Hàn Minh Thư vén lọn tóc ra đăng sau tai, khế cười nói: “Anh trai của tớ quan tâm tới sự nghiệp lảm, nếu không thì… cậu giúp anh ấy một chút đi”
Lúc nói ra câu nói này, ánh mät của Hàn Minh Thư nhìn về phía Tiểu Nhan.
Tiểu Nhan nghe xong thì trên gương mặt trắng nõn nháy mặt đỏ lên: “Minh Thư, cậu nói lung tung cái gì đó hả? Anh trai của cậu mới không coi trọng loại người như tớ đâu”
Hàn Minh Thư nhìn gương mặt của cô đỏ lên, nhịn không được mà muốn chọc ghẹo cô: “Cậu đã hỏi ý của anh ấy chưa, nếu không thì sao cậu biết được anh ấy không vừa mät cậu?”
“Cậu, không nói chuyện với cậu nữa, hừ!” Tiểu Nhan hừ một tiếng tức giận xoay người sang chỗ khác.
Hàn Minh Thư cong môi mỉm cười, không tiếp tục chọc ghẹo cô nữa Sau khi thu hồi nụ cười, Hàn Minh Thư ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt bất đắc dĩ của Tô Cửu đang ngôi trước mặt, Hàn Minh Thư chớp chớp mắt với cô ta mấy cái, hai người nhìn nhau cười một tiếng.
Nhắc đến Tô Cửu, Hàn Minh Thư cứ luôn cảm thấy có chút đáng tiếc. Tô Cửu van luôn đi theo làm thư ký bên cạnh Hàn Đông, tất cả mọi chuyện đều làm rất thỏa đáng, nếu như Hàn Đông có thể lấy được một người bạn đời hiền lành như thế này, vậy thì đây chính là một chuyện may mản trong cuộc đời Nhưng mà lại không biết chuyện tình cảm của Hàn Đông như thế nào, Tô Cửu vân luôn ở bên cạnh của Hàn Đông nhưng mà vẫn không nhận được chút ưu ái Đã nhiều năm như vậy rồi, cho dù là một tảng đá thì cũng phải bị hòa tan chứ.
Nhưng mà Hàn Đông vân luôn bất vi sở động Tất cả mọi người nhìn ra được Tô Cửu thích Hàn Đồng, nhưng mà chỉ có một mình Hàn Đông không biết Cho nên lúc đó Hàn Minh Thư ám chỉ với Hàn Đông rất nhiều lần, nhưng mà Hàn Đông vẫn là một bộ dạng xem thường không quan trọng, dần dân, Hàn Minh Thư cũng không còn nhäc tới chuyện này nữa Dù sao thì con người đều có lựa chọn của riêng mình, cũng không thể bởi vì mình cảm thấy Tô Cửu không tệ mà cưỡng ép anh hẹn hò.
Chỉ tiếc là Tô Cửu, kể từ lân đó trong nhà liền tổ chức cho buổi xem mắt, ai biết được vừa mới xem mắt thế mà lại chọn trúng chân mệnh thiên tử. Hai người ở bên nhau chưa đến một tháng đã kết hôn với nhau, sau khi kết hôn chớp nhoáng không bao lâu lại mang thai, mang thai mười tháng thì sinh ra một cô con gái, cũng coi như gia đình hoàn mỹ.
Hơn nữa người chồng đó của Tô Cửu đối xử với cô ta đủ ân cân chu đáo, cũng coi như đền bù khoảng thời gian bị đối xử lạnh nhạt cho Tô Cửu từ chỗ Hàn Đồng Thật ra thì trong cái nhìn của Hàn Minh Thư, có thể có một người chồng quan tâm mình, bảo vệ mình, nâng mình trong lòng bàn tay mà chiều chuộng, vậy là cả đời này không còn gì đế tiếc nuối nữa.
Xe chạy một đường yên ổn, rất nhanh liên đến chung cư Thụy Hinh Chú Nam lái xe vào trong bãi đỏ xe, một nhóm người bước xuống từ trên xe, lúc mà Hàn Minh Thư dự định kéo lấy vali của mình thì chú Nam lại cướp trước “Cô Minh Thư, những thứ này để chú Nam làm là được TOI “Như vậy sao được chứ, dù sao thì vali này tôi cũng có thể kéo được mà, cũng không nặng đâu, để tự tôi làm cho”
“Cô cứ để cho chú ấy làm đi” Tô Cửu nhịn không được mà nói thay cho chú Nam: “Cô nghĩ rằng chúng ta từ thành phố kế bên đến Tô Thị là để làm cái gì Nghe nói như vậy, động tác tay của Hàn Minh Thư dừng lại một chút, chú Nam đã kéo mấy cái vali đến, sau đó đi ở phía trước.
“Đi thôi” Tô Cửu läc lắc chìa khóa trong tay cô ta: “Tôi đã sớm tìm người quét dọn nhà cho cô từ lâu, đồ nào nên đặt mua cũng đã được chuẩn bị đầy đủ, trực tiếp vào ở là được rôi”
“Oa, thư ký Tô, cô thật là chu đáo quá đi thôi”
Tiểu Nhan cảm động nhào tới ôm lấy cô ta Hàn Minh Thư năm tay Bé đậu nành nhà mình “Vậy thì lên xem một chút”
Đa số các căn hộ khu chung cư Thụy Hinh đều được xây thành hai tầng, lần đầu tiên Hàn Minh Thư nhìn thấy căn hộ này ở trên mạng thì cô đã cảm thấy rất thích, cho nên trực tiếp đặt luôn.
