Ngày hôm sau Hứa Yến Uyển đến công ty, biết được Hàn Thanh không đến công ty, người trong công ty bàn tán rất nhiều, thậm chí còn bắt đầu tung tin đồn Hàn Thanh đã chia tay bạn gái.
Còn về việc ai đồn việc này thì chẳng phải ai khác chính là cô lễ tân kia.
Vì vậy, khi có người hỏi cô ta, Hứa Yến Uyển đã nhìn ra chỗ khác và lạnh lùng nói: “Làm sao tôi biết họ đã chia tay hay chưa? Đừng thảo luận những chuyện này trong giờ làm việc.
Sau đó, khi cô ta nhanh chóng quay người rời đi, lại nghe thấy tiếng đồng nghiệp nói sau lưng.
“Ha ha, cô ta còn giả vờ giả vịt như thế làm gì? Chắc cô ta rất vui khi bọn họ chia tay. Cô ta vào tập đoàn này không phải vì tổng giám đốc Hàn sao?”
“Đúng vậy, nếu cô ta không thích tổng giám đốc Hàn, thì tại sao có nhiều công ty như thế cô ta lại chọn công ty chúng ta làm gì?
“Các người đừng nói, cô ta vốn chính là vị hôn thê của tổng giám đốc Hàn đó. Cái cô bạn gái kia cũng chỉ là người mà tổng giám đốc Hàn chơi đùa một chút mà thôi, vợ cả thì vẫn mãi sẽ là vợ cả.”
Hứa Yến Uyển cười tự giễu một tiếng. Khi nghe những lời này cô ta còn nghĩ rằng mình chính là vợ cả còn Tiểu Nhan chính là người thứ ba kia.
Nhưng trên thực tế, không phải như vậy.
Mặc dù hai người có hôn ước, nhưng Hàn Thanh chưa từng bày tỏ rằng anh ta thích cô ta dù chỉ một lần, Hàn Thanh luôn thờ ơ với cô ta, cùng lắm là tốt hơn những người khác.
Nhưng chỉ là tốt hơn thôi, chứ đừng nói tới những tình cảm khác. Ngay cả tình cảm giữa người thân với nhau cũng không có.
Nếu… Họ thực sự chia tay, thì… Cô ta vẫn còn cơ hội, phải không?
Hôm nay Hàn Minh Thư có được ngày nghỉ hiếm có, bỏ lại Dạ Âu Thần, đưa Đậu Nành tới tập đoàn nhà họ Hàn.
Đang định đi tìm Hàn Thanh thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Cô cảm thấy nghi ngờ trong lòng, nhưng cũng nhanh chóng đi theo.
Cuối cùng khi đi theo tới phòng làm việc của mình thì lại thấy Hứa Yến Uyển đang ngồi ở chỗ của mình.
Khi nhìn thấy Hứa Yến Uyển, Hàn Minh Thư híp mắt, trong lòng cảm thấy hoảng hốt.
Chuyện gì đã xảy ra?
Lúc Hàn Minh Thư nhìn thấy cô ta, Đậu Nành trong lòng cũng nhảy loạn, Hàn Minh Thư cũng không thể làm gì khác hơn là cúi đầu xuống vỗ cậu bé.
Khi cô ngẩng đầu lên lần nữa, Hứa Yến Uyển đã phát hiện ta cô. hìn thấy cô, Hứa Yến Uyển cũng có chút kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, mỉm cười đứng dậy đi về phía cô.
“Minh Thư.”
Hứa Yến Uyển lên tiếng chào hỏi, gọi tên cô.
Giơ tay ra, vẻ mặt tươi cười.
Hàn Minh Thư cũng cười đáp lại, thế nhưng nụ cười lại vô cùng lạnh lùng, không trả lời cô ta.
Hứa Yến Uyển đã nhìn ra vẻ ưu tư trong nụ cười của cô, cô ta cũng bắt đầu thu lại nụ cười, thế nhưng vẫn nói: “Cô đến tìm Hàn Thanh? Thế nhưng đáng tiếc là anh ấy không có ở công ty hai ngày nay rồi.”
…”
Không đến công ty?
Không phải anh trai của cô luôn là một người tham công tiếc việc sao? Tại sao bây giờ lại đột nhiên không đến công ty?
Không lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
“Tôi biết cô có nhiều chuyện muốn hỏi tôi, thế nhưng ở đây không phải chỗ để nói chuyện. Hay là chúng ta đến nơi khác trò chuyện đi?” Hứa Yến Uyển chủ động hỏi.
Hàn Minh Thư gật đầu: “Được.”
Cô thật sự có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cô ta, nhưng không ngờ Hứa Yến Uyển lại đoán ra được.
Hai người nhanh chóng đổi chỗ, Hàn Thanh trực tiếp đi đón người về.
Tô Cửu nhìn thấy hai người họ cũng không nói gì, chỉ pha một tách cà phê cho họ rồi rời đi.
Vì vậy, chỉ còn lại Hứa Yến Uyển và Hàn Minh Thư bên trong, bên cạnh đó còn có Đậu Nành.