Nói xong, cô cảm thấy ánh mắt của Tiêu Túc nhảy vọt xuống, sau đó không phát ra âm thanh nữa, động tác trên †ay cậu ta cũng dừng lại, trong lòng Giang Tiểu Bạch như có con kiến đang bò, cô chủ động ngồi lên đùi Tiêu Túc.
“Làm sao? Có phải hối hận khi để cho em nghe điện thoại hộ? Em nói cho anh biết Tiêu Túc, nếu anh hối hận thì có thể gọi lại cũng được”
Nhưng mà Tiêu Túc không lên tiếng, chỉ đưa tay vịn lên lưng Giang Tiểu Bạch, phòng ngừa cô bị ngã.
Giang Tiểu Bạch chủ động tiến tới, cẩn thận nhìn chằm chằm vào cậu ta: “Tại sao không nói gì?”
Tiêu Túc mấp máy môi, khẽ nói: “Em là bạn gái anh, anh sẽ không giấu diếm với em, ai gọi điện thoại tới em An”
cũng có thể nghe, anh không hối hận.
Cậu ta biết, bây giờ cậu ta là bạn trai của Giang Tiểu Bạch, có rất nhiều chuyện phải học cách khắc chế chính mình, cố gắng làm tròn trách nhiệm của một người bạn trai.
Nghe lời này, Giang Tiểu Bạch liền hết muốn so đo với cậu ta luôn.
Cô suy nghĩ một chút, vươn tay cầm lấy cái khăn của Tiêu Túc, chủ động giúp anh lau tóc.
“Em giúp anh”
Tiêu Túc cũng không từ chối, tùy ý để cô giúp lau tóc, đôi mi buông thõng không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Hai người cữ giữ không khí im lặng này khoảng một phút, tóc Tiêu Túc vốn dĩ rất ngắn, cho nên Giang Tiểu Bạch rất nhanh đã lau khô cho nanh, lau xong cô đẩy cậu ta một cái: “Sắp khô Aw rồi, dùng máy sấy sấy một chút là khô.
Tiêu Túc ừ một tiếng, sau đó nói: “Thời tiết lạnh, em đi tắm rửa đi”
Giang Tiểu Bạch suy nghĩ một lát, đột nhiên đưa tay ra ôm lấy cổ Tiêu Túc, khóe môi nhếch lên: “Được thôi, nhưng mà em không muốn đi, anh bế em đi đi. Còn có, phải giúp em lấy đồ “%¬ 1 nưa.
Trước kia Tiêu Túc không biết, vốn dĩ con gái lại nũng nịu như vậy, nhưng mà sau khi ở bên cạnh Giang Tiểu Bạch, Giang Tiểu Bạch không ngừng cung cấp cho cậu ta nhận thức về con gái.
Vì vậy cậu ta không có chút do dự gì, trực tiếp đưa tay vòng qua hông Giang Tiểu Bạch, bế cô lên, đi về chỗ phòng tắm.
Sau khi bế cô đến phòng tắm, Tiêu Túc còn hỏi: “Có cần anh xả nước cho em không?”
Giang Tiểu Bạch liền miễn cưỡng mà ngồi vào trên bồn rửa tay, cười duyên mà nhìn cậu ta: ‘Được.’ Sau đó Tiêu Túc phải thay cô xả nước, Giang Tiểu Bạch nhìn bóng lưng của cậu ta, khóe môi chậm rãi cong lên, chờ sau khi cậu ta xả nước xong, Giang Tiểu Bạch đã cởi xong giày và tất ra rồi, lúc này vươn đôi chân trắng ngần huých vào lưng Tiêu Túc.
“Quần áo, anh còn chưa lấy giùm em đâu.
Tiêu Túc quay đầu lại, nhìn thấy bàn chân trắng ngần của cô, liền dừng lại, sau đó trầm giọng nói: “Giờ anh đi lấy.
Đợi Tiêu Túc đi lấy quần áo, Giang Tiểu Bạch ngâm người vào trong nước, kết quả lúc Tiêu Túc đi lấy quần áo, cũng không trực tiếp đi vào, mà lại gõ › cửa.
“Tiểu Bạch, lấy quần áo đến rồi”
“Anh vào trong đi.”
Giang Tiểu Bạch không quan tâm mà vừa ngâm người †rong nước nóng vừa nói: “Đã ăn sạch em rồi, anh còn rụt rè đứng đó làm gì?”
Tiêu Túc đang đứng trước cửa liền dừng lại một chút, cuối cùng vẫn là đẩy cửa đi vào, sau đó cũng không nhìn Giang Tiểu Bạch, đưa quần áo đặt ở trên giá đồ rồi đi ra.
Bộ dạng phi lễ không được nhìn.
Nhìn thấy bộ dạng của cậu ta, Giang Tiểu Bạch vô cùng cạn lời, sao đến giờ người đàn ông này vẫn ngây thơ như vậy? Rõ ràng là lúc đó mạnh mẽ như vậy, chủ động như vậy, bây giờ ngây thơ cho ai xem?
Vì vậy Giang Tiểu Bạch nhịn không được liền hỏi cậu ta một câu.
“Có muốn vào tắm chung không?”
Bước chân đi ra ngoài của Tiêu Túc liền loạng choạng, suýt chút nữa thì ngã.
Cuối cùng cậu ta không nói gì cả, cũng không quay đầu, chỉ giúp Giang Tiểu Bạch đóng cửa lại.