“Nhưng mà đó đều là những chuyện đã qua rồi, bây giờ Tiêu Túc đã bị tôi nhốt lại, vì vậy anh không cần phải lo rằng anh ấy đến cướp người phụ nữ của anh nữa, còn Tiểu Nhan này, cô cũng không cần lo rằng anh ấy sẽ đến quấy rối cô”
Tiểu Nhan thật sự không hề nghĩ rằng cô sẽ đem vụ việc này ra trước mặt để nói ngay lúc này, chỉ có thể mỉm cười.
“Yên tâm đi, tôi không hề có ý xấu với hai người, chủ động nói vụ việc này ra cũng là không hy vọng hai người có khúc mắc, có thể là bây giờ hai người nghe thấy sẽ cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhưng mà sau này sẽ không cảm thấy được gì nữa”
Nếu như cô vẫn luôn không nói ra, vậy thì sau này gặp mặt chỉ có thể luôn cảm thấy ngượng ngùng, khi nói ra thì ngược lại chỉ ngượng ngùng trong một khoảng thời gian thôi, sau này sẽ mãi mãi trở nên tốt hơn.
Sau khi Tiểu Nhan nghe thấy những lời này của Giang Tiểu Bạch, không khỏi nở ra một nụ cười.
“Cô thật tốt, nếu như cô đã không ngại, vậy thì tôi cũng yên tâm rồi”
Hàn Thanh nhìn vào Giang Tiểu Bạch một cách chăm chú, định tìm kiếm sự không cam lòng và những cảm xúc khác trên gương mặt và trong đôi mắt của cô.
Thế nhưng không hề có, cô thật sự trông rất thoải mái, khi nói những lời này cũng rất chân thành, căn bản không hề có bất cứ cảm xúc nào trong đó.
Thì ra anh ấy vẫn còn lo lắng cho sự an toàn của Tiểu Nhan, thế nhưng nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của Giang Tiểu Bạch, cũng cảm thấy yên lòng rồi.
Sau khi đi vào nhà, Hàn Thanh liên dành một căn phòng trống cho hai người con gái.
Giang Tiểu Bạch đặt thiệp mời và kẹo cưới lên trên bàn, nhìn ở xung quanh, sau đó liền nháy mắt với Tiểu Nhan: “Chồng cô rất lo lắng cho cô đấy”
Vốn dĩ Tiểu Nhan vẫn còn hơi nhút nhát trong cuộc trò chuyện cười đùa của những đứa con gái, khi nhìn thấy cô tự nhiên và thoải mái đến như vậy, cô ấy cũng dần dần thả lỏng hơn.
“Thật ngại quá, anh ấy không hề có ý xấu đâu, nhưng mà trong lễ cưới lần trước cô cũng đã nhìn thấy rồi, sau khi xảy ra vụ việc kia, bây giờ anh ấy đều nghi ngờ đủ thứ, cho dù gặp phải chuyện gì hay gặp người nào cũng như vậy, không phải đang chống đối với cô ˆ^vv1M đâu. . Truyện Full
“Tôi biết mà” Giang Tiểu Bạch tỏ vẻ không có việc gì mà xua xua tay: “Tôi không sao, dù sao thì tôi cũng không thích anh ấy, anh ấy đang nghĩ gì về tôi căn bản không phải là chuyện gì lớn đối với tôi. Nhưng mà vụ việc trong lễ cưới lần trước, chồng cô cũng làm khá dữ dằn đấy.”
“Cô, biết à?”
“Dĩ nhiên, lúc trước khi cô xảy ra chuyện, sau đó còn có chuyện tập đoàn họ Hạ sụp đổ, tôi có xem một chút ở trên mạng” Nói đến đây, Giang Tiểu Bạch liền giơ ngón cái lên với Tiểu Nhan: “Anh ấy đối xử với cô thật tốt, người chồng tốt”
Tiểu Nhan ngượng ngùng mà cười, sau đó nói với cô: “Tiêu Túc cũng đối xử tốt với cô chứ?”
“Ừm” Giang Tiểu Bạch gật đầu, nói một cách rất tự nhiên: “Đó là lẽ đương nhiên rồi, tôi bảo anh ấy đi vê hướng Đông, anh ấy chắc chắn không dám đi về hướng Tây, tôi rất thích dáng vẻ như vậy~”
“Chúc mừng hai người, tôi thật sự cảm thấy vui mừng thay cho hai người”
“Tôi nghĩ rằng chuyện lần trước đã dọa cô không nhẹ nhỉ? Nếu như lần này mời cô đến tham dự lễ cưới, tôi nghĩ rằng chắc là chồng cô sẽ không đồng ý đâu, nhưng mà thủ tục này tôi vẫn phải đi làm, tôi đã đến tặng thiệp mời vào kẹo cưới rồi, tôi cũng đã nhận lời chúc phúc của cô rồi, vì vậy nếu như cô không đến, tôi cũng sẽ không nổi giận đâu”
Tiểu Nhan nhìn vào người con gái đang chuyện trò vô cùng vui vẻ ở trước mặt, nhìn như thế nào cũng đều cảm thấy hâm mộ, đồng thời cũng cảm thấy ghen tị, bởi vì vụ việc của Tiêu Túc, cô ấy vẫn luôn cảm thấy bản thân mình đã nợ Tiêu Túc. Dù sao thì lúc trước anh ấy thật sự đối xử rất tốt với mình, cũng đi cùng với mình trong khoảng thời gian ở nước ngoài.
Cuối cùng nếu như bản thân mình đã có được hạnh phúc, mà Tiêu Túc lại không có, cô cũng sẽ cảm thấy lo lắng.
Bây giờ nhìn thấy Tiêu Túc có thể tìm được một người con gái thấu đáo đến như vậy, Tiểu Nhan thật sự cảm thấy rất vui ở trong lòng, cứ mãi nói những câu chúc phúc với Giang Tiểu Bạch.
Thế nhưng Giang Tiểu Bạch thật sự cũng rất dễ nói chuyện, rất nhanh đã chuyển đề tài này sang một nơi khác rồi.
Thậm chí lúc cuối còn nói: “Ai da, nếu như thật sự cô vẫn còn cảm thấy ngại, sau này chúng ta kết làm thông gia là được rồi.”
Tiểu Nhan cũng cảm thấy rất được: “Được thôi”
Vào cuối buổi trò chuyện, hai người đã trở thành bạn thân, hơn nữa Tiểu Nhan cũng bày tỏ rằng, chính cô ấy chắc chắn sẽ đi đến lễ cưới.