Một nhóm người đi vào trong thang máy, Tô Cửu nhịn không được mà mở miệng nói: “Thật ra thì ở Mạc Thành có rất nhiều chung cư đẹp, cô với anh Hàn cũng lâu rồi không gặp nhau, nhà họ Hàn cũng ở Mạc Thành, sao cô lại mua một căn chung cư ở Tô Thị vậy chứ? Sau này có muốn đến Hàn thị một chuyến cũng không tiện cho lăm”
Nghe nói như vậy, Hàn Minh Thư cười nhạt một tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp lưu chuyển ánh sáng khác thường: “Bởi vì so với Mạc Thành, tôi càng thích Tô Thị hơn. Hơn nữa, chỉ là thành phố gần nhau thôi, các người đến đây cũng chỉ cần có hai tiếng đồng hồ, cùng lăm lúc tôi có thời gian thì tôi sẽ qua đó thăm anh trai của tôi là được”
“Anh Hàn sẽ không chê gì đâu, cho dù cô Minh Thư không có thời gian thì anh Hàn cũng sẽ tìm thời gian mà qua đây thăm cô.”
Thật sự là như vậy.
Trước kia, lúc nào cô còn ở nước ngoài thì mỗi tháng Hàn Đông điều sẽ bay đến nước ngoài hai lần, mỗi lần đều sẽ qua đó với cô một hai ngày, thậm chí là lúc công việc bận rộn anh cũng chỉ ăn tối với cô một bữa liền trực tiếp đi ngay.
Ngay từ đầu Hàn Minh Thư đã cảm thấy người này… với thân phận là một người anh trai, anh làm rất tốt, yêu chiều cô em gái là cô đến như thế.
Ai có thể nghĩ tới bạn bay một chuyến bay hết mười mấy tiếng đồng hồ khòng ngủ không nghị, chỉ là đến đó để ăn một bữa cơm với cô, nghe cô gọi một tiếng anh, sau đó lại trở về tiếp tục công việc?
Có là người máy cũng không có năng lực như anh “Ôi chao, có một người anh trai cưồng chiều chuộng em gái thật là hay quá đi, hâm mộ muốn chết”
Tiểu Nhan là con gái một, chưa từng được trải nghiệm lại cảm giác tình thân như thế này, cho nên vẫn luôn rất ghen tị.
Đi đến cửa, Tô Cửu bước lên mở cửa ra.
Sau khi mở cửa ra, Tiếu Nhan là người đầu tiên vào trong, theo sát đăng sau cô chính là Bé đậu nành.
“0a, quả nhiên là một khu chung cư hai tâng nhỏ, vừa nhìn liên thích ngay”
“Ánh mắt của mẹ thật là tuyệt!” Bé đậu nành cũng khen ngợi một câu, so sánh Tiểu Nhan với Bé đậu nành một chút, quả thật giống như là một đứa nhỏ to xác, hai người khen toán loạn trong phòng, sau đó rất nhanh liền đi lên trên lầu theo bậc thang xoän ốc.
Hàn Minh Thư dường như đã hình thành thói quen với bầu không khí như thế này, không có biểu cảm dư thừa mà là đánh giá xung quanh, Tô Cửu đi đạo với cô: “Thật ra thì trước đó lúc mà cô mua căn chung cư này, anh Hàn đã sớm chuẩn bị cho cô một dãy biệt thự, thật là không ngờ đến sản nghiệp nhà họ Hàn nhiều như vậy, vậy mà cô lại còn dùng tiền của mình mua một căn”
Nghe nói vậy, Hàn Minh Thư nhịn không được nở nụ cười: “Tôi thích trang trí như thế này, rất có cảm giác”
“Cũng đúng, cách trang trí không tệ, căn nhà của chúng ta có kiểu dáng châu âu, cũng ổn lãm”
Hai người nói xong liền đi đến ghế sofa ở phòng khách ngồi xuống, hoàn toàn không thèm để ý đến đủ loại tiếng reo hò đang truyền đến ở trên lầu.
“Đúng rồi cô Minh Thư, lần này cô về nước, cô đã tìm công việc xong chưa?”
Hàn Minh Thư gật đầu: “Rồi, có liên lạc một chút, nhưng mà… công việc của tôi cô cũng không biết đâu, tương đổi tự do, cho nên chäc cũng không tính như là chính thức đi làm”
Tô Cửu: “Anh Hàn có ý là cô Minh Thư đã có ý muốn về nước phát triển, vậy không bằng tự mình mở một công ty đi”
Mở công ty? Hàn Minh Thư cũng đã nghĩ đến chuyện này, chỉ là… những năm gân đây cô vàn cảm thấy rằng mình rất lười, ngoại trừ muốn tìm linh cảm thiết kế trang phục thì cô cũng phải chăm sóc cho Bé đậu nành, cho nên cô vân làm một người làm nghề tự do.
Có thời gian rảnh thì nhận lời mời, không có thời gian rảnh thì không nhận, rất tùy ý và tự do.
Cho nên trong giới thời trang, Hàn Minh Thư có tiếng là người làm việc tự do tùy hứng “Xem trước một chút thôi, tôi cũng còn chưa nghĩ kỹ nữa, tới lúc nào cần thì tôi sẽ suy nghĩ lại”
Tô Cửu gật đầu, lấy chìa khóa từ trong túi để lên trên bàn, sau khi giao phó gân xong rồi thì cô cũng rời đi Hàn Minh Thư đi đến trước cửa sổ nhìn cảnh säc vườn hoa của khu chung cư.
Rốt cuộc… đã trở về nước rồi.