“Làm sao thế? Ngay cả đùa giỡn cũng không biết hay sao? Tôi chỉ tùy tiện nói một câu thôi mà mặt anh đã biến sắc rồi? anh cũng không thử suy nghĩ lấy một chút, tôi sẽ thích anh sao?”
Trái tim mới vừa rồi bị trêu chọc đến mức có chút rung động, lúc này lại tựa như là bị một chậu nước lạnh vô tình tưới xuống, tất cả ngọn lửa đều tắt ngấm.
Trong mắt và trên mặt của Tiêu Túc đều khôi phục lại vẻ lạnh lùng: “Cô suy nghĩ nhiều rồi”
“Tôi suy nghĩ nhiều rồi? Anh bớt bày ra khuôn mặt đáng ghét cho tôi, hôm nay là hôn lễ của em họ anh, nếu như anh bày ra khuôn mặt đáng ghét khiến cho mặt mũi của tôi bị ném xuống sân, vậy thì tôi cũng sẽ không khách sáo với anh đâu.”
Giang Tiểu Bạch nhỏ giọng cảnh cáo Tiêu Túc.
Mà Tiêu Túc cũng lại không biết nghĩ như thế nào, tùy tiện ứng phó một câu.
“Mặt mũi bị ném xuống sân thì như thế nào?
Dù sao thì đến khi quay trở về cũng sẽ ngửa bài, chỉ là thể hiện ra trước thời hạn mà thôi.”
Những lời này khiến cho trái tim của Giang Tiểu Bạch nhất thời lạnh mất một nửa, cô cắn môi dưới vừa định mắng lên, Lương Nha Hòa bên kia lại đã dẫn theo mấy người họ hàng đi tới.
“Ai nha, nhìn tình cảm của hai đứa nó này, tốt đến mức không được nữa rồi đúng chứ, tôi vừa rồi cũng mới chỉ đi có một hồi, hai đứa chúng nó cũng đã ôm lên rồi.”
Giang Tiểu Bạch nghẹn lời một phen, bác gái không nhìn thấy khuôn mặt con trai của bác đã đáng ghét thành dạng gì rồi hay sao?
Nhưng mà có thể là do Lương Nha Hòa tự động coi thường con trai của bà, trong mắt, trong tim của bà lúc này chỉ chứa đầy hình ảnh của một mình Giang Tiểu Bạch mà thôi.
Giang Tiểu Bạch không có tâm tư đối phó với kiểu chào hỏi này, nhưng mà sau khi nhớ đến những lời nói thật lòng và đầy nhiệt tình kia của Lương Nha Hòa, cuối cùng cô vẫn cười híp mắt nói: “Cháu chào các cô các chú, em chào các anh các chị”
Giang Tiểu Bạch có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người lại vừa gầy vừa cao, hơn nữa bộ váy dự tiệc mà ngày hôm nay cô mặc cũng rất có khí chất, người xinh đẹp luôn luôn cực kỳ thu hút sự chú ý của người khác, cô chỉ vừa mới cười lên như vậy một cái, nhất thời đã khiến cho rất nhiều người có mặt ở chỗ đó đều ngây người nhìn.
Có người càng trực tiếp và bạo dạn hơn, dứt khoát kéo lấy Lương Nha Hòa nói: “Nha Hòa, cô con dâu tương lai này của chị thật là đẹp mà, đi đâu mới tìm được một cô gái lớn lên đẹp mắt đến như vậy chứ, để cho Thiên Minh nhà chúng em cũng đi tìm một cô.”
Nghe thấy lời này, Lương Nha Hòa thiếu chút nữa đã mặt đen lại, nhưng mà nể tình dù sao cũng là họ hàng thân thích, cuối cùng bà vẫn đè ép sự tức giận vào trong lòng, nói: “Chuyện cảm tình thế này thì phải xem duyên phận, Tiểu Bạch và Tiêu Túc nhà chúng tôi có duyên, cho nên dĩ nhiên là phải ở cùng một chỗ, Thiên Minh nhà các cô có muốn nói chuyện yêu đương thì cũng phải xem duyên phận, làm gì có chuyện muốn tìm như thế nào là có thể tìm được như thế chứ?”
“Người bạn gái này của Tiêu Túc nhìn thật không tệ, bao nhiêu tuổi rồi? Học ngành gì thế?
Bây giờ đang làm công việc gì? Ba mẹ làm công việc gì vậy?”
Một đám người bắt đầu tò mò hỏi thăm hết thảy những thứ có liên quan tới Giang Tiểu Bạch.
Không có cách nào khác, họ hàng thân thích tụm lại, ba cô thì sáu bà đều thích hỏi thăm những vấn đề này, có lúc cũng không phải là có ác ý, đơn thuần chỉ là nhàm chán không có đề tài nào khác cho nên tùy tiện hỏi bậy.
Giống như mấy cô mấy dì bây giờ đang hỏi Giang Tiểu Bạch vậy.
Cũng không phải là vì bọn họ có ác ý đối với Giang Tiểu Bạch, mà là bởi vì cho dù không phải là Giang Tiểu Bạch đi chăng nữa, đổi thành bạn gái thật sự của Tiêu Túc thì cũng sẽ bị những người này đuổi theo hỏi thăm.
Cho nên Giang Tiểu Bạch cũng không tức giận, đang chuẩn bị trả lời lần lượt từng vấn đề một, ai biết Tiêu Túc vẫn luôn mím chặt môi mỏng không nói lời nào đứng ở bên cạnh lại đột nhiên mở miệng nói: “Khi nào thì hôn lễ mới chính thức bắt đầu? Bây giờ đã chuẩn bị vào hội trường hay chưa?”
“Sắp rồi sắp rồi, còn có hai mươi phút nữa thôi, mọi người cũng đã gần tới đông đủ các rồi, hay là đi vào bên trong uống ly rượu trước đi.”
Uống rượu?
Giang Tiểu Bạch nghe thấy được hai chữ này thì cong khóe môi lên cười một tiếng.
Rượu là đồ tốt nha, cô cảm thấy rất được.
Đề tài đã bị rời đi rất nhanh, Lương Nha Hòa nhìn gò má không có cảm xúc của con trai mình thì cũng mới phản ứng được, câu hỏi của những người này cũng quá nhiều, da mặt cô gái mỏng, làm sao có thể hùng hổ nói cho người khác biết những thứ này?
Vì vậy Lương Nha Hòa cũng nhanh chóng ra chiêu giảng hòa: “Đúng vậy đúng vậy, đừng đứng ngây người ở chỗ này nữa, sẽ cản trở về việc những người đến sau đi vào bên trong hội trường, chúng ta đi vào trước đi.”