daddy mình đang đặt trên eo của mami, không khỏi khịt mũi một tiếng nặng nề háo sắc!”
‘Daddy Thôi vậy!
Nếu daddy đang xem cái này nên không muốn đọc thư mà cậu gửi thì cậu chờ một chút nữa cũng được.
Để ông ấy ngắm mami thêm chút nữa cũng tốt.
Vì thế Bé đậu nành đặt notebook sang một bên, sau đó rời khỏi giường và đi vào phòng tắm để tắm, đánh răng, thay đồ ngủ rồi leo lên giường. Vốn nghĩ rằng Dạ Âu Thần bên kia đã xem xong thư rồi, ai ngờ khi cậu mở notebook lên thì vẫn là giao diện nhảy múa vừa rồi.
Bé đậu nành còn tưởng rằng mình làm notebook bị treo máy nên thao tác một chút mới phát hiện không phải notebook của cậu bị treo mà thực chất là đối phương vẫn còn đang xem video này.
Hừt Daddy hư! Một cái video thôi mà có thể xem lâu như vậy sao?
Cậu lẩm bẩm: “Đừng tưởng rằng daddy xem lâu như vậy thì mami sẽ bằng lòng tha thứ cho daddy, đàn ông đều là một lũ xấu xa”
Lúc nói những lời này, Bé đậu nành đã hoàn toàn quên mất giới tính của mình.
Hoặc là, cậu đã triệt để xem mình là con nít.
Cậu quên rằng, con nít cũng sẽ có một ngày lớn lên thành đàn ông.
Bé đậu nành đợi một lúc thì phát hiện bên kia vẫn chưa xem xong, mà sắp tới giờ đi ngủ rồi, cậu thực sự không còn kiên nhẫn để đợi thêm nữa.
“Daddy ngốc, con không có thời gian để lề mề với ba đâu.” Bé đậu nành oán giận một câu, sau đó bắt đầu thao tác trên bàn phím.
Dạ Âu Thần phát hiện Hàn Minh Thư tại đêm tiệc rất có sức hút, bằng không sao có thể khiến anh ngồi lì một chỗ không nhúc nhích để nhìn ngắm cô lâu như vậy chứ.
Dạ Âu Thần mím môi, đưa tay giữ chặt vị trí con tim.
Giống như nhập ma vậy.
Tỉng…
Một hộp thoại đột nhiên xuất hiện và năm chễm chệ giữa màn hình, nhắc rằng có một email mới, vui lòng kiểm tra nó.
Dạ Âu Thần sa sầm mặt khi nhìn thấy hình ảnh này.
Email thường được hiển thị ở góc dưới bên phải, sao hôm nay lại nằm chình ình giữa màn hình thế này?
Chẳng lẽ?
Ngay khi Dạ Âu Thần đang hoài nghi thì có một vài ký tự lớn hiển thị trên màn hình.
{Mau đọc mail đi, đồ ngốc!} Dạ Âu Thần Một tia u ám hiện lên trong mắt anh, anh vươn tay điều khiển con chuột, nhưng thay vì đọc mail, anh lại thao tác máy tính, cố gắng theo dõi người bên kia.
Kết quả phát hiện đối phương phòng ngự rất khá, anh không cách nào xâm nhập thành công.
Ánh mắt của Dạ Âu Thần càng thêm sâu hút, tuy anh không chuyên về máy tính nhưng cũng được xem là một cao thủ vậy.
mà lúc này lại không thể xâm nhập được máy tính của đối phương? Ánh mắt của Dạ Âu Thần lại càng sâu hơn, anh đang cân nhắc ý đồ của đối phương.
{Mau đọc mail đi, sao ông lại không chịu đọc mail chứ? Ông có phải là đồ ngốc không vậy?} Dạ Âu Thần: Đại khái là thấy Dạ Âu Thần không chịu xem email nên đối phương mới lo lắng mà nhắc lại lần nữa.
Trán anh nổi gân xanh, khớp tay gồng lên gõ phím.
{ Cậu là ai? } { Ông không cần biết tôi là ai, trước tiên ông hãy đọc email mà tôi gửi đi. } Dạ Âu Thần cũng không vội, anh mím môi gõ gõ đầu ngón tay lên mặt bàn.
