“Vâng vâng, dì Tiểu Nhan… Bây giờ chúng cháu đã đến bệnh viện rồi, cháu đã gọi cho cậu của cháu biết rồi, để cậu ấy đến đón dì qua.” Mặc dù trong lòng vô cùng hoài nghi, nhưng lúc này Tiểu Nhan vẫn lo lắng hơn, chỉ có thể nói: “Được rồi, dì sẽ đến ngay.
Đặt điện thoại xuống, Tiểu Nhan nhanh chóng nhấc chăn ra khỏi giường thay đồ ngủ, rồi cầm lấy điện thoại mở cửa, có lẽ là do cô làm ra tiếng động quá lớn, khi mở cửa ra thì cánh cửa bên cạnh cũng mở ra, La Tuệ Mỹ nheo đôi mắt ngái ngủ nhìn cô. “Nhan à, sao nửa đêm không ngủ làm gì vậy?”
“Mẹ?”
Nhìn thấy La Tuệ Mỹ đứng đó, Tiểu Nhan cảm thấy có lỗi: “Có phải là do con làm ồn quá đánh thức mẹ không? Xin lỗi, mẹ ngủ tiếp đi con muốn ra ngoài một chuyến.
La Tuệ Mỹ cau mày và bước ra ngoài: “Có chuyện gì vậy?”
“Minh Thư sắp sinh rồi, hiện tại đang ở bệnh viện.” La Tuệ Mỹ sửng sốt: “Minh Thư sắp sinh rồi? Không phải nói còn hai ngày nữa sao? Sao đột nhiên sắp sinh rồi?”
Tiểu Nhan lắc đầu: “Con cũng không biết rõ lắmvừa nhận được điện thoại từ Đậu Nành, nên con đi trước nha mẹ.”
“Chờ một chút nửa đêm nửa hôm, con gái một mình đi ra ngoài không an toàn, chờ mẹ thay quần áo rồi cùng đi con.”
“Không đầu mẹ ơi!”
Tiểu Nhan ngăn bà lại, giải thích: “Lát nữa sẽ có người đón con, nên mẹ không cần phải bận tâm đầu.” Nghe con gái nói, La Tuệ Mỹ hiểu ngay lập tức, bà gật đầu: “Vậy được, con để ý thời gian rồi đi xuống tầng, dù sao bây giờ cũng là nửa đêm.”
Tiểu Nhan liếc nhìn thời gian, phát hiện đã hơn 3 giờ sáng, nếu bây giờ đi thẳng xuống lầu, thật sự phải đợi một lúc.
Vì vậy sau đó, La Tuệ Mỹ cùng với Tiểu Nhan đang ngồi đợi trong phòng khách, đồng hồ trong phòng khách tích tắc chạy, đặc biệt rõ ràng trong đêm tĩnh lặng. . truyện teen hay
Không biết qua bao lâu, với Tiểu Nhan luôn giục La Tuệ Mỹ trở lại phòng ngủ, nhưng La Tuệ Mỹ vẫn không muốn mà nhất quyết ở lại đây chờ.
Không biết phải làm sao, Tiểu Nhan không khuyên bà nữa.
Cuối cùng, điện thoại di động của Tiểu Nhan sáng lên, là Hàn Thanh gọi đến. Tiểu Nhan nhanh chóng đứng lên cầm lên, nghe máy: “Alo?”
“Anh ở dưới tầng rồi, chuẩn bị xong chưa?”
“Vâng, em xuống ngay.Tiểu Nhan cúp điện thoại, quay đầu nhìn La Tuệ Mỹ: “Mẹ, mẹ về ngủ tiếp đi, Hàn Thanh đã ở dưới tầng rồi.
La Tuệ Mỹ đi tới bên cửa sổ mở cửa sổ ra xem, quả nhiên có một chiếc xe quen thuộc đang đậu ở đó, bà yên tâm gật đầu với Tiểu Nhan: “Được rồi, con đi đi, mẹ về ngủ ngay đây, trên đường chú ý an toàn. “
“Vàng mẹ!”
Tiểu Nhan mở cửa, rồi chạy xuống tầng Trong bóng đêm yên tĩnh, chỉ có một chiếc xe dừng ở bên đèn đường Tiểu Nhan chạy tới, kéo cửa xe ngồi vào ghế bên cạnh lái xe.
La Tuệ Mỹ nhìn cô lên xe, sau khi chắc chắn cô không gặp nguy hiểm, bà mới an tâm đóng cửa sổ và quay trở lại phòng ngủ. Chiếc xe quay đầu rời đi. “Đai an toàn Hàn Thanh nhắc nhở, Tiểu Nhan phản ứng ngay lập tức, vội vàng thắt đai an toàn cho mình, vừa hỏi: “Minh Thư không phải còn hai ngày nữa mới sinh sao? Đây là sinh sớm sao? Liệu có xảy ra chuyện gì không?”
Có lẽ là bởi vì em gái sắp sinh con, Hàn Thanh cũng có chút lo lắng, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc. “Không rõ, đi bệnh viện trước.”
“Vâng.
Khi cả hai vội và đến bệnh viện, Minh Thư đã vào phòng sinh, chỉ còn ba người Tổng An, Đậu Nành và ông cụ Uất Trì ở bên ngoài.Thấy hai người họ chạy đến, Tổng An và ông cụ Uất Trì gật đầu chào hai người họ. Đậu Nành chạy về phía hai người: “Bác, dì Tiểu Nhan.
Tiểu Nhan thở gấp hỏi: “Đậu Nành, mẹ của cháu đâu?”
“Mẹ đã vào phòng sinh rồi.”
Nghe thấy vậy, Tiểu Nhan nhìn quanh, hỏi: “Ba cháu cũng cùng đi vào rồi?”
Đậu Nành chớp mắt và gật đầu: “Vâng!”
Khóe môi Tiểu Nhan giật giật, vậy mà lại cùng đi sinh con rồi.
Mặc dù hơi ngạc nhiên, Tiểu Nhan nghĩ lại cảm thấy hâm mộ, không biết sau này bản thân sinh con, chồng cô có ở bên cạnh không.