Sau khi quay trở về phòng, Giang Tiểu Bạch lập tức chui vào làm tổ ở trong chăn, cũng không biết là tại sao, tâm trạng của cô lại có một chút phiền muộn.
Giang Tiểu Bạch luôn luôn lý trí, cho nên lúc này cô cũng rất rõ ràng, tâm trạng của cô trở nên phiền muộn hoàn toàn là vì câu nói kia của Tiêu Túc, vốn dĩ khi trước đó nghe thấy được Lương Nha Hòa muốn mời cô đi dự hôn lễ cô vẫn còn cảm thấy thật vui vẻ.
Nhưng mà bây giờ, tâm trạng của cô lại trở nên u ám giống như ngày không trăng vậy.
Suy nghĩ một chút, Giang Tiểu Bạch móc điện thoại di động ra sau đó gửi tin nhắn cho Phương Đường Đường.
“Gần đây tớ cứ cảm thấy tớ có điểm gì đó không đúng”
Phương Đường Đường: “?”
“Mời cậu chấn chỉnh lại thái độ của chính cậu, thật sự là tớ có chỗ không đúng”
Phương Đường Đường: “Đêm hôm khuya văng rồi mà cậu còn nổi điên nổi khùng làm gì?
Chẳng lẽ là bởi vì Tiêu Túc?”
Nhìn thấy được cái tên Tiêu Túc này, trong nháy mắt Giang Tiểu Bạch lại thấy có chút không xong, tại sao Phương Đường Đường có thể ngay lập tức đoán ra được? Chẳng lẽ là do biểu hiện của cô quá mức rõ ràng hay sao?
“Ấy, tại sao lại không nói chuyện? Có phải là bị tớ nói trúng tim đen rồi hay không? Trước kia tớ đã từng nói rằng cậu thích anh ta, cậu còn không Ị”
tin, còn không ngừng tranh cãi với tớ nữa Thích Tiêu Túc sao?
Giang Tiểu Bạch cảm thấy không thể nào, nhưng mà tâm trạng hôm nay của cô lại rất quái dị, ngay cả chính cô cũng không biết bản thân mình đã bị làm sao, khoảng thời gian này hai người sống chung nhưng hình như cũng không có gì đặc biệt.
“Không thích”
Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch không do dự phủ nhận: “Tớ không thích anh ta”
“Được được được, cậu không thích anh ta, được chưa? Vậy cậu nói xem tại sao cậu lại không được bình thường?”
“Tớ…”
Giang Tiểu Bạch vậy mà lại không nói ra được, chỉ thấy nhức đầu đến đòi mạng.
“Cậu xem chính cậu đi, đến chết vẫn còn cứng miệng! Rõ ràng là cậu có thiện cảm với người ta, vậy mà lại vẫn cứ nói là không có! Dáng dấp của cái người đàn ông tên Tiêu Túc đó đúng thật là rất đẹp mắt, nếu như không phải là tớ đã có nam thần của nhà tớ rồi, lại sớm chiều sống chung cùng một chỗ với người đàn ông như vậy trong thời gian lâu dài, tớ cũng sẽ không nhịn được mà có thiện cảm với anh ta”
Nghe đến chỗ này, Giang Tiểu Bạch nheo mắt lại: “Cậu muốn nói là tớ và anh ta ở chung lâu ngày nên nảy sinh tình cảm rồi?”
“Đúng vậy, cậu cảm thấy không thể có khả năng này hay sao? Nếu như không phải là cậu ở chung lâu ngày rồi nảy sinh tình cảm với anh ta thì cậu cần gì phải rối rắm đến như vậy? Tiểu Bạch, cậu mau chóng thành thật trả lời cho tớ biết, sau này cậu có muốn ở chung cùng một chỗ với anh ta hay không?”
Ở chung một chỗ với Tiêu Túc?
Rất nhanh, Giang Tiểu Bạch lại nghĩ đến người phụ nữ ở trong lòng của Tiêu Túc, sau đó cô bất chợt lắc đầu: “Không muốn”
Cô đã từng nói rồi, cô sẽ không thích một người đàn ông ôm trong lòng hình bóng của một người phụ nữ khác, như vậy không phải rõ ràng là tự tìm đau khổ đến cho chính mình hay sao?
“Không muốn? Thật sự không muốn?”
⁄»ừ?
“Vậy tớ khuyên cậu, mau chóng dọn ra ngoài đi” Sau khi Phương Đường Đường xác định được một cách chắc chắn về ý nghĩ của Giang Tiểu Bạch thì lập tức hết lời khuyên giải nói: “Nếu như mà cậu vẫn còn không chuyển ra ngoài, cứ tiếp tục như vậy nữa thì cậu sẽ càng ngày sẽ càng thích anh ta, đến lúc không có cách nào tự kiềm chế lại được thì cậu sẽ xong đời.”
Không cách nào tự kiềm chế lại được?
Giang Tiểu Bạch bất đắc dĩ nở nụ cười: “Tớ cảm thấy tớ sẽ không có ngày như vậy đâu, yên tâm đi, nhưng mà tớ sẽ suy nghĩ về lời cậu nói một chút, vốn dĩ bọn tớ cũng không phải là bạn trai bạn gái thật sự, ở cùng nhau như vậy quả thật cũng không tốt lắm”
“Cậu biết là được rồi, tớ chỉ sợ là cậu không hiểu rõ được cũng dứt không ra, đến lúc đó cậu đau lòng khổ sở tớ cũng không an ủi được cậu”