“Vì sao hai người đột nhiên lại hỏi vấn đề này, tớ và anh ấy có phải anh em ruột hay không rất quan trọng sao?”
Trương Hiểu Lộ suy nghĩ một lúc mới quyết định không hỏi cô lý do vì sao lại giảm béo nữa mà cười khanh khách nói: “Đương nhiên là quan trọng rồi, trước đó tớ cho rằng cậu là em gái ruột của anh ấy cho nên mới hiểu lầm, tớ vốn đang muốn làm chị dâu của cậu, nếu hai người không phải là anh em ruột thì xem ra mối quan hệ thân thích này có lẽ không thể xuất hiện rồi”
“Chị, chị dâu?” Đường Viên Viên bị cách xưng hô này dọa sợ, vẻ mặt mờ mịt: “Chị dâu gì cơ?”
“Chính là hai chúng tớ đều vừa gặp đã thích anh trai cậu rồi, trước đó còn nghĩ cậu là em gái ruột của anh ấy. Bây giờ, nếu như đã không phải thì sau này sẽ không thể làm người thân của nhau được rồi”
Đường Viên Viên cuối cùng cũng hiểu ra mọi chuyện.
Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn đều thích anh trai cô…
Tại sao lại như vậy?
“Các cậu nói thật à?”
“Cậu không tin hả?” Trương Hiểu Lộ cười nhẹ: “Hai người chúng ta đều rất thích, nhưng mà ai có thể được anh trai cậu ưu ái hơn thì không rõ nữa. Trước đó còn cho răng cậu là em gái cho nên muốn nhờ cậu giúp hai người chúng tớ đi cửa sau cơ, nhưng mà bây giờ hai người không phải là anh em ruột, không biết cậu còn đồng ý giúp chúng tớ hay không?”
“Tớ..” Đường Viên Viên có chút không biết nên nói tiếp như nào, nếu như từ chối thì có phải đối phương sẽ đau lòng không?
Nhưng nếu như không từ chối, chẳng lẽ cứ như vậy mà nhường anh trai lại cho những bạn nữ khác hay sao? Cô muốn giảm béo chính là nhân cơ hội trước khi anh trai tìm được bạn gái thì sẽ gầy đi mà, nếu cô muốn giới thiệu hai bạn nữ này cho anh trai, vậy công sức giảm béo của cô chẳng phải sẽ đi tong sao?
“Viên Viên, chúng ta tốt xấu gì cũng là bạn cùng phòng một thời gian rồi, cậu sẽ không tuyệt tình tới mức đó chứ?
Cũng chỉ là giúp chúng tớ đưa một chút đồ thôi mà”
“Tặng quà sao?”
“Đúng rồi, tớ và Nguyệt Hàn đều đã chuẩn bị quà cho anh trai cậu, cậu cứ giúp chúng tớ đưa cho anh ấy là được rồi, không cần làm gì khác nữa đâu”
Nếu như chỉ cần tặng quà thì có lẽ không có vấn đề gì đâu nhỉ? Dù sao đến lúc đó cô không nói bất cứ điều gì là được.
Nghĩ tới nghĩ lui, Đường Viên Viên vẫn không nỡ từ chối lời đề nghị của hai người họ, ngốc nghếch gật đầu.
“Vậy được rồi, tớ có thể đưa giúp các cậu”
“Thật tốt quá, tớ đã biết Viên Viên cậu là người rất tốt bụng mà, vậy hai chúng tớ đến lúc đó sẽ chọn quà thật kĩ càng, qua một thời gian nữa cậu đưa cho anh ấy giúp chúng tớ nhé”
“Được”
Cuối cùng Đường Viên Viên cũng đồng ý với họ, Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ hài lòng rời khỏi đó.
Một lúc sau Đường Viên Viên vẫn cảm thấy bữa cơm này không thể ăn ngon được, cô ăn một lát rồi không ăn cũng không uống gì nữa, đơn giản là không ăn nổi.
Cô thật sự không rõ, rốt cuộc hai người Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn vì lý do gì lại đột nhiên chạy tới đây hỏi chuyện cô và anh trai có phải anh em ruột hay không.
Ban đêm còn phải đi bộ nữa cho nên sau khi Đường Viên Viên đi bộ vài vòng mới quay trở lại ký túc xá, khi về đến ký túc xá thì Mạnh Khả Phi đã ngủ Vì Mạnh Khả Phi ngủ ở tầng trên của giường nên khi Đường Viên Viên đi vào, Trương Hiểu Lộ còn cố ý nói một câu: “Khả Phi mỗi ngày đều tới thư viện ôn bài nên quá mệt mỏi rồi, sau khi quay về rửa mặt xong thì đi ngủ luôn, bảo chúng tớ nói với cậu một tiếng là đừng gọi cậu ấy”
“À, được” Đường Viên Viên cũng không hề hoài nghị, rất nhanh đã thay quần áo rồi rửa mặt.
Trương Hiểu Lộ nhìn thoáng qua Mạnh Khả Phi ở tầng trên, cố ý cao giọng nói với Đường Viên Viên: “Viên Viên, anh trai cậu thích thứ gì vậy? Tớ và Nguyệt Hàn không biết nên tặng anh ấy thứ gì nữa, cậu gợi ý cho chúng tớ một vài thứ đi”
Mạnh Khả Phi ở tầng trên vẫn không có chút động tĩnh gì, Trương Hiểu Lộ lại nói tiếp: “Ví dụ như bình thường anh ấy thích thứ gì hơn những thứ khác, hai người đã lớn lên cùng nhau từ nhỏ, hẳn là cũng biết một chút chứ?”
Đường Viên Viên đang rửa mặt thì nghe thấy Trương Hiểu Lộ ở bên ngoài hỏi như vậy, động tác trên tay hơi dừng lại, bởi vì cô phát hiện bản thân mình hình như không biết anh trai thích thứ gì nữa.