Đối phương có vẻ rất vội, có nội dung quan trọng nào trong email chăng?
{ Liên quan đến người phụ nữ của ông, ông vẫn không xem sao? } Câu nói tiếp theo của đối phương đã thành công khiến cho Dạ Âu Thần nheo mắt một cách nguy hiểm, đối phương xâm nhập vào máy tính của anh tức là phải biết vừa rồi anh đã xem video gì. Nghĩ đến đây, Dạ Âu Thần điều khiển chuột bấm vào email.
Vừa mở email ra liền nhìn thấy một tấm hình đẫm máu, anh đang nhíu màu thì nhìn thấy trên màn hình xuất hiện một hàng chữ khác.
{ Xem kỹ bên dưới đi, còn có file video bên dưới, ông nhớ tải về máy xem cho hết nhé. } Mặc dù không biết đối phương có ý đồ gì, nhưng nếu đối phương có ác ý thì họ cũng sẽ không dông dài với anh như vậy.
Dạ Âu Thần mím môi, không nói một lời tiếp tục xem.
Anh tải tập tin video về và mở ra, ngay sau đó anh nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Bé đậu nành nhìn chằm chằm vào giao diện và không thấy bóng dáng mình xuất hiện trong video, liền bưng mặt vui mừng.
Kỹ năng của của cậu đúng là ngày càng tốt hơn, hehe, thật tiếc khi cậu không thể biểu hiện nó trước mặt mamy, nếu không sẽ làm dọa mami sợ.
Dạ Âu Thần cảm thấy có điều gì đó không ổn khi nhìn thấy Hàn Minh Thư cùng Tiểu Nhan xuất hiện trên màn hình, anh nhíu chặt mày vì lúc nãy đã nhìn thấy cảnh báo con thỏ chết giờ Hàn Minh Thư lại xuất hiện trên màn hình.
Sau khi nhìn thấy Tiểu Nhan ôm chiếc hộp đi ra ngoài cùng với Hàn Minh Thư, Dạ Âu Thần đã đoán được kết quả.
Trong cái hộp đó chính là con thỏ chết ấy.
{ Sao cậu lại có mấy thứ này? } { Đến giờ rồi. } Dạ Âu Thần nhíu mày, tức giận.
{ Cái gì vậy? } { Giờ đi ngủ của tôi. } Dạ Âu Thần nheo nheo mắt, ý đồ cố gắng xâm nhập lại vào máy tính của đối phương nhưng đối phương lại gửi sang mấy chữ.
{ Đừng cố gắng xâm nhập vào máy tính của tôi, Không ai bẻ được khóa máy tính của tôi đâu. } Nhìn thấy những lời này, Dạ Âu Thần cười khẩy một tiếng, xem ra tối nay anh đụng phải chuyên gia trong ngành rồi, ức hiếp một kẻ ngoại đạo như anh.
{ Ngủ ngon nhé. } Không đợi Dạ Âu Thần phản ứng lại, đối phương đã rời khỏi thao tác, Dạ Âu Thần đợi một lúc để chắc chắn những gì đối phương nói là thật.
Đến giờ đi ngủ của cậu ta rồi…
Tuy rằng không biết thân phận thật sự của đối phương, nhưng…
Đáy mắt Dạ Âu Thần anh lấy điện thoại ra gọi cho Lang An.
“Cậu lập tức kiểm tra địa chỉ của mợ chủ cậu và những thông tin xung quanh, cùng với trong số những người mà cô ấy tiếp xúc gần đây có ai bất thường không”
Lang An nghe xong một hồi lâu vẫn chưa kịp phản ứng lại, thật lâu sau anh ta mới lí nhí: “Cậu, cậu chủ, bây giờ là nửa đêm mà đi điều tra sao?”
“Cậu ý kiến ý cò gì?” Giống như âm thanh từ địa ngục khiến người ta lạnh sống lưng.
Lang An lúc này mới vừa nhận được email, còn chưa kịp nhấn vào xem, Dạ Âu Thần lại đưa ra một mệnh lệnh.
“Cậu chủ? Vậy điều tra người này trước hay là điều tra mợ chủ trước?”