Đêm lạnh như băng.
Biệt thự Hải Giang rộng lớn yên tĩnh một khoảng, tiếng gió biển theo sóng biển vỗ vào bờ truyền tới hết trận này đến trận khác.
Đêm nay rất lớn, ngay cả trong không khí cũng có thể ngửi được mùi ẩm ướt của nước biển.
Nhưng vào lúc này, Dạ Âu Thần đã tắm rửa cầm điện thoại ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm.
Điện thoại hiển thị là giao diện của Fb.
Dạ Âu Thần mở tin nhắn mà Lâm Ân Ân gửi cho anh, là link liên kết cô ta gửi cho anh.
Sau khi anh mở link ra, nhìn thông tin cá nhân của Hàn Minh Thư, xem hồi lâu, cũng không có thêm người này vào trong danh sách bạn bè.
Nickname trên tư liệu là tên tiếng anh của cô tên là Shelly, avatar là một vỏ sò tuyệt đẹp, bàn tay cầm vỏ sò đó là một đôi tay sạch sẽ, vừa trắng nõn vừa thon dài.
Đôi tay này, Dạ Âu Thần rất quen thuộc.
Đôi tay đó, 5 năm trước đã từng vô số lần bị anh nắm trong lòng bàn tay, đã từng lướt qua làn da trên người của anh.
Nhắm mắt lại, Dạ Âu Thần cuối cùng vẫn không nhịn được mà đưa tay gửi lời mời kết bạn.
Buổi chiều sau khi trở về, anh ngồi hồi lâu ở đây giống như phát điên, vẫn luôn không có dũng khí gửi lời mời kết bạn với người phụ nữ đó.
Như dì út nói, 5 năm qua đi rồi, cô bây giờ chắc đã không phải là người trước đây.
Hơn nữa anh gửi lời mời kết bạn với cô, cô liệu có chấp nhận?
Dạ Âu Thần trước giờ không biết mình làm việc vậy mà sẽ có lúc băn khoăn như này, anh nhíu mày để điện thoại lên bàn, có hơi đau khổ cất lên tiếng rên khế từ trong cổ họng.
Dạ Âu Thần, mày bị ma nhập rồi sao?
Người phụ nữ này 5 năm trước đã rời khỏi cuộc đời của mày, cô đi quyết tuyệt như vậy, 5 năm trôi qua, chắc vật sớm đổi sao sớm rời rồi.
Cuối cùng Dạ Âu Thần lại cầm điện thoại lên, nhìn chăm chằm vào giao diện của Fb, ánh mắt nguy hiểm nheo lại.
Khi anh muốn chùn bước, kết quả ngón tay không cẩn thận ấn vào thêm bạn bè, nhất thời, trái tim của anh đập điên cuồng, cuối cùng thuận theo trái tim, trực tiếp gửi lời mời kết bạn.
Sau khi lời mời kết bạn được gửi đi, trái tim của Dạ Âu Thần giống như sao hỏa rơi xuống thảo nguyên xanh mướt, bỗng chốc ánh lửa ngập trời.
Một giây hai giây, Dạ Âu Thần cầm điện thoại chờ đợi mười phút.
Đối phương chưa có chấp nhận lời mời.
Sắc mặt của Dạ Âu Thần hơi thay đổi, sau đó anh rủa thầm một tiếng.
“Đáng chết!”
Người phụ nữ này không phải biết tài khoản này là của anh, cho nên cố ý không đồng ý kết bạn với anh chứ?
Nghĩ đến đây, Dạ Âu Thần giống như phát điên, trực tiếp đứng dậy cầm chìa khóa xe đi ra ngoài, đi được vài bước anh lại dừng lại, trực tiếp gọi điện cho Lang An.
“Lập cho tôi mấy tài khoản Fb, trong 5 phút”
“Cái gì?” Lang An tưởng bản thân nghe nhầm loại yêu cầu vô lý này của anh, nhất thời có hơi phản ứng không kịp.
“Nghe không hiểu tiếng người à?” Dạ Âu Thần không vui đáp một câu.
Lang An lập tức gật đầu: “Nghe hiểu”
“Vậy còn không đi làm”
Tút!
Sau khi đầu dây bên kia cúp máy, Lang An nghe âm thanh tút tút trong điện thoại truyền đến mà có hơi nghẹn lời.
Nửa đêm nửa hôm, cậu Dạ muốn nhiều tài khoản như vậy để làm gì? Công ty từ khi nào phát triển nghiệp vụ mới vậy? Anh †a sao hoàn toàn không biết?
Có điều bộ dạng cáu kỉnh vừa rồi của Dạ Âu Thần giống như ăn phải thuốc nổ, anh ta vẫn là không dám nhiều lời, lập tức làm việc thay cho Dạ Âu Thần.
5 phút sau Dạ Âu Thần cuối cùng nhận được tài khoản mà Lang An gửi tới, cười lạnh một tiếng: “Cậu quá chậm rồi”
Sau đó thì cúp máy.
Sau đó anh mở trang chủ, đăng nhập.
Lang An giúp anh kiếm được 10 cái tài khoản, tuy không biết anh ta từ đâu mà có, có điều Dạ Âu Thần có cái dùng là được rồi.
