“Hừ, dù sao tớ cũng đang nỗ lực theo phương hướng này! Đến lúc đó tớ làm chị dâu cậu sẽ ép cậu cả cái đầu, xem cậu còn dám bắt nạt tớ nữa không?”
“À, thế mà còn nghĩ đến sau này sẽ bắt nạt tớ, vậy bây giờ chắc là tớ nên diệt cỏ tận gốc, chấm dứt mối họa về sau nhỉ?”
Lời này vừa nói ra đã khiến Tiểu Nhan đầu hàng ngay lập tức: “Tớ sai rồi, câu nói vừa nãy không phải tớ nói!”
Lượn một vòng, Hàn Minh Thư cảm thấy có chút mệt mỏi, thế là liền nói: “Trở về thôi.”
Ngày đầu tiên, ngày thứ hai, Dạ Âu Thần không trở về.
Ngày thứ ba, Dạ Âu Thần vẫn không thấy bóng dáng như cũ Ngày thứ tư, Tiêu Túc vẫn là người đến báo cáo với Hàn Minh Thư.
Ngày thứ năm, Hàn Minh Thư có chút không kiên nhẫn nổi nữa, Tiểu Nhan lại bắt đầu lải nhải nói xấu Dạ Âu Thần bên tại cô.
Ngày thứ sáu, Hàn Minh Thư trầm mắc, ánh mắt nhìn Tiêu Túc tràn đầy sát khí.
Tiêu Túc cảm giác cổ hơi lành lạnh, vô ý thức rụt cổ một cái, đang định mở miệng thì nghe thấy Hàn Minh Thư chủ động mở miệng nói trước: “Hôm nay vẫn chưa về?”
“….”
Tiêu Túc nuốt những lời định nói ngược lại trong bụng, khó khăn gật đầu một cái, sau đó mở miệng: “Cậu Dạ…”
Lời còn chưa nói hết, Hàn Minh Thư đã đứng lên, nhẹ giọng: “Đã là ngày thứ sáu rồi, rốt cuộc anh ấy đang làm cái chuyện gì? Còn không thể nói cho tôi biết?”
“Cái, cái này…
Thật ra công ty có khá nhiều việc bộn bề!”
“Tiêu Túc, cái tên lừa đảo nhà anh!” Tiểu Nhan thấy Hàn Minh Thư tức giận, thế là cô ấy cũng đứng lên, trực tiếp phu câu nói đầu tiên vào Tiêu Túc: “Chuyện này đã rõ như vậy, thế mà anh còn ở đây nói láo, có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói cho thống khoái đi.”
…
Tiêu Túc không ngờ sẽ bị Tiểu Nhan mắng, ánh mắt bối rối nhìn cô ấy.
“Không nói cũng được, tôi không ép anh.”
Hàn Minh Thư biết, Tiêu Túc không dám nói là bởi vì Dạ Âu Thần đã dặn dò, nếu như cậu ta mà trực tiếp nói ra thì hậu quả của cậu ta sẽ rất nghiêm trọng.
“Tự tôi sẽ cho người điều tra, nếu như anh ấy không định có ý định cho tôi biết, vậy anh quay về nói với anh ấy, tốt nhất đừng để tôi điều tra ra được.”
Tiêu Túc: “…”
Không ngờ mợ chủ lại cứng rắn như vậy, Tiêu Túc nhất thời không khiuj nổi, bản thân anh ta lại là một người không biết nói chuyện, chỉ có thể gật đầu nói: “Tôi biết rồi, mợ chủ, tôi nhất định sẽ chuyển những lời này cho cậu Dạ.”
“Làm phiền anh.”
Trước khi Tiêu Túc đi, cậu ta không nhịn được nhìn Tiểu Nhan nhiều hơn một chút, Tiểu Nhan đang tức giận nhìn chằm chằm vào cậu ta, vừa nhìn thấy cậu ta nhìn mình thì mắng chửi: “Đồ không có não, bây giờ anh trực tiếp nói cho mợ chủ không phải sẽ tốt hơn sao. Chờ khi mợ chủ anh điều tra xong thì cũng không phải là sẽ biết sao? Mấy ngày trước còn có thể trốn không thấy, bây giờ mợ chủ đã nghi ngờ, muốn bắt đầu điều tra, anh còn như thế? Cô ấy là ai của cậu Dạ? Giữa ơ chồng thì có gì không thể nói? Bây giờ anh nói cho mợ chủ thì có thể tính là một công, hơn nữa, chỉ cần mợ chủ không trách anh, cậu Dạ chắc chắn cũng sẽ chẳng làm gì anh”
Theo quan điểm của Tiểu Nhan, cho dù có đắc tội ai thì cũng đừng đắc tội phụ nữ.
Huống hồ, đây còn là người phụ nữ của cấp trên cậu ta, Hàn Minh Thư không phải người keo kiệt, nếu như cô mà là một người phụ nữ hẹp hòi, lúc này cô bị giấu diếm, đợi đến ngày mọi chuyện được giải quyết hai người thành thật với nhau, đến lúc đó thổi gió bên gối, muốn xử lý Tiêu Túc như thế nào chỉ là chuyện một câu nói.
Thật ra không biết đầu óc cậu ta như thế nào, thậm chí còn không biết xoay hướng!
Tiêu Túc bị Tiểu Nhan chửi cho tỉnh táo, đột nhiên cảm thấy lời nói của Tiểu Nhan hình như cũng đúng.
Mấy ngày trước vẫn còn miễn cưỡng ứng phó được một chút, mợ chủ cũng sẽ không đi điều tra, bây giờ cô đã nói là sẽ đi điều tra, dù sao sớm muộn gì cũng biết, còn không bằng để anh ta nói luôn cho mợ chủ cho rồi.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tiêu Túc nhìn Tiểu Nhan mang theo chút cảm kích, lúc này mới lên tiếng nói: “Vậy, để tôi nói hết mọi chuyện cho mọi người biết vậy.”
Tiêu Túc mãi vẫn chưa về.
Trong lòng Dạ Âu Thần có chút phỏng đoán, nhưng anh không chắc chắn, anh muốn gọi điện thoại cho Tiêu Túc để hỏi thăm tình huống nhưng lại lo lắng sẽ bị lộ tẩy, thế là anh lại đợi thêm năm phút nữa nhưng vẫn chưa thấy Tiêu Túc trở về.