Anh trước tiên đăng nhập cái đầu tiên, sau đó tìm tài khoản của Hàn Minh Thư gửi lời mời kết bạn.
Kết quả đợi 10 phút đối phương vẫn không có phản hồi, vì thế anh lại đổi một tài khoản khác, lần này anh thông minh rồi, điền lời nhắn: em là nhà thiết kế?
Kết quả lại đợi 10 mấy phút, đối phương vẫn không có bất cứ phản hồi nào.
Fuckt Dạ Âu Thần có hơi phát rồ rồi.
Người phụ nữ đó đang làm cái gì?
Dạ Âu Thần cầm điện thoại lên nhìn, giờ này đã hơn 10 giờ rồi.
Lẽ nào đã ngủ rồi? Không thể nào, trước khi anh gửi lời mời còn chưa đến 10 giờ.
Nghĩ đến đây, Dạ Âu Thần liền gọi điện cho Lang An.
Lang An khi nhận được điện thoại của anh thì có hơi nghẹn lời: “Cậu Dạ, lại có căn dặn gì sao?”
“Tôi hỏi cậu” Giọng nói của Dạ Âu Thần lạnh lùng: “Một người vào 10 giờ tối có thể làm gì?”
Lang An bị vấn đề không đầu không đuôi này làm cho đơ người: “Cậu, cậu Dạ? Lời này là có ý gì?”
Dạ Âu Thần đã châm một điếu thuốc, ánh lửa ánh lên chân mày anh tuấn của anh, nhìn trông như ẩn như hiện.
“Hỏi cậu thì cậu trả lời”
Lang An vừa kinh ngạc vừa sợ hãi nói: “Vào lúc 10 giờ, khả năng là đi ngủ rồi!”
“Hửm?” Thật sự đi ngủ rồi? Vậy xem ra anh phải đợi đến sáng mai sao?
Nhưng tại sao Dạ Âu Thần cứ cảm thấy người phụ nữ đó hình như không có ngủ sớm như vậy.
Kết quả Lang An ở đầu bên kia khựng lại, đột nhiên lại nói: “Nếu như 10 giờ tối còn chưa ngủ thì còn có thể làm rất nhiều chuyện khác”
Nghe vậy, Dạ Âu Thần nhíu mày: “Chuyện gì?”
Cảm nhận được Dạ Âu Thần thật sự rất tò mò về chủ đề này, Lang An liền rất nghiêm túc đem tất cả những đáp án mà mình có thể nghĩ được nói cho Dạ Âu Thần.
“Cậu Dạ, theo suy đoán bình thường của tôi. 10 giờ tối là thời gian đi ngủ của người sống có kỷ luật, nhưng bây giờ người trẻ tuổi của các thành phố lớn đều không có ngủ sớm như vậy. Cho nên giờ này hoặc đang sinh hoạt về đêm, hoặc chính là đang tăng ca. Hoặc, người có gia đình thì đang dỗ con ngủ, ừm, hoặc là sinh hoạt tình dục… “
Câu cuối cùng đó, Lang An hoàn toàn là vô thức buột miệng nói ra.
Mà Dạ Âu Thần ở đầu dây bên này lông mày nhíu chặt lại, ánh mắt nguy hiểm nheo lại: “Sinh hoạt tình dục?”
Tự dưng, Lang An cảm thấy trong ngữ khí đó dường như nhiều thêm một tia sát ý.
Chuyện gì thế? Những năm này Dạ Âu Thần tuy âm trầm, nhưng cảm xúc vẫn tính là ổn định, nhưng tối nay… sao lại cáu gắt như vậy?
“Cậu Dạ, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Trả lời câu hỏi của tôi, cái cậu nói đều là thật?”
Lang An toát mồ hôi: “Gần thế, chín phần”. Đọc truyện hay tại [ TRUMtruyen .C OM ]
“Cho nên, người đó không phản hồi tin của tôi, là đang sinh hoạt tình dục?”
“Ờm… cậu Dạ, tôi vừa rồi đã nói có rất nhiều khả năng, anh tại sao.. “
Chỉ nhớ một loại này, lế nào…
Lang An đột nhiên ý thức được một thứ càng quan trọng hơn.
“Là ai không trả lời tin của cậu Dạ thế?”
Dạ Âu Thần nhíu mày cười lạnh: “Muốn chết à?”
“Không, không dám!”
Tút!
Dạ Âu Thần đầu dây bên kia lại trực tiếp cúp máy, nghe tiếng tút tút từ trong điện thoại truyền tới, Lang An thật sự cảm thấy kỳ lạ.
Cậu Dạ sao đột nhiên lại hỏi câu hỏi kỳ lạ như vậy.
Cậu Dạ như này hình như giống hệt khi thích mợ chủ vào năm năm trước, anh cũng làm mấy chuyện đó!
Lế nào!I Cậu Dạ lại có thích người mình thích rồi???
Nghĩ tới đây, sắc mặt của Lang An hơi thay đổi, bỗng bật dậy.
Là ai? Vậy mà có thể lọt vào mắt xanh của Dạ Âu Thần!